Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể để Huyết Cơ tự mình gọi điện thoại tới, chứng minh đối thủ rất đáng sợ!

Lúc này, Diệp Phàm lại chạy về.

Bên này, Bạch Ưng Long Quân nhận được điện thoại của Diệp Phàm, ông ta truyền lại lời của Diệp Phàm với Khương Vân Hi: "Cô Khương, Thiếu chủ chúng tôi nói là tạm thời cậu ấy không có thời gian nói chuyện giải trừ hôn ước, mời cô quay về trước!"

"Anh ta không muốn giải trừ hôn ước?"

Khương Vân Hi nhướng mày, nói: "Ông đưa phương thức liên lạc của anh ta cho tôi, tự tôi liên lạc với anh ta!"

"Điều này không có sự đồng ý của Thiếu chủ, tôi không thể cho cô!"

"Cô Khương mời về cho!"

Bạch Ưng Long Quân lắc đầu.

"Tôi sẽ quay lại!"

Ánh mắt Khương Vân Hi lóe ra, mở miệng nói.

Ở nhà họ Khương.

Khương Chính Thiên nhìn cha mình là Khương Thịnh Hải, nói: "Cha, con đã liên hệ với Từ tôn chủ, ngày mai Từ thiếu sẽ đến đây, hơn nữa con còn gửi hình chụp Vân Hi cho Từ công tử, đối phương vô cùng hài lòng!"

"Thật tốt quá!"

"Nếu là có thể liên hôn với Từ tôn chủ, vậy đối với nhà họ Khương chúng ta gia chính là một chuyện tốt lớn như trời, đủ để nhà họ Khương chúng ta nâng cao một bước!"

Khương Chính Lập và Khương Chính Y cũng kích động nói.

"Chuyện này..."

Khương Thịnh Hải hơi chần chờ.

"Cha còn suy nghĩ cái gì?"

"Chẳng lẽ cha vẫn đang nghĩ đến hôn ước với điện Long Vương à?"

"Lấy thân phận và thực lực của Từ tôn chủ chẳng lẽ còn thua kém một Long Vương ư?"

"Càng huống hồ Long Vương đã biến mất mười mấy năm, tình huống bây giờ của ông ta ra sao, không một ai biết!"

"Chúng ta cần gì phải tiếp tục giữ hôn ước này?"

Khương Chính Thiên không ngừng nói.

"Vậy được rồi!"

Khương Thịnh Hải do dự một lát rồi gật đầu.

Một bên khác, Diệp Phàm đang vội vàng chạy tới khách sạn, trong lòng hắn vô cùng lo lắng cho an nguy của Sở Sở, dù sao ngay cả Huyết Cơ cũng không giải quyết được thì đối phương chắc chắn không phải người bình thường!

Trong căn phòng ở khách sạn Diệp Phàm ở.

Lúc này Đường Sở Sở đang ngồi ở đây nhìn chăm chú vào vị thanh niên mặc áo trăng sài, tóc dài xõa tung, khí chất xuất trần!

Thanh niên chỉ ngồi ở kia nhưng cho người ta cảm giác như quân lâm thiên hạ, quan sát chúng sinh.

Bên cạnh, Huyết Đồ, Miểu, Hắc Qủa Phụ, U Ảnh đều bị thương, đứng trước mặt bọn họ là hai người đàn ông trung niên mặc áo dài, tản ra hơi thở cực kỳ khủng bố.

Bên kia, Huyết Cơ hộc máu, nhìn chằm chằm vào lão giả mặc áo blouse trắng.

“Rốt cuộc anh là ai?”

Đường Sở Sở nói.

Vài phút trước, thanh niên này dẫn theo ba người kia xông vào, đả thương đám người Huyết Đồ, ngay cả Huyết Cơ cũng bị lão giả kia đánh bị thương.

Đường Sở Sở đang định ra tay lại bị uy áp trên người vị thanh niên này áp không thể động đậy.

“Sở Hà là người của tôi!”

“Tôi tên Sở Thiên.”


Thanh niên tự giới thiệu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK