Nam sinh không chịu được cái dụ hoặc này, lại xem biểu tình hiện tại của cô giáo không nghiêm khắc như lúc đầu, do dự hai giây sau mở miệng nói: "Là nó đụng vào nữ sinh lớp chúng ta trước mà không chịu xin lỗi, cãi lại còn mắng bạn ấy là ' đồ mập chết tiệt ' em mới đánh nó."
Nữ giáo viên nghe vậy, trong lòng có điểm kinh ngạc: "Vậy sao em không chịu nói ngay từ đầu?"
"Nói cô cũng không tin." Nam sinh rũ đầu nói.
Giáo viên bị hắn làm cho tức cười: "Em không nói làm sao biết cô không tin?"
Nam sinh không hé răng, trong lòng lại nghĩ, mỗi lần cùng bạn học xuất hiện mâu thuẫn, cô luôn chất vấn hắn trước là vì sao, còn không phải là không tin hắn sao.
Chú ý tới vẻ mặt của hắn, lại nghĩ đến lời giải thích vừa rồi của học sinh, nữ giáo viên cũng kiểm điểm bản thân một chút, sau đó nói: "Cô không biết em vì cái gì mà suy nghĩ như vậy? Nếu là bởi vì lời nói việc làm ngày thường của cô cho em loại cảm giác này, cô cùng em nói lời xin lỗi trước...... Về sau, phát sinh chuyện gì, nên nói rõ vẫn phải nói rõ ràng, bằng không có hại cũng chỉ có mình em thôi, hiểu chưa?"
"Dạ." Nam sinh đại khái cũng không nghĩ tới cô giáo sẽ nói xin lỗi mình, hiện tại ngược lại có chút không được tự nhiên.
"Được rồi, không phải muốn ăn sao? Tự mình lấy." Cô giáo đem cái ghế bên cạnh kéo ra, đưa con tôm hùm đất vào tay hắn, để hắn ngồi xuống ăn.
Nam sinh nhìn tôm hùm đất vừa to vừa đỏ trong tay, không nhịn được dụ hoặc vẫn là cúi đầu ăn.
Thấy ngày thường ở trong lớp cũng là tên nhóc nghịch ngợm lúc này lại trở nên thẹn thùng như vậy, nữ giáo viên nói: "Tôm hùm đất nhà này không dễ mua, chúng ta có được một chút, cũng không biết lần sau tới khi nào mới có thể lại ăn được."
Nghe vậy, nam sinh cầm lấy cái bao tay nilong bên cạnh, bốc một đống tôm hùm đất đưa đến trước mặt cô: "Cô Vương cho cô!"
Cô Vương thấy vậy, sửng sốt một chút, giây tiếp theo đã bị các giáo viên khác lên án.
"Cô Vương thật quá đáng! Sao lại mang học sinh tới giúp cô đoạt tôm hùm đất."
"Đúng vậy."
Cô Vương nghe vậy, cười nói: "Có bản lĩnh mấy ngừi cũng kêu học sinh lại đây."
"Vậy chúng ta đều không cần ăn, đám khỉ con kia quậy lên thì khỏi ai được ăn."
"Ha ha ha...... Đúng là có khả năng."
Trong văn phòng, mọi người ăn tôm hùm đất nói nói cười cười, không khí thập phần vui sướng.Đêm đó, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc sau khi kết thúc buôn bán.
Bận rộn một ngày Nguyễn Miên Man ngồi ở trên giường tre, cầm di động xem bình luận.
【 là ** sơn: Cơm chiên tôm bóc vỏ ăn ngon tới muốn khóc, hơn nữa bà chủ quá hào phóng, thế nhưng cho rất nhiều tôm bóc vỏ, khen thưởng! [ hình ảnh ] 】
【4**b: Trước kia cũng thường xuyên ăn cơm chiên tôm bóc vỏ, nhưng trước nay không có cửa hàng nhà ai có tôm bóc vỏ tươi giống nhà này, phân lượng nhiều như vậy, hương vị ngon như vậy, cảm giác ăn cả đời đều không chán. 】
【6** ngày: Tôm bóc vỏ này, ăn một lần liền biết là tôm tươi lột vỏ chứ không phải tôm đông lạnh, bà chủ quả thực rất có lương tâm, hơn nữa hương vị cũng không có chỗ nào bắt bẻ, không riêng tôm bóc vỏ ăn ngon, cơm chiên cùng nguyên liệu khác bên trong cũng thực mỹ vị. 】......
【i**n: Hôm nay ở trong cửa hàng nhà mình ăn cơm chiên tôm bóc vỏ, bởi vì cơm chiên quá thơm, thế nhưng hấp dẫn không ít khách đến trong tiệm tới mua ít đồ, mua xong đều hỏi tôi mua cơm chiên ở đâu. Sắp tới tôi định mỗi ngày đều đặt cơm hộp ở trong cửa hàng ăn, xem có thể hấp dẫn thêm chút khách tới cửa hay không. 】
【k**l: Ha ha ha ha! Anh thật đúng là biết cách làm ăn. 】
【a**n: Thật vậy chăng? Vậy ngày mai tôi cũng ở trong cửa hàng nhà mình thử xem. 】
【o**6: Học được, lần sau phải ra ngoài đường làm tuyên truyền, tôi sẽ không ồn ào, trực tiếp mở một chén cơm chiên đứng ở ven đường ăn. 】
【5** còn: Muốn nói như vậy, tôi đề nghị anh đặt một phần tôm hùm đất xào cay trong tiệm, bảo đảm mở cái nắp ra đã hấp dẫn một đám người. 】
【 cái ** thứ: Ha ha ha, cái này xác thật có khả năng, lần trước tôi đặt được tôm hùm đất, chính mình xuống lầu lấy, không nhịn được ở dưới lầu liền đem cái nắp mở ra, kết quả người lớn, trẻ con, ngay cả máy con chó ở phụ cận đều bị mùi hương hấp dẫn tới. 】
【n**x: Không hổ là bà chủ, mặc kệ làm món cơm chiên nào đều ngon như vậy. 】......
Nguyễn Miên Man xem xong bình luận, thấy khách hàng đều rất thích cơm chiên tôm bóc vỏ, cảm thấy mỹ mãn mà tắt đèn ngủ.
Lúc cô ngủ say, hình ảnh cùng ảnh gif cơm chiên tôm bóc vỏ của tiệm, lại được rất nhiều người thích phóng độc đêm khuya dùng để bẫy mấy người ham ăn lại thức muộnCơm chiên tôm bóc vỏ riêng vẻ ngoài đã đủ mê người, hơn nữa trong cơm chiên có nhiều tôm như vậy, nhìn đến hình ảnh cư dân mạng vừa thèm vừa hâm mộ.
Ngày hôm sau là một ngày trời đầy mây, thời tiết oi bức như là muốn mưa, nhưng đến giữa trưa cũng không có mưa rơi xuống.
"Thạch cùng chè đậu xanh trong tủ lạnh đều lấy ra cho nhân viên giao cơm, khách hàng mỗi người một ít đi." Nguyễn Miên Man cảm giác được thời tiết oi bức, nói với Chu Linh.
Chu Linh múc trước một chén đặt ở trong tầm tay cô, để cô có thể bớt thời giờ ăn một ngụm, lúc này mới đi ra ngoài chiêu đãi nhân viên giao cơm cùng khách hàng.
"Thạch này bao nhiêu tiền?" Một nữ khách hàng hỏi.
Chu Linh nói: "Không cần, cô chủ mời mọi người uống."
"Vậy không được, chè đậu xanh đã đành, thạch này cũng không dễ làm, hơn nữa bên trong lại có hoa quế, đường đỏ, còn rảt nho khô cùng đậu phộng phía trên, không cần tiền tôi cũng ngượng ngùng ăn." Nữ khách hàng nói xong, trực tiếp móc ra năm đồng đưa cho Chu Linh.
Khách quen trên cơ bản đều biết chút tình huống của bà chủ, rốt cuộc thường tới đây, chỉ là từ trong miệng người trong ngõ nhỏ cũng có thể biết chút chuyện.Đặc biệt là hiện giờ biết được sang năm bà chủ muốn tham gia thi đại học, đến lúc đó không có biện pháp làm buôn bán cả ngày, đều có chút thay cô lo lắng về học phí, sinh hoạt phí, sao lại có thể ăn không trả tiền.
Những người khác học theo, sôi nổi trả tiền.Chu Linh không có biện pháp đành cầm tiền của bọn họ, chỉ có thể đi vào nói cùng Nguyễn Miên Man.
Nguyễn Miên Man nói: "Vậy chị nói cùng bọn họ, thạch thì thu tiền, chè đậu xanh là đồ uống miễn phí trong tiệm, không thu tiền."
"Được." Chu Linh gật đầu, đi ra ngoài đem tiền chè đậu xanh trả lại.
Lúc này, khách hàng trong tiệm đang ăn thạch, trơn mềm ngon miệng, ngọt ngào mát lạnh lại mang theo mùi thơm hoa quế, tại loại thời tiết oi bức này, cả người nháy mắt đều thoải mái lên không ít.
"Ăn quá ngon, loại thời tiết này nên ăn thạch mát." Một nữ khách hàng bưng chén lên ăn mấy ngụm liền, thoải mái thở dài một tiếng, sau đó hỏi Chu Linh, "Về sau sẽ bán thạch trên app cơm hộp chứ? Hay vẫn chỉ bán trong tiệm?"
"Vốn là làm chính mình ăn, chỉ là hôm nay thời tiết oi bức, cô chủ mới bảo tôi lấy ra cho mọi người ăn." Chu Linh nói.
Nghe nói là đồ không bán, nữ khách hàng nhịn không được nói: "A! Đừng mà, ăn ngon như vậy hẳn là nên cho mọi người đều được nếm thử chứ, chị cùng bà chủ thương lượng một chút, đẻ cô ấy bán một chút trong tiệm."
"Đúng vậy, loại thời tiết này thích hợp ăn thạch mát, tốt nhất đẻ bà chủ làm thêm món mì lạnh gì đó." Khách hàng bên cạnh cũng đi theo nói.
Chu Linh không định nói cho bọn họ, kỳ thật cô chủ đã đã làm mì lạnh, hơn nữa còn là món mì lạnh cổ đại nổi tiếng, mì lạnh hòe diệp.
"Tôi giúp mọi người nói một tiếng với cô chủ, bất quá trong tiệm chỉ có một mình cô chủ nấu cơm, không nhất định có nhiều thời gian như vậy làm này đó."
"Không có việc gì, chị hỏi một chút, không được thì thôi."
"Được." Chu Linh đáp ứng, tiếp tục đi vào bếp hỗ trợ.
Mà khách hàng trong tiệm, có người lại là nhịn không được chụp ảnh thạch hoa quế chạy đến khu bình luận khoe khoang.Bọn họ đều là khách hàng quen, lúc trước cũng đặt không ít cơm hộp, cũng không có khả năng mỗi đơn đều bình luận, lúc này liền trực tiếp dùng qua đơn chưa bình luận để khoe ra.
【x**x: Quả nhiên vẫn là tới trong tiệm ăn có nhiều phúc lợi, hôm nay tới ăn được ăn tới bí chế của bà chủ, thạch hoa quế đường đỏ, mát lạnh sảng khoái, trơn mềm ngon miệng, thấm ngọt nhập tâm, loại thời tiết này được ăn một chén, nóng bức hoàn toàn tiêu tan, quá thoải mái. [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】
【o**6: A a a! Tôi cũng muốn ăn thạch, vì cái gì trên app cơm hộp lại không có? 】
【a**n: Ăn mảnh là không tốt, mau giúp chúng tôi cùng bà chủ nói một tiếng, để cô ấy cũng bán một ít trên app cơm hộp. 】
【 mộng **k: Đã lâu không ăn thạch, thèm. 】......
【 cái ** thứ: Thật quá đáng, ăn thì ăn, thế nhưng còn chạy tới khoe khoang! 】
【H**q: Thoạt nhìn cũng khá tốt, tôi cũng muốn nếm thử. 】
【x**x: Được rồi, mấy người đừng oán giận, tôi đã nói với người trong tiệm, bất quá trong tiệm chỉ có một mình bà chủ nấu cơm, không nhất định sẽ làm được. 】
【5** còn: Sao không thuê thêm ít người hỗ trợ chứ? 】
【6** ngày: Vô nghĩa, thuê người không cần tiền à? Lại nói, người khác làm chưa chắc ra được hương vị của bà chủ đâu. 】......
Tại khu bình luận, khách hàng đang rôm rả thảo luận về thạch hoa quế, Tư Cảnh Lâm đã ngồi trong tiệm bưng một bát thạch hoa quế đầy ụ từ từ thưởng thức.
Mà trước mặt anh, còn có một phần mỳ lạnh cùng một món cá lư, mùi thơm bốn phía.Hôm nay anh tới có chút muộn, thong thả ung dung mà ăn xong cơm trưa, lại ngồi một chút, liền tới giờ đóng cửa.
"Bà chủ có ở đây không? Có khách trả đơn."
Nguyễn Miên Man mới vừa tháo xuống tạp dề rửa xong tay, bỗng nhiên nghe được thanh âm bên ngoài, vội xoay người đi ra ngoài.Tư Cảnh Lâm theo sát phía sau.
Món ăn trong tiệm, nhóm khách hàng còn phải tranh nhau đặt, chưa từng có tình huống trả đơn, đang rửa chén Chu Linh nghe vậy, nhịn không được lau lau tay cũng đi ra ngoài.
"Chào anh, xin hỏi khách hàng vì sao muốn trả đơn?" Nguyễn Miên Man nhìn đến phần cơm hộp còn có một phần tôm hùm đất xào cay, trong lòng có điểm nghĩ không ra.
Phải biết rằng, tôm hùm đất xào cay hiện tại chính là món bán chạy nhất trong tiệm, cô từ khu bình luận biết được, thậm chí còn có người cố ý tranh tôm hùm đất đi bán lại với gia cao hơn.
"Không biết, tôi đến địa chỉ của khách hàng, điện thoại cũng không ai nghe, gõ cửa cũng không thấy gì, hẳn là khách hàng không muốn nhận, cô trực tiếp thu đơn đi."
Nhân viên giao cơm dứt lời, Chu Linh nhịn không được nói: "Tôm hùm đất của tiệm chúng tôi đặc biệt khó mua, khách sao có thể không muốn nhận, anh có phải nhầm hay không?"
"Dù sao tôi cũng theo địa chỉ và số điện thoại trên đơn hàng mà liên hệ, liên hệ với khách không được tôi cũng không có biện pháp, tôi còn có đơn cần đưa, mấy người tự mình giải quyết cùng khách hàng đi." Nhân viên giao cơm còn đang bận giao các đơn khác, nói xong liền xoay người chạy đi, không tới một hồi liền lái xe đi mất.
Nguyễn Miên Man nhìn trong túi tôm hùm đất xào cay cùng cơm chiên tôm bóc vỏ còn nóng hổi, cầm lấy biên lai xem địa chỉ.Chu Linh cũng tiến đến bên cạnh cô xem, sau đó căn cứ địa chỉ nói: "Địa chỉ có chút quen mắt, đây hẳn là khách hàng quen, hẳn là sẽ không trả đơn, hơn nữa dù thật sự muốn trả đơn, cũng sẽ nói một tiếng."
Nguyễn Miên Man cũng cảm thấy như vậy, cầm lấy di động thử liên hệ với vị khách này, không có kết quả, trong lòng có chút lo lắng.
"Có thể xảy ra chuyện gì hay không?" Chu Linh tâm tư mẫn cảm, nhịn không được suy đoán.Nguyễn Miên Man nghe vậy, nhíu mày.
Tư Cảnh Lâm thấy vậy, mở miệng nói: "Không yên tâm thì báo cảnh sát đi, để cảnh sát đi qua xem."
"Cảnh sát sẽ xử lý sao? Em định tự mình qua xem." Nguyễn Miên Man nhìn ghi chú trên đơn hàng "Chúc việc học của bà chủ thuận lợi, thi đậu một trường đại học tốt" cùng icon đáng yêu phía sau, nhịn không được nói.
Thấy cô lo lắng như vậy, Tư Cảnh Lâm gật đầu nói: "Anh đưa em đi, đi thôi."
"Cảm ơn anh Cảnh Lâm." Nguyễn Miên Man cùng anh đi ra cửa, bước ra hai bước, ngẫm lại vạn nhất vị khách kia không có việc gì, chỉ là ngủ rồi không nghe được điện thoại thì sao? Vì thế lại quay đầu đem phần cơm hộp kia mang theo.
Xe Tư Cảnh Lâm ngừng ở đầu hẻm, hai người sau khi rời khỏi cửa trực tiếp lên xe.Để ngừa vạn nhất, khi ở trên xe, Tư Cảnh Lâm vẫn là thuận tiện báo cảnh sát.
Đại chỉ của vị khách này cách hẻm Hồ Lô không xa, mặc dù dừng ở mấy chỗ đèn xanh đèn đỏ, bọn họ vẫn chỉ mất hơn mười phút đã tới tiểu khu trên địa chỉ.
Bệnh viện.Nguyễn Miên Man nghe hộ sĩ nói nữ khách hàng kia được thở oxy cũng tiêm đường glucose, đã không có gì trở ngại, thở phào một hơi.Mới vừa rồi bọn họ tới nhà khách hàng, gõ cửa không được đáp lại, ngược lại khiến cho chủ nhà dưới lầu chú ý.