Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đúng vậy, chắc chắn là ông đang muốn nhiễu loạn tinh thần quân đội của chúng tôi, ông thật hèn hạ!"

Đoàn Đao chỉ vào Mục Thanh rồi quát lên.

"Các cậu có tin hay không là chuyện của các cậu, nếu các cậu không tin thì có thể liên lạc với Thiếu Quân chủ của các cậu thử xem!"

Mục Thanh nói.

"Lập tức liên lạc với Thiếu Quân chủ!"

Hoàng Bộ Thương nói với Mộ Bạch, người kia vội vàng bấm điện thoại gọi cho Diệp Phàm nhưng không ai trả lời!

"Không ai trả lời!"

Mộ Bạch nói với vẻ mặt khó coi.

Bởi vì không liên lạc được với Diệp Phàm, sắc mặt đám người Hoàng Bộ Thương cũng hết sức khó coi.

Sắc mặt của những chiến sĩ còn lại trong quân Thiên Sách cũng không ngừng thay đổi, tinh thần chiến đấu trong lòng mọi người lập tức bị dập tắt hơn phân nửa!

"Thiếu Quân chủ sẽ không sao, mọi người không được lung lay, chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc tỷ võ tiếp theo!"

Vẻ mặt Thiên Khuyết lạnh lùng quát lên.

Ngay lập tức, bọn họ đi sang một bên.

"Thằng nhóc đó thế mà đã chết rồi!"

"Thật đáng tiếc, tôi không thể tự tay giết hắn!"

Vẻ mặt Dương Thiên Hổ lạnh lùng, hừ lạnh nói.

"Thằng nhóc đó đã đánh gãy cánh tay của Quân đoàn trưởng quân Bạo Hùng ta, cứ để hắn chết như thế thì thật sự quá hời cho hắn rồi!"

Hùng Thiên - Quân chủ của quân Bạo Hùng lạnh lùng hét lên.

"Xem ra sĩ khí của quân Thiên Sách thực sự đã cạn rồi!"

Một giọng nữ lạnh lùng và kiêu ngạo vang lên.

Người nói chính là Nguyệt Ni - Quân chủ của quân Chu Tước!

"Nếu không nhờ có quân Thiên Sách đã liều mạng giết địch năm đó đánh bại hết hơn phân nửa quân tinh nhuệ của liên quân năm nước thì làm sao các người có cơ hội đứng ở đây châm chọc khiêu khích?"

"Bây giờ quân Thiên Sách suy tàn, các người lại lập tức bỏ đá xuống giếng như thế, đúng là làm mất mặt quân nhân của Long Quốc!"

Đúng lúc này, một giọng nói trầm ấm vang lên.

Một người đàn ông trung niên mặc quân phục trắng như tuyết đi tới, nhìn đám người Dương Thiên Hổ rồi khinh thường nói.

Ông ta không ai khác chính là Nhiếp Bắc Lương, một trong chín quân đoàn của Long Quốc - Quân chủ của quân Tuyết Báo!

"Nhiếp Bắc Lương, ông có ý gì?"

Dương Thiên Hổ nhìn Nhiếp Bắc Lương, hừ lạnh nói.

"Làm sao? Tôi nói sai à?"

"Làm bạn với mấy người đúng là xấu hổ!"

Nhiếp Bắc Lương lạnh lùng quát một câu rồi rời đi.

"Tên chết tiệt này!"

Hùng Thiên lạnh lùng nói.

"Quân Tuyết Báo và quân Thiên Sách hiện giờ đang ở dưới chót trong chín đại quân đoàn, cho nên ông không cần để ý bọn họ!"

Nguyệt Ni nói với vẻ mặt khinh thường.

"Một quân đoàn vô dụng như thế này nên bị thủ tiêu hoàn toàn, tránh để lãnh phí tài nguyên của Chiến Bộ?"

Dương Thiên Hổ lạnh lùng nói.

Tiếp theo, lãnh đạo cấp cao của năm đại chiến khu và cấp cao của Chiến Bộ đều xuất hiện ở đây, quân hàm thấp nhất trong số bọn họ cũng là quân hàm bảy sao, trong đó có rất nhiều người còn mang trên vai quân hàm cấp Tướng!

Lúc này, Thống soái của chiến khu Trung Bộ tên là Thu Minh bước ra, ông ta nhìn người của chín đại quân đoàn và nói: "Xin chào mọi người, tôi là Thu Minh Thống soái của chiến khu Trung Bộ. Hôm nay tôi sẽ phụ trách tiến hành cuộc tỷ võ quân đoàn năm nay, cuộc quân đoàn tỷ võ này là để kiểm tra thực lực của các nhân tài được đào tạo trong các đại quân đoàn."

"Dựa theo mệnh lệnh ban hành ở cấp trên, cuộc tỷ võ quân đoàn lần này sẽ được giản lược rất nhiều, chỉ có một phần thi đấu đó là đấu võ đối kháng."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK