• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Thiếu Nhiên sáng sớm đã đến tìm Niệm Khiết, nhìn thấy cô ấy vẫn còn nằm ngủ say trong phòng thì đi đến sát mặt vào tai cô.

“Niệm Khiết, cô ngủ nhiều như vậy sẽ khiến bản thân trở nên béo như lợn đó”

Niệm Khiết trong mơ màng mắng Tần Thiếu Nhiên.

“Anh mới là lợn đó, anh là con lợn béo”

Niệm Khiết dần dần mở mắt ra, cô ấy hoảng hốt khi thấy Tần Thiếu Nhiên áp sát mình.

“Aaaaa……..”

Tần Thiếu Nhiên bị cô ấy hét lớn đến mức khiến anh nhăn cả mặt.

“Cô muốn hét làm cho tôi bị hỏng cả tai à?”

“Sao anh lại ở đây?”

“Chẳng phải cô nói muốn tìm việc làm sao? Tôi có việc làm cho cô này”

Niệm Khiết nghe xong thì hào hứng.

“Thật sao?”

“Đúng vậy”

“Vậy anh đợi tôi một lúc tôi sẽ xong ngay thôi”

Niệm Khiết vui vẻ chạy đi thay đồ, Tần Thiếu Nhiên thấy cô tràn đầy sức sống thì cũng vui vẻ.

Hoá ra hôm trước Tần Thiếu Nhiên có gặp mặt Lục Thành và được nghe câu chuyện của Nhậm Nhã Lâm.



“Vợ cậu u buồn thì cậu lại bắt đầu lo lắng thế này à?”

“Có sao?”

“Ể, có phải vợ cậu mở một tiệm hoa không?”

“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”

“Tôi có đồ chơi cho vợ cậu đỡ buồn đây”

Lục Thành tỏ vẻ khó tin nhìn Tần Thiếu Nhiên.

“Cậu định bày trò gì nữa vậy? Tôi cảnh cáo cậu đừng có làm mấy trò vớ vẩn”

“Yên tâm đi, cái này không những hữu ích mà còn giúp cho cả hai người đều vui”

Trở về thực tại Tần Thiếu Nhiên lái xe đưa Niệm Khiết đến Lục gia đón Lục Vĩnh Tâm cùng đến chỗ Nhậm Nhã Lâm.

“Anh Thiếu Nhiên”

“Tiểu Tâm, lâu quá không gặp”

Lục Vĩnh Tâm thấy Niệm Khiết ngồi ở ghế phụ thì thích thú hỏi.

“Anh Thiếu Nhiên, chị gái xinh đẹp này là bạn gái anh à?”

Niệm Khiết hoang mang muốn lên tiếng phản bác thì Tần Thiếu Nhiên đã lên tiếng trước.

“Cô ấy á? Bằng tuổi em nên không cần quá khách sáo đâu”

“Không ngờ nha, anh là trâu già lại muốn gặm cỏ non à?”

Tần Thiếu Nhiên bị Lục Vĩnh Tâm nói đến mức không thể phản bác.

“Em……..cái con bé này em sao giống anh trai em vậy? Cứ thích chọc tức anh”

“Tủ lạnh á à? Dù sao thì em vẫn thua anh ấy, em không dám so sánh với anh ấy đâu”

“Thôi vậy, mau lên xe đi, chúng ta đến chỗ chị dâu của em”

“Ồ”

Cả ba người cùng nhau đến tiệm hoa, Nhậm Nhã Lâm lúc này ở trong tiệm vẫn luôn cứ thẩn thờ.

Khi Lục Vĩnh Tâm đến nơi liền hào hứng chạy vào bên trong gọi Nhậm Nhã Lâm.



“Chị dâu”

Nhậm Nhã Lâm giật mình nhìn sang thì thấy mọi người đến.

“Tiểu Tâm, sao em lại đến đây?”

“Em dạo gần đây rất rãnh nên đến chơi cùng chị”

Tần Thiếu Nhiên đưa Niệm Khiết đi vào, anh ấy nhìn thấy Nhậm Nhã Lâm thì cũng hoà nhã chào hỏi.

“Thiếu Nhiên, thì ra Tiểu Tâm đến cùng anh à?”. T𝑟a𝙣g gì 𝙢à ha𝓎 ha𝓎 𝒕hế [ 𝒕𝑟ù𝙢𝒕𝑟𝒖𝓎 ệ𝙣﹒V𝙣 ]

“Đúng vậy, lần trước gặp mặt ở hôn lễ vẫn chưa có cơ hội làm quen, lần này nghe nói Tiểu Tâm muốn đến đây nên cũng cùng em ấy đến”

Nhậm Nhã Lâm mỉm cười nhìn sang Niệm Khiết bên cạnh.

“Đây là cô gái lần trước đi cùng anh”

“À, cô ấy tên Niệm Khiết, lần này đến là muốn giới thiệu cô ấy làm việc ở tiệm hoa của cô”

Nhậm Nhã Lâm ngạc nhiên, đến cả cô cũng không biết bản thân muốn tuyển nhân viên từ khi nào.

Sau đó Tần Thiếu Nhiên để Niệm Khiết và Lục Vĩnh Tâm đi xem hoa, còn anh và Nhậm Nhã Lâm đã nói chuyện cùng nhau.

Tần Thiếu Nhiên kể lại gia cảnh của Niệm Khiết với Nhậm Nhã Lâm rồi tỏ ý muốn làm với cô một giao dịch.

“Thì ra là vậy, gia cảnh cô ấy còn đáng thương hơn cả tôi”

“Nhã Lâm, tôi muốn cô giúp tôi một chuyện có được không?”

“Anh nói đi, nếu tôi có thể làm được thì tôi sẽ giúp”

“Cô để cô ấy ở đây giúp cô làm việc, hàng tháng tiền lương của cô ấy để tôi chi trả”

Nhậm Nhã Lâm nghi hoặc hỏi anh.

“Tôi thấy anh có vẻ rất quan tâm cô ấy, sao anh không trực tiếp ra tay giúp cô ấy”

“Cô ấy là người rõ ràng mọi chuyện, vì món nợ lần trước nên cô ấy không muốn nhận thêm sự giúp đỡ nào của tôi, tôi chỉ có thể bày ra cách này giúp cô ấy mà thôi”

“Vậy được tôi sẽ giúp anh thực hiện chuyện này”

“Cảm ơn cô”

Nhậm Nhã Lâm nhìn thấy ánh mắt Tần Thiếu Nhiên nhìn Niệm Khiết thì cũng hiểu tâm tư của anh mà dò hỏi.

“Anh thích cô ấy sao?”

Tần Thiếu Nhiên nghe xong thì không ngần ngại mà thừa nhận.

“Đúng vậy, cô ấy là người mà tôi thích”

“Nhưng có vẻ cô ấy không biết chuyện này”

“Tôi không dám mở lời với cô ấy, nên vẫn chưa thổ lộ với cô ấy”

“Không vội, chuyện tình cảm cứ từ từ, nếu vội sẽ dễ hỏng chuyện, anh vì cô ấy làm nhiều chuyện như vậy, chắc chắn cô ấy rồi sẽ cảm nhận được tình cảm của anh thôi”

Tần Thiếu Nhiên nhìn Nhậm Nhã Lâm mỉm cười.

“Cô đúng thật là rất tốt bụng và chu đáo, bảo sao Lục Thành lại muốn lấy cô”


“Cũng không đến nổi vậy đâu”


“Tôi có nghe Lục Thành nói về chuyện của ba cô, cậu ấy rất lo cho cô và muốn tôi tìm cách giúp cô vui vẻ, sau này có Niệm Khiết làm việc cùng có lẽ sẽ đỡ buồn hơn, tôi không giúp được gì cho cô chỉ có thể mở lời an ủi cô thôi”


“Không sao, cảm ơn anh”


“Tôi chưa từng thấy Lục Thành lo lắng cho ai như vậy bao giờ, với cương vị là một người bạn thì tôi cảm thấy rất vui khi thấy cậu ấy thay đổi như vậy, mong sau này cô có thể giúp cậu ấy thay đổi nhiều hơn”


Nhậm Nhã Lâm mỉm cười gật đầu.


“Được, tôi sẽ cố gắng”


Nhậm Nhã Lâm sau khi biết được Lục Thành quan tâm mình thì có chút vui vẻ, cô ấy âm thầm ghi nhớ chuyện này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK