Dặm Tư thành
Cuối cùng, vài ngày sau, Thú nhân thành thị đầu tiên dần dần xuất hiện trong mắt Tần Thắng.
Dặm Tư thành tường cao hơn mười thước, mặc dù không thể nói khí thế bức người, nhưng thành trì thật lớn đứng ở trên mặt đất, làm cho người ta một loại cảm giác hùng tráng!
Tần Thắng trực tiếp từ đại môn mà vào, trang phục hắn giống như dân chúng nên hơn mười tên thú nhân binh sĩ gác thành căn bản không hề hỏi, để hắn dễ dàng tiến vào trong.
Trong thành, hai bên đường tửu điếm, cửa hàng tấp nập làm kẻ khác không khỏi hoa cả mắt, nhìn qua có vẻ thập phần phồn hoa.
Tần Thắng chậm rãi đi dạo 1 lúc mới chọn lựa một tửu điếm để đặt chân và thuê phòng trọ.
Ăn uống và thu xếp hành lý xong, Tần Thắng khoanh chân ngồi ngay ngắn trên giường tại khách phòng, hai ngón cái, hai ngón giữa, hai ngón út tề thụ hợp nhất, đặt ở trước ngực, lẳng lặng tu luyện lực lượng tinh thần......
Sáng sớm ngày thứ hai, ánh sáng mặt trời vừa lên, Tần Thắng chậm rãi đi ra khỏi tửu điếm, trải qua một đêm nghỉ ngơi hắn đã khôi phục trạng thái tốt nhất. Trên ngã tư đường, người đi đường nối liền không dứt, trong thành tửu quán kỹ viện, sòng bạc sầm uất, khắp nơi tràn ngập một mảnh phồn hoa huyên náo.
Tần Thắng bây giờ muốn đi tới 1 địa phương, đó là tòa nhà cao nhất trong thành —— Thú nhân đế quốc tế tự thần miếu!
Trăm ngàn năm qua, loài người cùng Thú nhân phát sinh mâu thuẫn không ngừng, Thú nhân không có ma pháp thiên phú giống như loài người. Tại chiến trường, đối với thân thể thú nhân mà nói, ma pháp vĩnh viễn là một loại nguy hiểm trí mạng. Bởi vậy, năng lực phóng thích chiến ca tế tự vô cùng trọng yếu, nó giúp Thú nhân có thể chống lại cùng ma pháp sư loài người. Tế tự có thể đề cao tính miễn dịch ma pháp và tăng cường lực chiến đấu cho Thú nhân.
Cho nên, tại Thú nhân đế quốc, không thể thiếu lực lượng quân sự cùng tông giáo, cơ hồ mỗi một tòa thành thị cùng bộ lạc có một tòa tế tự thần miếu. Hơn nữa có Thú nhân tế tự phụ trách duy trì thần miếu.
Ngoài bồi dưỡng tế tự cùng tuyên truyền giáo nghĩa ra, tế tự thần miếu tác dụng chủ yếu nhất là chủ trì các loại nghi thức hiến tế, giúp phát hiện năng lực thiên phú của các chủng tộc cùng truyền thừa văn minh.
Mỗi một con dân thần thú, lúc trưởng thành sẽ tiến hành nghi thức Giác Tỉnh thiên phú, bởi vì chỉ có lúc này thân thể mới có thể đủ thừa nhận lực phản chấn của “Thiên phú Giác Tỉnh”.
Nhưng cũng có không ít ngoại lệ, thiên tài có thực lực vượt xa người thường, thân thể cùng lực lượng tinh thần cường hãn, đương nhiên sẽ không bị hạn chế tuổi. Bởi vậy, càng sớm có thiên phú dị năng, đối với Thú nhân là càng tốt.
Tần Thắng coi như là không có “thiên phú dị bẩm”. Đúng ra là, có một thân bảo tàng, nhưng là không biết như thế nào khai thác, bây giờ hắn thiếu nhất là thời gian. Trong lòng sớm đã có một phần kế hoạch, học nhiều điều sẽ cũng cố năng lực cùng thực lực, do đó càng trở nên an toàn. Tuy nói là hắn thuộc ‘diên vĩ hoa’ gia tộc hệ, nhưng là nếu bây giờ trở về sợ rằng cũng không biết là chết như thế nào, sau này thực lực cường đại, trở về gia tộc hắn sẽ có thể làm được nhiều việc hơn.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK