Nghi thức Giác Tỉnh thiên phú
Đi vào phòng, bên trong là một không gian không lớn không nhỏ, chung quanh trên mặt đất khắc đầy phù đồng cùng phù chú hoa văn phối xứng hợp thành một đồ án phức tạp, Tần Thắng có thể rõ ràng cảm nhận được đồ án ẩn chứa lực lượng khổng lồ, có thể đoán đây là 1 pháp trận kỳ dị.
Lão tế tự quay về Tần Thắng nói: “ngươi chuẩn bị xong chưa?”
Tần Thắng gật đầu, lão tế tự đem Tần Thắng mang tới tế đàn trên cao.
Lúc đó, tế tự học đồ, từ bên ngoài tiến đến, trong tay dẫn theo con nhất cấp ma lang, Tần Thắng nghi hoặc, không rõ hắn rốt cuộc muốn làm gì.
Lão tế tự thoáng gật đầu, từ trong tay tế tự học đồ tiếp nhận ma lang, không biết từ nơi này xuất ra một thanh thạch đao đen nhánh, trên thạch đao che kín hoa văn cùng phù chú, có vẻ quỷ dị dị thường.
Ma lang hình như đã cảm giác được tánh mạng tới hồi cuối, bắt đầu giương nanh múa vuốt, kịch liệt giãy dụa. Song, cho dù như vậy cũng không có thể cứu lại vận mệnh của nó, lão tế tự cầm trong tay thạch đao, gọn gàng chặt đứt đầu mãnh thú, máu tươi phun ra như suối, chảy trên mặt đất, nhất thời, trong cả phòng tràn ngập vị máu tanh nồng đậm làm Tần Thắng không khỏi nhíu mày.
Vốn mặt trên tế đàn chỉ có 1 chút ánh sáng, lúc này máu tươi phún trên tế đàn, lập tức một loại huyết quang đáng sợ phát ra.
Lão tế tự sắc mặt vui vẻ, không dám trì hoãn, tay niết ấn quyết, trong miệng bắt đầu cao giọng ngâm xướng chiến ca, cái đầu thú đã được chặt bỏ kia cư nhiên phát ra một tiếng tru bạo ngược, hình thể hư ảo của ma lang bắn nhanh vào trong tế đàn.
Tất cả phù đồng cùng đồ án bắt đầu phát ra hồng quang nhàn nhạt, đem cả tòa đại điện nhiễm thành màu đỏ.
Trong miệng lão tế tự, bí ngữ chiến ca phát ra dồn dập, trong đại điện nổi lên trận trận âm phong.
Mặt ngoài Tế đàn, quang mang màu đỏ càng ngày càng thịnh, phảng phất có tánh mạng giãy dụa quấn quanh người Tần Thắng, hắn cảm nhận được một cổ lực lượng vô hình đang cố gắng xâm nhập thân thể, đang muốn vận chuyển đấu khí chống cự, đột nhiên nhớ tới lời lão tế tự nói, hắn mặc cho cổ lực lượng này tiến vào trong cơ thể.
Lực lượng thần bí vừa tiến vào trong cơ thể, bắt đầu chạy chung quanh, Tần Thắng ngạc nhiên phát hiện, khi cổ lực lượng vô hình điên cuồng dũng mãnh tiến vào, không gian ý thức của mình vốn cũng đã lớn vô cùng, cư nhiên lại một lần nữa mau lẹ khuếch trương.
Tần Thắng chỉ cảm thấy mơ màng buồn ngủ, mệt mỏi cực kỳ, ý thức phảng phất cùng thân thể hoàn toàn chia lìa, tứ chi cũng không có quyền khống chế, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng không mở miệng nổi.
Rốt cục, chiến ca bí ngữ vút lên cao, Tần Thắng cảm thấy thần kinh phảng phất đã bị xé thành vô số đoạn, trong nháy mắt thật sự đau đớn.
Trong đôi mắt Tần Thắng, một điểm vầng sáng kỳ dị từ đồng tử chậm rãi khuếch tán ra, ngay lập tức mở rộng chiếm hết cả đồng tử.
Thống khổ thật lớn, tới cũng nhanh, trôi qua cũng nhanh!
Thân thể Tần Thắng rất nhanh khôi phục bình thường.
Giờ phút này, lão tế tự giống như là đã trải qua một hồi bệnh nặng, vẻ mặt thảm đạm.
Hai mắt lão tế tự gắt gao nhìn chằm chằm Tần Thắng, trên mặt khô héo chợt lộ ra nét tươi cười khi thấy đại công cáo thành.
Nghi thức chấm dứt, tinh thần lực khổng lồ của Tần Thắng chậm rãi thu hồi, mở hai mắt, lưỡng đạo bạch quang chợt lóe, đây là thiên phú mở ra sau khi năng lượng phát tiết ra ngoài, bất quá tốc độ rất mau, ngay cả lão tế tự cũng chưa phát hiện.
“Tế tự đại nhân tôn kính, thiên phú nghi thức hoàn thành chưa?” Tần Thắng thoáng cung kính hỏi, mặc dù Tần Thắng không quá tin tưởng lão, nhưng chứng kiến lão tế tự sắc mặt tái nhợt vì khai khởi thiên phú dị năng, khẳng định tiêu hao không ít năng lượng, lần này Tần Thắng cảm tạ là phát ra từ nội tâm.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK