Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa ông ta bước vào cảnh mấy năm nay, bởi vậy lực lượng tích lũy cực kỳ mạnh, cho dù cao thủ cùng cảnh giới cũng không phải đối thủ của ông ta.

Lúc này một kiếm của Ngô Thiên chém xuống, xé rách không gian, phát ra kiếm khí khủng bố, lao về phía Diệp Phàm.

Rắc!

Đối mặt với chiêu này của Ngô Thiên, Diệp Phàm vung kiếm chặt đứt trường kiếm của đối phương, đồng thời đâm về phía Ngô Thiên.

Ngô Thiên biến sắc, đồng tử co rụt lại, thân thể liên tục lùi về sau, muốn tránh thoát một kiếm này của Diệp Phàm nhưng lại không kịp.

Phụt!

Giây tiếp theo, kiếm của Diệp Phàm đâm vào trong thân thể của Ngô Thiên, máu bắn tung tóe.

“Mày…”

Ngô Thiên nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.

Phụt!

Diệp Phàm lại đâm sâu hơn, hoàn toàn xuyên qua thân thể của Ngô Thiên.

Ngô Thiên chết không nhắm mắt như con trai của mình.

Diệp Phàm nhấc chân đá bay Ngô Thiên ra ngoài.

Ầm!

Thi thể của Ngô Thiên dừng trước mặt sở Hộ Long.

Sắc mặt của bọn họ vô cùng khó coi.

Diệp Phàm lạnh nhạt nói: “Mấy người còn muốn đánh nữa không?”

“Máy giết phó cục trưởng, chờ cục trưởng trở về, ngài ấy sẽ không bỏ qua cho mày.”

Một cao thủ sở Hộ Long nói.

“Vậy tôi chờ ông ta!”

Diệp Phàm khinh thường nói.

Đột nhiên tiếng bước chân nặng nề truyền đến từ xa.

Một đám chiến sĩ mặc chiến giáp, tay cầm trường kiếm, được võ trang đầy đủ đang đi về phía này.

Nhóm người này có hơn 3000 người, bọn họ nện bước đều nhịp, tất cả đều là võ giả trên Nhân cảnh lục trọng.

Hơn 3000 võ giả Nhân cảnh lục trọng, đội hình này làm Diệp Phàm cảm thấy chấn động nhất.

Ở xã hội văn minh phát triển cao này, võ giả không nhiều lắm, muốn nhìn thấy một lượng lớn võ giả chỉ có thể nhìn thấy trong những tông môn võ đạo hoặc gia tộc võ đạo.

Hơn 3000 võ giả xuất hiện trong đô thị, thấp nhất là Nhân cảnh lục trọng, tuyệt đối cực kỳ chấn động.

“Quân Ngự Lâm.”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Từ trang bị của nhóm người này, Diệp Phàm có thể đoán được bọn họ là người của quân Ngự Lâm.

Hiển nhiên là Tào Vương đến báo thù.

Rất nhanh hơn 3000 người này xuất hiện trước mặt Diệp Phàm.

Cầm đầu quân Ngự Lâm là một người đàn ông lạnh lùng.

“Mấy người do Tào Vương phái đến?”

Diệp Phàm hỏi thẳng.

“Ta là Cát Lâm, Nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm, ngươi giết gần ngàn năm quân Ngự Lâm của ta, ta vâng lệnh đến bắt ngươi về thẩm phán.”

Người đàn ông lạnh lùng này quát to.

Dứt lời, trên người hắn ta bộc phát ra uy áp khủng bố, chân khí ngập trời tản ra, không khí như đọng lại.

“Cao thủ Tông cảnh!”

“Tông Sư võ đạo.”

Người của năm gia tộc lớn và sở Hộ Long nhìn thấy uy áp của Nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm, tất cả đều vô cùng chấn động.

Nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm là một cao thủ Tông Sư cấp Tông cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK