Mục lục
Truyện Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Nguyễn Miên Miên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Thienyetkomanhme

Hai vị giáo viên thấp giọng nói chuyện phiếm vài câu, bỗng nhiên ngửi được một mùi hương mê người, không tự giác dừng lại câu chuyện nhìn về phía phòng bếp.

Ngửi thấy, vị giáo viên nữ liền nói:" Đừng nói vậy, cơm nhà này đúng là thơm, lúc trước tôi ngửi thấy trong lớp học ngửi được mùi này cảm thấy có chút không thích hợp, lặng lẽ quan sát hai ngày mới phát hiện nguyên lai mấy em học sinh mỗi ngày trốn ở trong phòng học ăn cơm hộp."

"Còn không biết xấu hổ mà nói, đều là học sinh lớp ba của cô dẫn đầu, lúc trước học sinh lớp tôi vốn cũng toàn ăn cơm trưa ở nhà ăn."

"Như thế nào cứ có cái gì không tốt thì đều là do lớp tôi, vậy lớp anh thi được thành tích tốt sao cũng không nói là nhờ lớp tôi luôn đi?"

"Thành tích tốt tự nhiên là do tôi là làm chủ nhiệm tốt."

"Trời! Thật muốn cho học sinh lớp anh thấy thầy chủ nhiệm của chúng nó da mặt dày như thế nào."

"Như thế nào liền nói da mặt tôi dày? Vốn dĩ chính là học sinh lớp cô dẫn đầu cái phong trào đặt cơm hộp bên ngoài, tôi đều nghe học sinh trong lớp nói, cậu học sinh họ Vương trong lớp cô, ban đầu lúc đặt cơm hộp, vì lừa dối bảo vệ ở cổng trường, còn gọi nhaanh viên giao cơm là ba ba."

Lúc hai vị giáo sư ồn ào nhốn nháo, Nguyễn Miên Man dùng khay bưng cơm chiên cùng canh ra tới, mặt khác còn đưa tặng một đĩa nhỏ đậu que ngâm.

"Đây là cơm chiên cùng canh rau xanh đậu hủ của 2 người, từ từ dùng ạ."

"Cảm ơn."

Đựng trong bộ chén màu phấn hoa nhạt, cơm chiên cùng canh đậu hũ thoạt nhìn còn hấp dẫ hơn, hai người nói cảm ơn, ngửi thấy mùi thơm xong vào mũi, vô ý thức nuốt nước miếng.Nguyễn Miên Man không có thói quen nhìn chằm chằm người ta ăn cơm, đem cơm đưa ra tới nơi, dứt khoát quay lại phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho bữa tối.

"Nhìn đã thấy ngon, trách không được đứa nhỉ đều muốn đặt cơm hộp ở tiệm này." Nữ giáo viên nói xong, gấp không chờ nổi mà lấy cái muỗng, xúc lên một miếng cơm chiên cho vào miệng.

Nhai xuống miếng cơm chiên, trứng gà bên trong tươi mới mà không tanh, bắp ngọt thanh, dưa chuột tươi mát, ngon miệng......


Chỉ một ngụm, hai mắt nữ giáo viên tức khắc liền sáng lên, trực tiếp đem chén bưng lên tới ăn liền hai miếng.

Nhìn thấy cô ăn đến đầu cũng không ngẩng lên, nam giáo viên còn đang lau lau đôi đũa cùng cái muỗng nhịn không được hỏi: "Ăn ngon như vậy sao?"

Nữ giáo viên gật gật đầu.

Thấy đồng nghiệp mải ăn đến không có cả thời gian đáp lời, giáo viên nam xúc muỗng cơm chiên vào trong miệng, nhấm nuốt nhau xuống, ở trong lòng yên lặng trả lời câu hỏi của chính mình —— thật sự ăn rất ngon!

Giáo viên nam học cô bưng lên chén cơm vẫn cảm thấy không đã ghiền, dứt khoát đưa miệng lại gần, há miệng lớn hướng trong bát lùa cơm.

Thật hương!

Tuy rằng có chút bất nhã, nhưng há miệng to như vậy ăn một miếng cơm nhấm nuốt, thật sự làm người thỏa mãn.

Ăn mấy miếng liền, hai vị giáo viên tức khắc đều hiểu vì sao học sinh của bọn họ mỗi ngày đều muốn đặt cơm hộp tiệm này...... Bởi vì thật sự là ăn quá ngon!

Một hơi ăn luôn hơn phân nửa chén cơm, thiếu chút nữa thì nghẹn, giáo viên nam lúc này mới buông chén, bưng lên bát canh trong tầm tay uống một ngụm.

Uống hai ngụm canh thuận thuận yết hầu, hắn lại múc rau xanh, đậu hủ ăn mấy miếng, nói với người bên cạnh: "Ngô, cái canh này uống cũng ngon!"

Nghe vậy, nữ giáo viên đặt xuống cái muỗng bưng lên bát canh nếm một ngụm, sau đó gật đầu nói: "Xác thực ngon, không nghĩ tới cửa hàng hẻo lánh như vậy, món ăn bên trong hương vị lại tốt như vậy."

"Cơm chiên Dương Châu của cô ăn ngon không? Phần cơm chiên tóp mỡ này của tôi thật sự quá thơm, đặc biệt là tóp mỡ này, so với khi còn nhỏ bà tôi thắng còn muốn thơm hơn."

"Đặc biệt ăn ngon, tôi trước nay không ăn cơm chiên Dương Châu ngon như vậy. Mệt ta lúc trước còn cảm thấy nhà ăn trong trường học làm cơm chiên Dương Châu không tồi, cùng món này so sánh, thật là một chút cũng không thơm."

Ở trường bọn họ nhà ăn giáo viên có món cơm chiên Dương Châu nổi tiếng, nghe đồng nghiệp đánh giá, nam giao viên lập tức nói: "Chủ tiệm, phiền toái lại cho tôi một hộp cơm chiên Dương Châu mang về."

Hắn dứt lời, nữ giáo viên cũng đi theo nói: "Tôi cũng muốn một phần cơm chiên tóp mỡ đóng hộp."

Hơn nửa giờ sau, hai giáo viên xách theo một phần cơm chiên trở lại trường học.

Trong văn phòng, mấy giáo viên không có tiết nhìn thấy bọn họ trở về, hỏi: "Thế nào?"

"Cửa hàng này vị trí có chút hẻo lánh, ở trong hẻm nhỏ - hẻm Hồ Lô, bất quá hương vị cơm chiên đúng là không thể chê, tôi hôm nay xem như được mở mang kiến thức, nguyên lai thực sự có thể chiên cơ tới mức mỗi hộp cơm đều được bọc trong trứng gà, hơn nữa một chút cũng không có tanh, nguyên liệu nấu ăn bên trong bắp, dưa chuột, cà rốt cũng đặc biệt ngon cùng tươi mới...... Ngay cả đĩa đậu que ngâm đưa tặng cũng đặc biệt giòn nộn ngon miệng."

"Cơm chiên tóp mỡ hương vị cũng đặc biệt tốt, tuy rằng là dùng mỡ heo xào, nhưng ăn lên cũng không ngấy, ngược lại đặc biệt thơm, làm người ăn một ngụm liền dừng không được, còn có canh rau xanh đậu hủ nhà bọn họ, hương vị thật là không tồi, ăn xong cơm chiên lại uống một ngụm, cả người đều thoải mái."

Các giáo viên trong văn phòng: "......"

"Không phải, tôi nói hai ngươi này đến tột cùng là xem xét tình huống cửa hàng, hay là đi khám phá mỹ thực? Nói xong làm nước miếng của tôi đều muốn chảy xuống."

"Đúng vậy, hau người làm ơn, có nắm rõ trọng điểm không? Trọng điểm không nắm được, đến lúc đó điểm thi đua bị trừ đấy."

"Ngại quá, ngại quá, chủ yếu là cơm chiên cửa hàng này thật sự ăn quá ngon." Nữ giáo viên cười rộ lên, tiếp tục nói, "Cửa hàng tuy rằng là ở ngõ nhỏ, phòng ở thoạt nhìn cũng có chút cũ, bất quá phương diện vệ sinh không thể chê, mặt tiền cửa hàng cùng trong phòng bếp đều đặc biệt sạch sẽ ngăn nắp."

"Cho nên hai người đây là ăn không hết còn gói đem theo về?" Một vị giáo viên mắt sắc chỉ vào cái túi trong tay bọn họ hỏi.

Cái khác lão sư nghe vậy sau nói: "Không phải chứ hai người? Có ngon như vậy sao?"

"Nếu là hương vị không tốt, phỏng chừng cũng không hấp dẫn được nhiều học sinh trong lớp bọn họ đặt, rốt cuộc trẻ con bây giờ, miệng đều rất kén ăn."

"Ăn ngon hay không, chúng ta nếm thử chẳng phải sẽ biết." Một giáo viên nói xong, nhìn chằm chằm giáo viên nam chủ nhiệm lớp bốn.

"A, phần này tôi định giữ lại làm bữa tối."

"Cửa hàng ở nơi đó cũng sẽ không chạy, anh buổi tối lại mua còn không phải là được sao, chẳng lẽ phần cơm chỉ mất mấy đồng, anh ngay chút cơm chiên đều luyến tiếc mời chúng tôi nếm thử?"

Chủ nhiệm lớp bốn còn có thể nói cái gì, chỉ có thể lấy ra hộp cơm chiên của mình mời mọi người nếm thử.

Chủ nhiệm lớp ba không có ngốc, lúc mọi người đang "tấn cống" chủ nhiệm lớp bốn, đem cơn chiên của mình cất vào trong ngăn kéo, liền cầm sách giáo khoa cùng giáo án rời khỏi văn phòng.

Sơ nhị lớp ba.

Chủ nhiệm lớp mới vừa bước vào phòng học, học sinh ngồi ở cái bàn đầu tiên mồm nhanh hơn não mà kêu lên: "Cô giáo, cô ăn cơm chiên Dương Châu ở tiệm cơm chiên Hạnh Phúc!"

Chủ nhiệm lớp ngốc một chút, trong lòng nói hắn quả thực là mũi thính như chó.

"Em nếu dùng sự cơ trí này dùng trong học tập, toán học đã sớm đạt tiêu chuẩn." Chủ nhiệm lớp đi đến trên bục giảng nói.

Thấy cô giáo đây là cam chịu thừa nhận, hàng phía sau có học sinh nghịch ngợm nói: "Cô ơi, trường học không phải không cho đặt cơm hộp sao?"

"Trường học chính là không cho phép học sinh đặt cơm hộp, lại chưa nói tới giáo viên." Dứt lời, đoán được có người muốn nói "Chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn" chủ nhiệm lớp bổ sung nói, "Lại nói, cô lại không đặt cơm hộp, mà đi tới trong tiệm ăn."

"Cô giáo, cô cảm thấy ăn ngon không?"

"Đương nhiên......" Chủ nhiệm lớp nói đến một nửa, phản ứng lại, nghiêm túc mà đập cái bàn, "Vào học, đem sách lấy ra, đừng nói mấy chuyện râu ria."

Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.

Tiễn đi hai vị khách hàng xong, Nguyễn Miên Man đi tới trước cửa nhà ông Ngô.

Ông Ngô thấy cô chẳng những làm bánh hoa đào cho chính mình, còn đưa tới hai hộp bánh thanh đoàn, cười đến đôi mắt đều nheo lại, cảm thấy vẫn là cháu gái tri kỷ.

"Tới, ngồi ăn chút trái cây, đây là anh Cảnh Lâm của cháu cho người đưa tới, cherry cùng dâu tây, con gái các cháu hẳn là đều thích ăn cái này."

"Cảm ơn ông Ngô."

Nguyễn Miên Man ngồi vừa ăn trái cây vừa cùng ông nói chuyện phiếm, không sai biệt lắm gần 4 giờ liền đứng dậy nói: "Ông Ngô, cháu còn chuẩn bị đi đưa bánh than đoàn cho bà Vương, liền đi trước, ông buổi tối có muốn qua tiệm ăn cơm?"

"Được, cháu đem chút trái cây trở về, nhiều như vậy ông cũng ăn không hết. Còn buổi tối, ông không qua được, có người bạn cũ muốn mời ông ăn cơm."

Nguyễn Miên Man xách theo trái cây trở lại trong tiệm, lấy một túi bánh thanh đoàn khác cùng bánh hoa đào lại đi nhà bà Vương.

"Cháu còn biết làm bánh thanh đoàn, thật đúng là lợi hại. Ai u, đây là cái gì xinh đẹp như vậy?""Là bánh hoa đào thủy tinh ạ."

Bà Vương nhìn bánh thanh đoàn và bánh hoa đào cô mang tới, lôi kéo tay cô quả thực là sắp khen tới trời.

Nguyễn Miên Man bị bà khen đến đổ bừng cả tau, chỉ phải nói sang chuyện khác: "Phiền toái bà giúp cháu thuận tiện đưa môt chút cho bà Lý mấy người nếm thử."

Ngõ nhỏ, bà Vương, bà Lý mấy người hay qua lại cùng nhau, đối với cô đều rất chiếu cố, người khác cho mấy bà thứ gì, đều thích hướng trong tiệm của cô đưa một ít.

Có qua có lại, Nguyễn Miên Man tự nhiên cũng muốn thường thường tặng chút đồ vật.

"Được, không thành vấn đề." Bà Vương một ngụm đáp ứng, xoay người muốn đi vào phòng lấy bánh quy, kẹo cùng quả quýt cho cô ăn.

Nguyễn Miên Man vội nói: "Không cần dâu bà Vương, bà không vội, cháu vừa rồi ở nhà ông Ngô ăn không ít trái cây, hiện tại ăn không vô."

"Đây là cho cháu cầm trở về ăn." Bà Vương nói, tìm cái túi liền bắt đầu xếp vào.

Đây chính là nguyên nhân Nguyễn Miên Man không muốn tự mình đi đưa tặng từng người mà nhà bà Vương đưa giúp, mỗi lần tới nhà, các bà đều hận không thể mang hết đồ ăn trong nhà gói cho cô mang về, mỗi lần đều đến chối từ nửa ngày.

Nguyễn Miên Man đột nhiên nghĩ đến một chuyện, vì thế nói: "Bà Vương bà không cần vội, cháu có chút việc muốn nói cùng bà."

Nghe được cô nói có việc, bà Vương lúc này mới chạy từ trong phòng ra tới: "Chuyện gì?"

"Cháu muốn tìm người hỗ trợ trong tiệm, ông Ngô nói nhà bà có người cháu gái cũng đang tìm việc, cho nên cháu lại đây hỏi một chút."

Nghe được lời nói của cô, bà Vương đôi mắt nháy mắt liền sáng lên.

Lại nói tiếp cháu gái bà cũng là đứa nhỏ đáng thương, gặp được người bà nội trọng nam kinh nữ, ba mẹ thì đều dễ bắt nạt, mới vừa thành niên đã bị gả đi ra ngoài đổi lễ hỏi.

Lúc bà biết chuyện vốn định nháo một hồi đem cháu gái về, kết quả đã muộn rồi, chẳng những tiệc rượu đều xong xuôi, đứa nhỏ còn có bầu rồi.

Lúc ấy bà Vương hỏi qua cháu gáu muốn hay không cùng bà đi, cháu gái lại nói người nhà chồng so ba mẹ cùng nãi nãi còn đối tốt với cô hơn, không muốn đi.

Bà Vương nghĩ, thời của bà đều là 17-18 tuổi kết hôn, nếu con đều đã có, người nhà này đối cháu mình không tồi, liền như vậy cũng đúng.

Nào biết, chờ con bé sinh được một cô con gái, về sau lại vẫn luôn không mang thai, người nhà kia thái độ lập tức liền thay đổi, đối với con bé cùng đứa nhỏ đều thập phần khắc nghiệt, mỗi ngày mắng mỏ không nói, thỉnh thoảng còn động thủ.

Bà Vương biết được, lập tức liền muốn qua đón mẹ con hai người lại đây, con bé lại nói không cần qua, chờ thanh minh xong chính mình mang theo đứa nhỏ lại đây, sau đó ở đây tìm việc.Gần đây, bà Vương đang thay cháu gái tìm kiếm công việc, nghe Nguyễn Miên Man nói, tức khắc cảm thấy đi trong tiệm hỗ trợ là công việc thích hợp với cháu gái.

"Đứa nhỏ tốt, làm khó cháu nghĩ giúp bà, bà chịu ơn này của cháu. Cháu gái bà tên Chu Linh, so cới cháu lớn hơn 4 tuổi, việc trong nhà ngoài ngõ đều có thể làm, cũng có thể chịu khổ, cháu nếu là nguyện ý thuê con bé, bà bảo đảm nó sẽ nghiêm túc làm việc, sẽ không lười biếng."

"Công việc trong tiệm đại khái chính là dọn dẹp vệ sinh, rửa rau, nhận đơn, đóng gói linh tinh, mỗi tháng tiền lương là 3500, bao ăn, tiền thưởng cùng cuối năm tặng bao lì xì thì tùy vào sinh ý trong tiệm, bà cùng chị Chu nói một tiếng, nếu là chị nguyện ý, chờ thanh minh qua liền có thể tới trong tiệm đi làm." Nguyễn Miên Man vẫn là lên mạng tra xét một chút mới rõ ràng đãi ngộ cho nhân viên hiện tại.

"Con bé khẳng định đồng ý, bất quá có tiền lương là được, không cần cấp cái gì tiền thưởng cùng bao lì xì." Bà Vương cảm thấy lời lãi trong tiệm cô không tính nhiều, tiền lương 3500 đồng cũng đã rất cao, chỉ là nghĩ cháu gái mình còn phải nuôi con gái thiếu tiền mới không nói chuyện, nếu không khẳng định bảo cô đem tiền lương cũng giảm xuống.

"Nên cho thì khẳng định phải cho, cứ tính như vậy, cháu phải trở về mở cửa hàng đây." Nguyễn Miên Man nói xong đứng lên chuẩn bị rời đi.

Bà Vương nghĩ cô nếu muốn thuê thêm người, khẳng định là trong tiệm lo liệu không kịp, vì thế nói: "Bà cùng cháu đi."

Nguyễn Miên Man liên tục cự tuyệt, bà Vương lại kiên trì muốn đi hỗ trợ, còn nói: "Bà trước thay cháu gái thử xem công việc."

Nguyễn Miên Man không có biện pháp, chỉ có thể tùy bà, trong lòng lại nghĩ làm bà ngốc một hồi liền thúc giục bà trở về nghỉ ngơi.

Đến trong tiệm đã hơn bốn giờ rưỡi, Nguyễn Miên Man cho Quả Quýt Nhỏ thêm thức ăn rồi nhanh đem cửa hàng mở ra.

Bắt đầu buôn bán không tới một phút, tiếng nhắc nhở có đơn đặt hàng liền liên tục vang lên, Nguyễn Miên Man kinh ngạc qua đi, vội đi phòng bếp.

Bận rộn một hồi, cô tựa như cái con quay, ngay cả thời gian dừng lại đều không có.

Bà Vương không biết dùng di động, không có biện pháp thay cô tiếp đơn, chỉ có thể ở bên cạnh thay cô đóng gói, sau đó đem cơm hộp mang ra ngoài.

Chờ cô lại đưa ra hai phần cơm hộp, một nhân viên giao cơm hướng trong phòng bếp kêu: "Chủ tiệm, hôm nay sinh ý nhà cô như thế nào tốt như vậy? Đây là đơn thứ 3 của tôi rồi."


Nguyễn Miên Man cũng phát hiện, tần suất đơn đặt hàng tới xác thật có điểm cao, nếu không phải có bà Vương ở chỗ này hỗ trợ, cô đều có chút lo liệu không hết, quá nhiều việc.


"Tôi có đưa một đơn, khách hàng nói bởi vì ngày mai tiệm không mở cửa, hắn cố ý mua nhiều mấy phần, chuẩn bị lưu trữ ngày mai làm nóng lên liền ăn, tôi đoán khách hàng nghĩ như vậy khẳng định không ít, cho nên sinh ý trong tiệm mới tốt như vậy."


Nguyễn Miên Man nghe được nhân viên giao cơm nói, dở khóc dở cười, đồng thời lại ẩn ẩn cảm giác nói không nên lời.


Chính như suy đoán của nhân viên giao cơm kia, rất nhiều khách hàng buổi trưa thấy thông báo, đều cố ý đặt thêm mấy phần cơm chiên lưu trữ cho ngày mai; còn có một ít người đặt xong cơm chiên mới phát hiện thông báo, thậm chí cố ý lại đặt thêm một đơn.Hơn 8 giờ, Nguyễn Miên Man thúc giục bà Vương trở về nghỉ ngơi, bà Vương nghe di động của cô còn ở phát ra giọng nói nhắc nhở "Có đơn đặt hàng mới", lại nhìn đến trong cửa hàng chờ đợi mấy nhân viên giao cơm, nói cái gì cũng không chịu đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK