Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Diệp ca ca, ông nội của em chết rồi, người nhà của em cũng bị bọn họ giết rồi!”

Mặt Tư Thiên Thiên giàn giụa nước mắt nói.

Giờ phút này khi đối mặt Diệp Phàm, Tư Thiên Thiên mới lộ ra sự bi thương đau đớn trong lòng.

“Cô phải mạnh mẽ lên, như vậy ông nội cô ở trên trời mới yên tâm được!” Diệp Phàm nhẹ nhàng lau nước mắt cho Tư Thiên Thiên!

“Vâng!” Tư Thiên Thiên gật đầu.

“Mày... Lữ gia sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”

“Mày chết chắc rồi!” Lúc này, Lữ Vi hung dữ hét lên.

Soạt!

Ánh mắt Diệp Phàm lạnh lẽo nhìn Lữ Vi sau đó đi thẳng về phía hắn ta.

“Chúng mày là một lũ khốn khiếp, chúng mày đều đáng chết!” Diệp Phàm giận dữ hét lên.

Soạt!

Một đoản kiếm màu đen liền xuất hiện trong tay Diệp Phàm.

“Diệp Phàm, mày định làm gì?”

Vân thiếu nhìn thấy Diệp Phàm lấy vũ khí ra, sắc mặt liền thay đổi, hét lớn.

“Mày dám giết chúng tao sao?” Ngô Càn nhìn Diệp Phàm, âm trầm nói.

“Chúng mày nghĩ bản thân còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai không?” Diệp Phàm lạnh lẽo hỏi.

“Diệp Phàm, mày điên rồi?”

“Nếu mày dám giết chúng tao, thế lực phía sau chúng tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày đâu!” Mộ Dung Vân Thiên hét lên.

“Trước đây không giết mày, nhưng lại không ngờ mày lại tự tìm đường chết!”

“Vậy hôm nay tao sẽ giúp mày toại nguyện!”

Diệp Phàm nói xong, đoản kiếm trong tay liền chém về phía Mộ Dung Vân Thiên.

Phập phập phập! ! !

Máu ngay lập tức từ cơ thể Mộ Dung Vân Thiên bắn tung tóe ra ngoài.

Lúc này, Diệp Phàm cũng chém đứt từng miếng thịt trên người Mộ Dung Vân Thiên!

Ahhh! ! !

Mộ Dung Vân Thiên kêu lên thảm thiết, giống như một con lợn vừa bị chọc tiết.

Cảnh tượng đẫm máu, tàn khốc và kinh hoàng này khiến da đầu của những kẻ khác tê dại.

Vài phút sau, toàn bộ da thịt trên người Mộ Dung Vân Thiên đều bị Diệp Phàm róc sạch, chỉ còn nguyên vẹn một bộ xương và một cái đầu.

Hơn nữa vẻ mặt của anh ta còn vô cùng đau đớn, khiến người khác không khỏi rùng mình!

Lúc này, những tên còn lại đều cảm thấy trong lòng tê dại, sắc mặt trắng bệch, thậm chí Viên Hạo còn bị dọa sợ đến mức đái cả ra quần!

Soạt!

Sau khi giết chết Mộ Dung Vân Thiên, Diệp Phàm liếc nhìn những tên còn lại.

Phập phập phập! ! !

Sau đó Diệp Phàm bắt đầu tấn công Công Tôn Bạch, hắn ta cũng thảm thiết hét lên.

“Cầu... cầu xin anh, làm ơn hãy tha cho tôi, tôi có thể làm trâu làm ngựa cho anh, cầu xin anh!” Công Tôn Bạch gào thét cầu xin Diệp Phàm tha thứ, nhưng vô ích!

Cuối cùng, Công Tôn Bạch cũng chỉ còn lại một cái đầu và một bộ xương, toàn bộ thịt trên người đều bị róc sạch!

Tiếp theo là Viên Hạo, sau đó lại tới Ngô Càn.

“Mày... mày nhất định sẽ không được chết tử tế đâu!” Ngô Càn giận dữ hét vào mặt Diệp Phàm.

Nói xong anh ta muốn cắn lưỡi tự sát, sau khi nhìn thấy kết cục của đám người Mộ Dung Vân Thiên, anh ta thà tự sát còn hơn chịu đựng loại tra tấn còn đáng sợ hơn cả cái chết này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK