Hoàng tước ở phía sau
Bên trong sơn cốc, mặt hồ tĩnh lặng, hoa cỏ cây cối hai bên hồ cũng yên tĩnh dị thường.
Bỗng nhiên, "Bùm......" 1 tiếng.
Mặt hồ sinh ra một làn sóng mạnh, một bóng người trong nước xông ra, sau đó bên cạnh lại toát ra một cái đầu nhỏ, đúng là Tần Thắng cùng Tử Văn phi hùng.
Rất khó tưởng tượng tại một mảnh núi non tràn ngập chết chóc lại cất dấu 1 sơn cốc tĩnh lặng, chỉ có thể cảm thán: Đại tự nhiên thật thần kỳ.
Tần Thắng ngồi ở bờ hồ, cầm một cái khăn chà thân thể.
"Thực là thoải mái, đã 1 thời gian dài không có tắm rửa rồi!" Tần Thắng trong lòng cảm khái, nhìn bốn phía cảnh sắc u tĩnh nghĩ, "Trong này là một chổ nghỉ ngơi thật tốt!"
Hắn sờ sờ đầu con gấu nhỏ nói, "Tiểu tư, cám ơn ngươi! Nếu không nhờ ngươi, ta căn bản không tìm thấy chổ này."
Tử Văn phi hùng nghe khích lệ nhất thời hưng phấn, bắt đầu đập tay vung chân làm bọt nước bắn tung toé.
" Không cần nháo, không cần nháo! A a......"
……
Tần Thắng lúc này đã tiến vào ma vực được 52 ngày, đang ở trong sơn cốc tu luyện hình ý quyền, Tần Thắng bỗng nhiên nghe thấy từ rừng rậm truyền đến tiếng ma thú, còn có tiếng người chửi mắng, xem ra nhân số không ít.
Tần Thắng dừng tu luyện, dùng linh hồn trao đổi gọi Tử Văn phi hùng trở về, sau đó rất nhanh hướng ngoài cốc chạy đi.
Khi Tần Thắng chạy tới nơi, chiến đấu đã chấm dứt, chỉ còn lại mấy cổ thi thể, đại bộ phận là thú nhân lang tộc, bên cạnh còn có 1 thi thể của con báo đen ngũ cấp ma thú, chỉ là tinh hạch đã bị lấy đi.
Khi Tần Thắng thấy huy chương trước ngực thi thể, đồng tử không tự chủ co lại, cư nhiên là huy chương của Khô Lâu dong binh đoàn.
Tần Thắng trong lòng thầm nghĩ: “Đúng là oan gia! Vốn sau này mới định “cảm tạ" bọn chúng, không nghĩ chúng lại tìm tới tận cửa! Chẳng qua lúc này Khô Lâu dong binh đoàn xuất động nhân thủ không ít, nếu có thể cướp được thứ bọn họ muốn mới thật thống khoái”.
Nghĩ vậy, Tần Thắng nhất thời ngưng thần, truy tung dấu chân hướng tới chỗ Khô Lâu dong binh đoàn.
Trên đường đi tới, thỉnh thoảng xuất hiện mấy cổ thi thể máu tươi đầm đìa, còn có xác một ít sơ giai ma thú. Theo thanh âm cùng dấu chân, Tần Thắng rất nhanh tìm được rồi Khô Lâu dong binh đoàn.
Ẩn núp trong đám bụi gai rậm rạp, Tần Thắng chỉ thấy có mấy trăm người một mặt cẩn thận tiến lên, một mặt không ngừng chống cự lũ ma thú cấp thấp bị mùi máu tươi hấp dẫn đến, tốc độ đoàn người vì vậy không nhanh lắm.
Tần Thắng cẩn thận đi theo bọn họ, không ngừng tìm kiếm cơ hội, nhìn xem có thể bắt một người tra hỏi, dù sao thiếu 1, 2 người bọn họ cũng không thể phát hiện.
......
" A"
Theo một tiếng hoảng sợ kêu thảm thiết, theo bên cạnh bụi cỏ rậm rạp đột nhiên nhảy ra một con ngũ cấp ma thú ‘Liệt Hỏa hùng sư’.
Trong đám người nhất thời bị một trận hoảng sợ, chẳng qua rất nhanh đã bị áp chế, đám người phân ra hơn mười dong binh đến chận đánh Liệt Hỏa hùng sư, số còn lại tiếp tục hướng phía trước chạy đi.
Tần Thắng vừa thấy biết cơ hội đã đến, ngồi tại chỗ chờ đợi thời cơ.
Trường chiến đấu cực kỳ thảm thiết, huyết nhục bay tứ tung.
Hơn mười nguời chỉ còn lại bốn, Liệt Hỏa hùng sư lúc này cũng bị thương vô số, thân thể có vẻ không chịu nổi......Xem ra song phương đã tiêu hao lực lượng khá lớn!
" Ngao!"
Liệt Hỏa hùng sư rống to một tiếng, há miệng phun ra hoả diễm hướng 4 gã dong binh còn lại tấn công!
Liệt Hỏa mãnh liệt phóng ra, ba dong binh không kịp né tránh, thân thể cháy xém, không tự chủ được ngã về phía sau.
" A a a"
Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, trường đấu tràn ngập mùi thịt nướng, ba gã bị trúng đòn bị chết cháy ngay tại đương trường.
Còn một người cuối cùng, mắt thấy Liệt Hỏa hùng sư phun lửa xong thân thể thoát lực, liền bật người vọt đến, một kiếm chém xuống đầu nó. Liệt hoả hùng sư vừa dụng sức quá độ, không kịp phản ứng, trực tiếp bị 1 kiếm giết chết.
Thấy Liệt Hỏa hùng sư thân thể thật lớn khoảnh khắc bị mất mạng, người nọ ngồi xụp xuống đất, thở hổn hển. Xem ra vừa rồi đã sợ hãi vô cùng, chẳng qua nghĩ tới lần này thu hoạch thật lớn, người nọ lại không khỏi cao hứng, đứng dậy bổ đôi đầu Liệt Hỏa hùng sư, lấy tinh hạch bên trong ra.
Lúc này tiểu đội trưởng Khô Lâu dong binh đoàn Khắt Dã cảm giác sự tình hôm nay có điểm không thể tư nghị, vừa mới không biết sống chết thế nào, lúc này lại có thể 1 mình hưởng thụ thành quả thắng lợi.
" Thứ này một người hưởng thật là tốt." Nhìn thấy trong tay tinh hạch ngũ cấp không ngừng lóe sáng, Khắt Dã cảm thấy 1 cỗ hưng phấn trước nay chưa từng có, trong mắt hắn này, tinh hạch không chỉ là 1 cái tinh hạch, mà còn là một đống tiền tài, sau này có thể an nhàn sinh sống, rời xa chốn sinh tử khó lường này.
Nhưng khi nghĩ tới tên đội trưởng của Khô Lâu dong binh với thủ đoạn giết người tàn nhẫn, thân thể Khắt Dã nhất thời run rẩy.
Lúc này, sau lưng Khắt Dã bỗng nhiên đột ngột truyền ra một thanh âm.
"Người nhìn thấy có được chia phần không vậy!"
Khắt Dã vốn trong lòng có quỷ, nghe được thanh âm người khác, nhất thời hồn vía lên mây. Hắn cũng không quay đầu lại, hướng phía sau nơi có âm thanh chém ra mấy đạo kiếm khí, thân thể cũng lập tức phóng ra xa.
"Bùng bùng"......
Khắt Dã cảm thấy đã lui ra 1 khoảng cách khá xa, lúc này mới trấn định thân thể, quay đầu lại, phát hiện chổ vừa công kích, trừ một mảnh hỗn độn cùng tro bụi, không có phát hiện người nào.
" Chẳng lẽ là nghe lầm rồi, mệt mỏi sinh ra ảo giác?" Khắt Dã vẻ mặt mê hoặc, trong lòng ngưng thần nghi quỷ, "Không đúng, vừa rồi rõ ràng nghe được có người nói chuyện! Sao lại không thấy bóng người?"
Khắt Dã còn đang hoài nghi, đột nhiên cảm thấy sau lưng một trận gió nhẹ thổi qua, rồi sau đó cả thân thể bị người khoảnh khắc áp chế.
Hắn kinh hãi thất sắc, là một vị ngũ cấp chiến sĩ, không ngờ bị người khác 1 chiêu chế trụ.
Khắt Dã kịch liệt giãy dụa, muốn thoát thân nhưng thoát không được, bàn tay phía sau tựa như một cái kiềm thép, gắt gao chế trụ cổ hắn. Khắt Dã vẻ mặt hoảng sợ, ngoài miệng vội vàng hô: " Rốt cuộc là vị đại ca nào đùa giỡn, tiểu đệ cười không nổi, nếu muốn lấy ngũ cấp tinh hạch thì cứ lấy, ngàn vạn lần đừng giết ta." Nói xong, thuận thế đem tinh hạch ném về phía sau.
Khắt Dã cũng là một người tâm tư kín đáo, trải qua 1 hồi bối rối, hiện tại đã hoàn toàn im lặng.
Lúc Khắt Dã nói chuyện, tay phải hắn đã bắt đầu chậm rãi tích tụ đấu khí, muốn đánh lén người kia.
Hắn biết người sau lưng bây giờ còn không có muốn giết hắn, bằng không, vừa rồi lúc hắn còn không phát hiện, hoàn toàn có thể cho hắn một kích mất mạng.
Lúc này hắn cầm trong tay tinh hạch ném về phía sau, cũng là muốn thử phản ứng người sau lưng, muốn nhìn xem hắn mục rốt cuộc muốn gì. Đồng thời nếu người sau lưng đi lấy tinh hạch, hắn có thể ra tay đánh lén.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK