Tử văn phi hùng
Xuân đi đông đến, hoa nở hoa tàn, đảo mắt đã qua một năm, Tần Thắng được mười ba tuổi.
Bóng đêm mông lung, trăng sáng nhô lên cao.
“ Ngao ngao, ngao ngao......”
Trong túi áo trước ngực Tần Thắng, 1 tiểu hùng trắng to bằng nắm tay trẻ con, đột nhiên từ bên trong vươn ra.
Kêu một tiếng, Tiểu Bạch hùng lẻn đến trước người Tần Thắng, hai cái tiểu móng vuốt màu bạc ôm chặt lấy đùi phải Tần Thắng, trong miệng phát ra tiếng kêu vui sướng.
Tần Thắng hai tay nhẹ nhàng sờ bộ lông nó. Tiểu Bạch hùng đáng yêu không có một điểm tránh né, ngược lại trong miệng thoải mái phát ra tiếng ngáy, hình như đang hưởng thụ cảm giác này!
Con Tiểu Bạch thú đáng yêu này tự nhiên là con thiết bối bạo hùng non mà Tần Thắng một năm trước phát hiện mang về. Dù sao, có tiểu thú làm bạn, Tần Thắng lúc tu luyện cũng sẽ không cảm giác quá mức cô tịch.
Bất quá, sau khi được “ Ma luyện dược thuỷ” tẩy lễ, bạo hùng được kích phát ma lực ẩn chứa. Trong thân thể xảy ra một ít kỳ dị tiến hóa, tiến giai trở thành thất cấp ma thú” Tử văn phi hùng”.
Tiểu tử có chút thay đổi, bộ lông trắng, tiểu móng vuốt cũng hoàn toàn biến thành màu trắng.
Có thể bởi vì vừa mới ngủ say tỉnh lại, tiểu tử kia có vẻ đặc biệt hưng phấn.
“Tiểu tử kia, ngươi rốt cục tỉnh ngủ a!”
Lời còn chưa dứt, Tần Thắng túm cổ tử văn phi hùng, một lần nữa đem nó nhét vào trong lòng.
An trí tiểu tử kia xong, Tần Thắng chậm rãi đứng dậy, bắt đầu từ đỉnh núi bước đi.
Nhìn xa xa loáng thoáng hiện ra đường lớn trống trải, Tần Thắng đi tốc độ rất nhanh theo hướng nam. Trên đường, bình dân cùng thương lữ lui tới càng ngày càng nhiều, thỉnh thoảng còn đi ngang một ít sơn thôn nhỏ!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK