Mục lục
Truyện Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Nguyễn Miên Miên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Thienyetkomanhme

Ở trên lầu, trên chiếc giường tre sát cửa sổ đắp cái chăn nhỏ nặng nề ngủ một giờ, Nguyễn Miên Man cả người một lần nữa lên tinh thần.

Xuống lầu, cô rửa một mâm trái cây ngồi ở cửa, một bên ăn một bên thổi hóng gió.Qủa Quýt Nhỏ ngay từ đầu còn ghé vào đầu gối cô xin ăn, chờ Nguyễn Miên Man cho nó một miếng táo, nó ăn xong liền không hề cảm thấy hứng thú, tự mình chạy đến một bên chơi.

Giữa trưa bận rộn quá mệt mỏi, cô liền bình luận cũng chưa xem trực tiếp đi lên lầu nghỉ trưa, lúc này nhớ tới, một tay ăn trái cây một tay cầm lấy di động mở ra xem.

【h**7: Trong cuộc đời lần đầu biết được, nguyên lai cơm chiên cũng có thể ăn ngon như vậy! Chờ lần tới mẹ tôi đến thăm tôi, nhất định phải để bà ấy nếm thử. 】

【f**0: Ăn ngon, ăn ngon, ăn ngon, chuyện quan trọng phải nói ba lần! Bình thường ăn cơm luôn bị bạn bè trêu ghẹo tôi ăn như mèo, tôi cũng vẫn luôn cảm thấy chính mình ăn uống rất ít, thẳng đến hôm nay, giải quyết sạch sẽ một hộp cơm chiên đầy, tôi mới phát hiện, nguyên lai là trước kia đồ ăn chưa đủ ngon. [ hình ảnh ] 】

【l**3: A a a a —— nhìn đến bình luận càng muốn ăn, vì cái gì cửa hàng này ở thành phố A! Chủ tiệm, thành phố B cũng rất tốt, muốn qua đây mở chi nhánh hay không? 】

【w**1: Thành phố H cũng rất tốt, phong cảnh tuyệt đẹp, địa linh nhân kiệt, chủ tiệm muốn mở chi nhánh liền tới thành phố H đi, nhìn video Dâu Tây quả thực quá thèm làm nước miếng của tôi chảy ào ào. 】

【p**5: Muốn mở chi nhánh khẳng định trước suy xét đến thị trấn G cách vách, Chủ tiệm, chỉ cần anh lại đây, tôi khẳng định mỗi ngày đều tới! 】

......

【 là ** sơn: Cái quỷ gì vậy? Như thế nào lại nhảy ra nhiều người ở khắp nơi như vậy? 】

【 thiên **3: Phỏng chừng là từ Weibo qua, bất quá nhóm người này cũng chỉ có thể nằm mơ, Chủ tiệm muốn mở chi nhánh cũng muốn mở trong thành phố trước, sao có thể đi cái gì thành phố B, thành phố H. 】

【n**x: Tôi ở Weibo nhìn đến bài viết, má ơi, cảm giác tiệm này muốn nổi tiếng rồi! Còn có người chủ trì mỹ thực phát sóng trực tiếp ăn cơm chiên lạp xưởng khoai tây! 】

【5** còn: Là phát sóng trực tiếp của Dâu Tây đi? Trời ạ, tôi đã ăn qua cơm chiên lạp xưởng khoai tây nhìn đến phát sóng trực tiếp cũng thèm, đừng nói những người xem khác, bất quá, tôi thèm ít nhất còn có thể ăn, bọn họ mới là thật sự thảm. 】

【H**q: Như thế nào tôi cảm giác anh rất vui sướng khi người gặp họa? 】

【5** còn: Ha ha ha, nào có? Bất quá có chút cảm giác về sự ưu việt nhưng đó là sự thật mà, rốt cuộc bọn họ đều không ăn được, tôi có thể ăn mỗi ngày, đột nhiên cảm thấy làm người dân thành phố A chỉ số hạnh phúc đều tăng lên không ít. 】

......

Nguyễn Miên Man xem xong bình luận, tò mò lên Weibo, tìm tòi, quả nhiên nhìn đến rất nhiều bài viết liên quan tới cửa hàng nhà mình.

Lúc nhìn đến đề tài "cơm chiên cứu mạng", cô tức khắc hiểu rõ vì sao sáng sớm đã có khách hàng tìm đến cửa, vì sao sinh ý giữa trưa lại tốt như vậy.Nhìn thấy cư dân mạng bị hình ảnh cơm chiên nhà mình làm thèm ăn, kêu muốn ăn, Nguyễn Miên Man trong lòng ít nhiều có chút tự hào.

Bất quá, chờ nhìn thấy có người nói, muốn chạy đến thành phố A chỉ để ăn cơm chiên nhà mình, Nguyễn Miên Man liền có chút khó có thể tin.Cũng không phải cô đánh giá thấp tay nghề của mình, chỉ là cảm thấy, chỉ là một chén cơm chiên mà thôi, hưng sư động chúng như vậy, đáng giá sao?

Nguyễn Miên Man trong lòng nghĩ, dư quang bỗng nhiên nhìn đến mèo con từ trên cây đào không xa nhảy xuống, trong miệng giống như ngậm thứ gì."Lại đây!"

Nguyễn Miên Man mơ hồ đoán được là cái gì, hướng về phía Quả Quýt Nhỏ hô.Quả Quýt Nhỏ nghiêng đầu giương ánh mắt tỏ vẻ vô tội, chậm rì rì mà đi tới.

Nó mới vừa tới gần, đã bị Nguyễn Miên Man nhéo cổ xách lên, dí cái trán nó giáo huấn: "Trái cây rửa sạch em không ăn, quả đào bé xíu như vậy em cắn xuống làm cái gì?"

Từ trong cổ họng Quả Quýt Nhỏ phát ra vài tiếng khoe mẽ, định đem quả đào trong miệng nhả ra cho cô.Nguyễn Miên Man lập tức đem nó thả trên mặt đất: "Chị mới không cần, em có bản lĩnh hái xuống liền có bản lĩnh ăn hết!"

Quả Quýt Nhỏ đem quả đào trong miệng nhổ ra, dùng móng vuốt đẩy tới trước mặt cô: "Meo ô ~"

Nguyễn Miên Man đứng dậy rửa sạch tay, một lần nữa ngồi xuống từ mâm đựng trái cây cầm lên một quả anh đào đưa vào trong miệng, nhìn nó nói: "Em lợi hại như vậy hái quả đào chưa chín xuống, vậy ăn một ngụm cho chị xem?"

Cũng không biết là Quả Quýt Nhỏ thấy cô ăn anh đào mà học theo, hay là nghe đã hiểu ý tứ của cô, thế nhưng thật sự cúi đầu gặm một miếng, giây tiếp theo liền híp mắt, móng vuốt đem quả đào mang theo dấu răng bay ra xa.

Nguyễn Miên Man nhìn đến cái tiểu biểu tình của nó, không khỏi cười khẽ ra tiếng, cảm thấy ai bảo nó nghịch ngợm đi hái quả đào, đáng đời.

"Meo ô ~" nghe được tiếng cô cười, mèo con bỗng nhiên cọ đến bên chân đến cô, làm nũng ngửa ra cái bụng.

Nguyễn Miên Man chịu không nổi mà cầm một miếng táo nhỏ khom lưng đút cho nó, giây tiếp theo tầm mắt bỗng nhiên dừng trên cái bụng của nó: "Quả Quýt Nhỏ, có phải em lại béo lên không?"

"Mieo ~"

Quả Quýt Nhỏ cắn miếng táo ngửa đầu nhìn cô, trong miệng mơ hồ phát ra thanh âm.Thấy nó giống như kháng nghị, Nguyễn Miên Man vội trấn an: "Được được, không béo, không béo."Lời tuy nói như vậy, cô trong lòng lại nghĩ, vì không cho nó nhanh như vậy biến thành "Quả Quýt Lớn", dạo này sẽ giảm bớt khẩu phàn ăn của nó.

Vài phút sau, Chu Linh từ nhỏ ngõ nhỏ tiến vào, nhìn thấy trên đất có quả đào xanh nằm lăn lóc, không khỏi nói: "Ai ham ăn như vậy, cả quả đào xanh như vậy cũng hái?"

Nguyễn Miên Man ngồi ở cửa nghe vậy, dùng cằm chỉ con mèo năm bò trên mặt đất cách đó không xa: "Không phải nằm ở kia sao."

"Mèo ăn đào sao?" Biết được là chuyện tốt Quả Quýt Nhỏ làm, Chu Linh có chút dở khóc dở cười.

Nguyễn Miên Man lắc đầu nói: "Phỏng chừng là do hiếu kỳ thôi."

Hai người hàn huyên hai câu, cùng nhau tiến vào trong tiệm, chuẩn bị cho buôn bán buổi chiều.Xem qua Weibo, Nguyễn Miên Man đoán được buổi chiều khẳng định cũng rất bận, chẳng những đem những thứ nên cắt đã cắt xong, thậm chí chuẩn bị xào chín những nguyên liệu nấu ăn cần nấu chín trước.

Chu Linh ở bên cạnh trước tiên đem túi đóng gói túi giũ ra, đợi lát nữa đóng gói cho nhanh.Cô một bên bận rộn việc trên tay, một bên nhìn Nguyễn Miên Man cắt rau trên bệ bếp, cảm thấy xem cô xắt rau cũng là một loại hưởng thụ.

Chờ các cô chuẩn bị không sai biệt lắm, cách thời gian buôn bán chỉ còn vài phút.Nguyễn Miên Man tính phần lạp xưởng còn lại đại khái còn có thể làm hơn ba mươi phần cơm chiên, báo Chu Linh đem thực đơn sửa một chút.

Chờ bắt đầu buôn bán, khách hàng tiến vào phát hiện cơm chiên lạp xưởng khoai tây hạn chế lượng, trong lòng kêu một tiếng "Ngọa tào!" Ngay sau đó nhanh chóng đi đặt đơn.

Ba mươi phần cơm chiên lạp xưởng khoai tây nhìn thì nhiều, một giây đã bị cướp sạch, khách hàng đặt được thì âm thầm cao hứng, không được thì hối hận buổi trưa không đặt dư một phần, ngay sau đó cũng chỉ có thể đổi một loại cơm chiên khác.

Mà có không ít khách hàng mới đến trong tiệm, vốn là xem Dâu Tây phát sóng trực tiếp hoặc video, vì cơm chiên lạp xưởng khoai tây mà tìm đến, phát hiện bán hết rồi, há một chữ "Thất vọng" có thể hình dung.

Bọn họ vốn dĩ chuẩn bị đi khu bình luận kêu than hai câu, kết quả phát hiện khu bình luận đối với các loại cơm chiên khác đánh giá cũng rất cao, nghĩ tới cũng tới rồi, dứt khoát đặt một loại cơm chiên khác có vẻ hợp khẩu vị, cộng thêm canh tam tiêm.

Không có cơm chiên lạp xưởng khoai tây, nhóm khách hàng mới, chọn nhiều nhất là, tiếp theo là cơm chiên Dương Châu.Này cũng thực bình thường, rốt cuộc thời tiết đã dần dần nóng lên, cơm chiên đậu que thịt bằm cùng cơm chiên dứa đều tương đối dễ ăn, mà cơm chiên Dương Châu ở trong các loaik cơm chiên có danh tiếng nhất định.

Cửa hàng quần áo nọ, đến giờ ăn cơm, cô nhân viên trong cửa hàng nghĩ đến mình từ buổi trưa ngóng trông đến buổi chiều thế nhưng không mua được cơm chiên lạp xưởng khoai tây, trong lòng có chút không cao hứng, vẫn luôn than vãn cùng đồng nghiệp.

"Hôm nay nóng như vậy, cơm chiên có cái gì ngon, còn không bằng đi bên đường ăn chén mì lạnh." Đồng nghiệp thấy cô bởi vì một chén cơm chiên mà lải nhải không ngừng, không khỏi nói.

"Đây chính là 'cơm chiên cứu mạng', hơn nữa cô không thấy à, Dâu Tây phát sóng trực tiếp ăn đến ngon lành, làm người xem thèm muốn chết, cũng may, vừa lúc chúng ta ở thành phố A, người xem những nơi khác muốn ăn còn ăn không được đâu! Chính là đáng tiếc không đặt được cơm chiên lạp xưởng khoai tây, hôm nay chỉ có thể nếm thử canh tam tiên trước......"

Thẳng đến khi nhân viên giao cơ, đem cơm hộp tới, cô lúc này mới không tiếp tục lải nhải.Các cô làm trong tiệm đều là thay phiên nhau ăn cơm, lúc cô chờ cơm hộp, hai nhân viên khác trong cửa hàng đã ăn cơm xong, hiện tại đang tiếp đón khách hàng.

Bởi vì cơm chiên không phải là cơm chiên lạp xưởng khoai tây mà cô chờ mong, nên cô đem canh mở ra trước.

"Thật sự quá thơm!" Vừa mở cái nắp ra, một cổ tiên vị xông vào mũi, cô bưng chén lên thổi thổi, nhẹ nhấp một ngụm, ngay sau đó hai mắt cong thành vầng trăng non, "Trách không được Dâu Tây có thể một hơi uống xong một chén canh lớn như vậy, uống ngon thật!"

Canh còn có chút nóng, cô thổi nhấp mấy cái, cầm lấy chiếc đũa gắp nguyên liệu nấu ăn bên trong lên ăn.

Thịt nạc tươi mới hương hoạt, rau xanh thanh thúy ngon miệng, ngay cả nấm hương ngày thường cô không thích lắm, đều đặc biệt ăn ngon.A a a a ——

Mỗi loại ăn một chút, nhịn không được ở trong lòng hét lên, cảm thấy làm thế nào mà có thể nấu canh tam tiên ngon như vậy, canh thơm thì thôi, nguyên liệu nấu ăn bên trong cũng ngon như vậy!

Lúc cô bắt đầu ăn canh, mùi hương dần dần bay ra ngoài, vốn dĩ đang xem quần áo khách hàng nhịn không được nhìn qua.

"Khụ, cái kia xin hỏi một chút......"

Khách hàng một câu còn chưa nói xong, một vị nhân viên nữ tóc ngắn mỉm cười đi lên: "Xin hỏi tôi có thể giúp cô việc gì?"

Khách hàng có chút ngượng ngùng cười một chút, sau đó nói: "Tôi chính là muốn hỏi một chút, cô nhân viên kia đang ăn cái gì vậy? Ngửi thơm quá."

Vốn dĩ cho rằng khách muốn hỏi quần áo, nụ cười của nhân viên nữ tóc ngắn cứng lại trong một giây, theo suy nghĩ khách hàng chính là thượng đế, gật đầu nói: "Cô chờ một lát, tôi đi hỏi giúp cô."

Nhân viên tóc ngắn nói, xoay người đi vào quầy: "Viện Viện, cô đặt cơm hộp nhà ai vậy?"

Viện Viện mới vừa mở ra cơm chiên dứa ăn một ngụm, đang đắm chìm trong hộp cơm chiên, suy nghĩ vì sao cơm chiên này cũng ăn ngon như vậy, hiện tại cả đầu đều phập phềnh dứa, thịt, đậu Hà Lan, hình ảnh nguyên liệu nấu ăn, căn bản không nghe được bạn hỏi chuyện.

Thấy cô một lòng chỉ có cơm chiên trước mặt, bị mùi hương kích thích một chút cô gái tóc ngắn nuốt ngụm nước miếng sau nói: "Đừng ăn, lại ăn liền từ Viện Viện ăn thành Viên Viên, tôi đang hỏi cô đó!"

"Cái gì cơ?" Viện Viện lúc này mới nhìn đến cô, một bên nhấm nuốt cơm chiên dứa trong miệng chua ngọt ngon miệng một bên hỏi.

"Khách hàng muốn biết cô đặt cơm hộp của nhà ai, tôi lại đây giúp khách hỏi một chút." Nói xong, cô dồng nghiệp nhịn không được nuốt nước miếng, "Bằng không cô đi ra ngoài ăn đi, trong tiệm không gian nhỏ, hương thơm cơm của cô đầu bay cả tiệm, cũng quá làm người ta thèm rồi, tôi sợ khách hàng cũng không có tâm tình mua quần áo, chỉ tò mò cô ăn cái gì."

"Chính là lúc trước nói với cô đó tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, mở ra app bánh trôi cơm hộp trang đầu tiên là có thể nhìn thấy, thật sự đặc biệt ngon, tôi vốn đang có chút thất vọng không mua được cơm chiên lạp xưởng khoai tây, hiện tại phát hiện cơm chiên dứa của nhà này cũng ăn ngon......"

"Đã biết, đã biết, cô không cần miêu tả lại!" Có chút thèm, nhân viên tóc ngắn nhân đánh gãy lời thao thao bất tuyệt miêu tả, xoay người nói cho vị khách hàng kia.

Vị kia khách hàng nghe xong nhân viên nữ tóc ngắn thuật lại, trực tiếp đem cái váy trong tay đưa qua để cô treo lên, ngay sau đó liền móc di động ra bắt đầu mở app bánh trôi cơm hộp.

Giống như Viện Viện, bởi vì cơm chiên lạp xưởng khoai tây bán hết, khách hàng mới tới không thể không đổi một loại cơm chiên khác, chờ nếm đến hương vị cơm chiên, sự thất vọng trong lòng nháy mắt biến mất, cả đầu chỉ còn lại có hai chữ "Ăn ngon".

Khách hàng ăn tới vui vẻ, trong tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, Nguyễn Miên Man cùng Chu Linh lại là vội đến không có cả thời gian uống miếng nước.

Còn may là ít nhiều các cô trước đó đã đem nguyên liệu chuẩn bị xong, bằng không tuyệt đối lo liệu không hết mọi việc.

Mà trước kia nhân viên giao cơm tới trong tiệm ngồi một hồi là có thể lấy được cơm, thời gian chờ đợi cũng bắt đầu dài hơn.

"Khách hàng lại thúc giục tôi." Có nhân viên giao cơm nói thầm một câu, vội vàng trả lời.【@ khách hàng chủ tiệm còn chưa có bắt đầu làm đến đơn của ngài, ngài thúc giục tôi cũng vô dụng. 】

【@ shipper nhà này ra cơm hộp vẫn luôn rất nhanh, anh nói thật, có phải anh ngửi cơm chiên quá thơm, chính mình ở trong tiệm ăn trước? Tục ngữ nói rất đúng, có khổ không thể khổ dứa nhỏ, có đói không thể để đói khách hàng, anh cảm thấy anh làm như vậy có đúng không? 】

【@ khách hàng oan uổng a! Tôi hôm nay thật sự không có ăn. 】

【@ shipper vậy chính là nói lúc trước thì anh có ăn? Hừ! Trách không được có đôi khi xem trên bản đồ rõ ràng đã đến cửa hàng từ lâu, nhưng lại mãi không thấy đưa đi. 】

【@ khách hàng xin lỗi xin lỗi......】

【@ khách hàng không đúng! Địa chỉ này của anh là lần đầu tiên tôi đưa, kể cả lúc trước tôi không nhịn được ở trong tiệm ăn cơm chiên, cũng không quan hệ tới chuyện kia của anh đi? 】

【@ Shipper...... Hình như là vậy, ha ha ha! 】


"Ha ha cái quỷ gì, khách hàng của tôi thật sự hư, thiếu chút nữa bị lừa!" Nghĩ đến chính mình còn cùng hắn xin lỗi, nhân viên giao cơm nói thầm.


【@ shipper nếu anh không ăn, hôm nay như thế nào lại chậm như vậy? Tôi thấy không phải anh đã sớm đến cửa hàng sao? 】


【@ khách hàng không có biện pháp, hôm nay sinh ý trong tiệm thật quá tốt, chủ tiệm có chút bận rộn. 】


Trấn an xong khách hàng, vị nhân viên giao cơm nhịn không được cùng dồng nghiệp bên cạnh lải nhải.


"Đây khẳng định là khách hàng quen, lúc trước trong tiệm ra cơm xác thật tương đối nhanh, thường xuyên còn làm xong trước tôi tới, bất quá tôi xem sinh ý trong tiệm, về sau sợ là không được tốt như vậy nữa." Nghe hắn lải nhải đồng nghiệp nói.


"Khách hàng kia còn oan uổng tôi, nói tôi ở trong tiệm ăn trước mới không đưa cơm cho hắn, thật là, sớm biết rằng sẽ chờ lâu như vậy, tôi đây liền thật sự đặt một phần, sau đó gửi hình ảnh qua thèm chết hắn."


"Sau đó hắn thu hoạch một chậu nước miếng, anh thu hoạch 1 cái một sao?"Bên cạnh một vị nhân viên giao cơm nghe được bọn họ đối thoại, "Ha ha" cười sau chen vào nói: "Có lẽ sẽ có thêm một cái khiếu nại nữa, lý do khiếu nại chính là ' bỏ đói khách hàng'."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK