• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi những người kia xử lí xong Lăng Nghiên và Âu Dương Việt thì họ đã đưa Nhậm Nhã Lâm đang còn hôn mê đi, tên cầm đầu trong đó lúc này gọi cho một người thần bí, chính là kẻ chủ mưu trong việc này.

“Ông chủ, đã bắt được người rồi, phải làm sao đây?”

“Xử lí cô ta, càng gọn càng tốt”

“Vâng ạ”

Sau khi nhận được chỉ thị thì tên kia liền nhìn ra phía sau.

“Vẫn chưa tỉnh à? Dù sao cũng sắp chết đến nơi rồi, tỉnh hay không cũng không thành vấn đề”

Hắn vừa nói xong thì lập tức tên đang lái xe bên cạnh hét lên.

“Đại ca không hay rồi, phía sau có người đuổi theo, chúng rất đông”

Đó là đoàn người do Lục Thành đưa đến, anh ấy hạ lệnh cho người xử lí một chiếc phía sau còn mình sẽ cùng trợ lí đuổi theo tên cầm đầu đang bắt giữ Nhậm Nhã Lâm.

Trên đoạn đường vắng hai chiếc xe rượt đuổi nhau vô cùng kịch liệt, Lục Thành lập tức đưa khẩu súng lên nhắm vào tên lái xe một cách chuẩn xác.

“Tiếp cận chiếc xe đó”

“Vâng ạ”

Lục Thành vừa bắn một phát đã khiến kính xe vỡ vụn, phát thứ hai bắn ra đã khiến tên tài xế chết ngay lập tức, xe chúng mất lái thế là tên cầm đầu hoảng loạn cầm lái, Nhậm Nhã Lâm phía sau vì sự rung chuyển của xe mà ngã xuống đập đầu thật mạnh khiến cô ấy cũng mơ màng tỉnh lại.

“A…….”

Lúc này Lục Thành nắm bắt cơ hội bảo trợ lí tiếp cận chiếc xe đó để anh nhảy sang cứu Nhậm Nhã Lâm.

“Tiến sát nó, tôi muốn qua đó”

“Nhưng như vậy sẽ rất nguy hiểm”

“Đừng cải lời tôi, mau làm đi”



Vì lệnh cấp trên nên trợ lí cũng đành làm theo lời Lục Thành, anh ấy lái xe điêu nghệ liên tục tiến gần đến chỗ chiếc xe kia, Lục Thành nắm bắt cơ hội nhảy ra sau xe dùng khẩu súng vừa nảy bắn vỡ cửa kính ghế phụ.

“Khốn kiếp, cái tên này muốn làm gì vậy chứ?”

Với tốc độ vô cùng nhanh nhưng Lục Thành vẫn có thể nắm bắt lấy cánh cửa xe và từ từ bước qua, trợ lí cũng hỗ trợ anh ấy vô cùng tốt, nhân cơ hội tên kia đang chú tâm vào trợ lí Lục Thành lập tức nhảy sang chiếc xe đó và tấn công tên cầm đầu.

Bọn họ vừa đánh vừa giữ tay lái tránh việc xe đâm vào vệ đường, ở phía sau lúc này Nhậm Nhã Lâm đã bắt đầu tỉnh táo trở lại, cô ấy thấy Lục Thành đang đánh nhau với tên kia thì vội vàng hét lớn.

“A Thành, cẩn thận”

Thấy vợ tỉnh lại Lục Thành bắt đầu bị phân tâm và bị tên kia đánh mạnh một phát ngã nửa người ra khỏi xe, Nhậm Nhã Lâm theo bản năng lập tức nắm lấy cánh tay Lục Thành giữ lại.

Sau khi vào lại xe Lục Thành tiếp tục đánh nhau với tên đó, vừa cố gắng đẩy hắn ra khỏi xe vừa căn dặn Nhậm Nhã Lâm.

“Lâm Lâm, em cố gắng nhảy sang xe của trợ lí, anh ấy sẽ đưa em an toàn rời khỏi”

“Nhưng còn anh”

“Anh sẽ không sao, em đừng lo”

Nhậm Nhã Lâm kịch liệt phản đối, cô ấy không muốn Lục Thành ở lại một mình.

“Không được, em muốn anh rời đi cùng em”

Tên cầm đầu thấy vợ chồng họ tình nghĩa sâu nặng như vậy thì cười khinh miệt.

“Tình nghĩa sâu nặng thế sao? Được, vậy tôi cho hai người chết chung với nhau”

“Mày muốn làm gì?”

“Cho dù như thế nào thì cô ta cũng phải chết”

Chưa kịp đợi Lục Thành và Nhậm Nhã Lâm phản ứng thì hắn ta đã dùng hết sức lực đánh tay lái vào vệ đường, xe của họ cứ thế mà đâm mạnh vào vệ đường rồi lật cả xe xuống.

Kính xe vỡ vụn đâm vào người của họ, Nhậm Nhã Lâm ở phía sau mất thăng bằng nên đã ngã mạnh xuống khiến cô bất tỉnh lập tức.



Trợ lí phía sau đưa người đến, thấy xe họ bị hỏng nặng, tên cầm đầu kia thì đã tử vong ngay tại chỗ, Lục Thành và Nhậm Nhã Lâm bị thương nặng bất tỉnh, cánh tay của Lục Thành bị đâm xuyên qua khiến máy chảy không ngừng.

“Mau lên, mau đến đưa thiếu gia và thiếu phu nhân ra ngoài”

Bọn họ lập tức chạy đến kéo gãy cửa xe đưa Nhậm Nhã Lâm toàn thân là máu ra ngoài. Đúng lúc đó Tần Thiếu Nhiên đi đến, thấy bạn mình gặp nạn anh ấy liền hốt hoảng đi đến giúp đỡ.

Vì cánh tay Lục Thành bị thương do bị đâm xuyên nên vẫn chưa thể đưa cậu ấy ra ngoài ngay được.

“Lục Thành, cậu có nghe tôi gọi không? Cậu phải tỉnh lại, cậu không thể có chuyện gì được”

Trong cơn mê vì có lẽ quá đau và nghe được tiếng gọi của Tần Thiếu Nhiên nên Lục Thành đã dần dần mở mắt.

“Thiếu…….Thiếu Nhiên”

Nghe được tiếng gọi yếu ớt của bạn thân khiến Tần Thiếu Nhiên vui mừng, lập tức cho người họp sức bẻ gãy cửa xe đưa Lục Thành ra ngoài. Họ không hề hay biết chiếc xe đó đang có hiện tượng bốc cháy, sau khi Lục Thành được mọi người đưa ra đến ngoài thì anh ấy đã nhìn thấy chiếc xe đó sắp bốc cháy liền hét lên.

“Chạy nhanh, xe sắp cháy rồi”

Tần Thiếu Nhiên bất ngờ nhìn sang thì biết ngay sẽ có nổ lớn, anh ấy vội vàng ra lệnh mọi người đưa cả Nhậm Nhã Lâm và Lục Thành ra khỏi đó.

Tất cả mọi người họp sức đã thuận lợi đưa hai người họ chạy thoát, nhưng sau khi đến nơi an toàn thì Lục Thành cũng ngất đi.


Cả hai người họ không lâu sau đó đã được đưa đến bệnh viện.


“Chuẩn bị phòng cấp cứu nhanh”


Cả hai được đẩy vào phòng cấp cứu trong sự lo lắng của Tần Thiếu Nhiên.


Sau khi họ vào phòng không lâu thì người nhà họ Lục đi đến, Lục phu nhân lo lắng đến mức khóc không ngừng.


“Thiếu Nhiên, A Thành sao rồi”


“Dì à, người đừng lo, họ được đưa vào cấp cứu rồi, nhất định sẽ không sao”


Lục Vĩnh Tâm đỡ lấy mẹ, nhìn ông bà nội cũng vì lo lắng cho hai người Nhậm Nhã Lâm và Lục Thành mà cũng không ngừng mong ngóng trước cửa phòng cấp cứu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK