Hình như các trụ cột của Hoắc Liên Bang khá đồng điệu trong cách hành sự thì phải. Dù bên ngoài làm gì thì làm, nhưng làm tình thì phải ở địa bàn của mình mới được, chứ không le ve bên ngoài.
Ở biệt thự của Bách Tùng, Thư Kỳ đang mặc bộ bikini mỏng manh thả mình ở bể bơi trong nhà. Bách Tùng khoan thai dựa lưng ở thành bể chiêm ngưỡng tuyệt tác từ người phụ nữ của mình.
Thư Kỳ đã là người bóc tem anh ngay khi cả hai hẹn hò hồi cấp 3.
Trong mắt anh, cô ấy là người phụ nữ chủ động, táo bạo, muốn là phải có, một là một, hai là hai. Cảm giác như chẳng cần ai che chở, nhưng lại một lòng yêu lại người yêu cũ. Là người bản lĩnh thậm chí ghê gớm với mọi người, nhưng lại muốn làm trẻ con với riêng Bách Tùng dù anh thua tuổi cô ấy.
Cô ấy nằm ngửa thả lỏng cơ thể trên mặt nước, nhưng vẫn nói chuyện với Bách Tùng:
- Nhìn chưa chán sao?
- Nhìn bù những ngày chia tay.
Thư Kỳ mỉm cười, bơi tới chỗ anh ấy. Cô đứng đối diện anh:
- Nhìn kỹ đi!
Bách Tùng nhìn vào bikini của cô ấy:
- Rất đẹp!
- Em đẹp, hay bikini đẹp!
- Em đẹp nên làm bikini cũng đẹp theo.
Thư Kỳ táo bạo tháo dây áo ném lên bờ.
- Giờ thì sao?
- Ngực em vô cùng đẹp!
Cô ấy áp sát ngực trần vào lòng anh, tay nghịch ngợm phía dưới làn nước làm thân dưới của anh cứng ngắc. Bách Tùng bóp lấy cổ cô:
- Càng ngày càng khoa trương. Đợi về phòng....
- Không về phòng.
Thư Kỳ ném nốt chiếc quần của mình lên bờ, Bách Tùng nhìn cô chằm chằm.
- Em vẫn chẳng thay đổi gì!
Năm ấy bóc tem anh, cô ấy đã gạ anh tới khách sạn rồi lột quần anh ra mà tiến tới.
Bách Tùng dĩ nhiên chịu trận, không chịu nổi cám dỗ của đàn chị này. Anh cúi đầu cắn nhẹ lên nhũ hoa xinh đẹp. Thư Kỳ mỉm cười, cô biết, anh ấy thích nhất là phần ngực. Ngực cô ấy rất cân đối, săn chắc, so với nhiều người có phần nhỉnh hơn khá là đầy đặn.
Cô kiễng một chân chống xuống đáy bể, một chân được Bách Tùng nâng lên. Anh dứt khoát hành sự cô ấy tại đây, từng đợt từng đợt làm làn nước cũng xao động theo hai người.
Thư Kỳ ghim chặt tay để ôm vai Bách Tùng:
- Em...
- Hử?
- ...buông em ra.
Bách Tùng cười khẩy, anh nhấc nửa người cô ra khỏi mặt nước, đặt cô ngồi trên bờ, hai chân buông thõng dưới bể.
Thư Kỳ khi nãy mạnh dạn thì giờ xấu hổ lấy tay che ngực, chân khép chặt. Tóc cô ướt rũ xuống, làn da cũng toàn nước tạo nên vẻ rất gợi tình.
Sao có thể cho cô ấy xong dễ dàng thế được. Bách Tùng đứng dưới bể dùng lực kéo hai chân cô dạng ra, cô vẫn cắn răng giữ chặt chân khép vào.
Anh nheo mắt, chồi người lên khỏi làn nước. Bách Tùng rất cao, anh vươn người hôn say đắm làm cô buông lỏng cảnh giác, phải buông tay khỏi ngực để chống đỡ nụ hôn của người đàn ông cao lớn.
Bách Tùng lùa được cô vào tròng, một phát banh đùi cô ra, cười một cái mờ ám rồi cúi đầu vào "làm việc".
Thư Kỳ hoảng hốt gồng mình run rẩy. Một tay chống ra sau, một tay nắm lấy mái tóc ướt át của đối phương.
Cô bị miệng lưỡi của anh khuấy đảo mọi ngóc ngách của huyệt nhỏ. Cảm giác này, phải nói lên tới chín tầng mây cũng không đủ.
Sau đó, Bách Tùng bế cô về phòng riêng, còn hành cô thêm mấy lần đã đời mới chịu buông tha.
Hai người hoan ái một trận kịch tính. Chỉ vì một lần gạ tình của Thư Kỳ mà hôm sau người làm phải đi thay nước nguyên cái bể bơi lớn.
Ở biệt thự của Bách Tùng, Thư Kỳ đang mặc bộ bikini mỏng manh thả mình ở bể bơi trong nhà. Bách Tùng khoan thai dựa lưng ở thành bể chiêm ngưỡng tuyệt tác từ người phụ nữ của mình.
Thư Kỳ đã là người bóc tem anh ngay khi cả hai hẹn hò hồi cấp 3.
Trong mắt anh, cô ấy là người phụ nữ chủ động, táo bạo, muốn là phải có, một là một, hai là hai. Cảm giác như chẳng cần ai che chở, nhưng lại một lòng yêu lại người yêu cũ. Là người bản lĩnh thậm chí ghê gớm với mọi người, nhưng lại muốn làm trẻ con với riêng Bách Tùng dù anh thua tuổi cô ấy.
Cô ấy nằm ngửa thả lỏng cơ thể trên mặt nước, nhưng vẫn nói chuyện với Bách Tùng:
- Nhìn chưa chán sao?
- Nhìn bù những ngày chia tay.
Thư Kỳ mỉm cười, bơi tới chỗ anh ấy. Cô đứng đối diện anh:
- Nhìn kỹ đi!
Bách Tùng nhìn vào bikini của cô ấy:
- Rất đẹp!
- Em đẹp, hay bikini đẹp!
- Em đẹp nên làm bikini cũng đẹp theo.
Thư Kỳ táo bạo tháo dây áo ném lên bờ.
- Giờ thì sao?
- Ngực em vô cùng đẹp!
Cô ấy áp sát ngực trần vào lòng anh, tay nghịch ngợm phía dưới làn nước làm thân dưới của anh cứng ngắc. Bách Tùng bóp lấy cổ cô:
- Càng ngày càng khoa trương. Đợi về phòng....
- Không về phòng.
Thư Kỳ ném nốt chiếc quần của mình lên bờ, Bách Tùng nhìn cô chằm chằm.
- Em vẫn chẳng thay đổi gì!
Năm ấy bóc tem anh, cô ấy đã gạ anh tới khách sạn rồi lột quần anh ra mà tiến tới.
Bách Tùng dĩ nhiên chịu trận, không chịu nổi cám dỗ của đàn chị này. Anh cúi đầu cắn nhẹ lên nhũ hoa xinh đẹp. Thư Kỳ mỉm cười, cô biết, anh ấy thích nhất là phần ngực. Ngực cô ấy rất cân đối, săn chắc, so với nhiều người có phần nhỉnh hơn khá là đầy đặn.
Cô kiễng một chân chống xuống đáy bể, một chân được Bách Tùng nâng lên. Anh dứt khoát hành sự cô ấy tại đây, từng đợt từng đợt làm làn nước cũng xao động theo hai người.
Thư Kỳ ghim chặt tay để ôm vai Bách Tùng:
- Em...
- Hử?
- ...buông em ra.
Bách Tùng cười khẩy, anh nhấc nửa người cô ra khỏi mặt nước, đặt cô ngồi trên bờ, hai chân buông thõng dưới bể.
Thư Kỳ khi nãy mạnh dạn thì giờ xấu hổ lấy tay che ngực, chân khép chặt. Tóc cô ướt rũ xuống, làn da cũng toàn nước tạo nên vẻ rất gợi tình.
Sao có thể cho cô ấy xong dễ dàng thế được. Bách Tùng đứng dưới bể dùng lực kéo hai chân cô dạng ra, cô vẫn cắn răng giữ chặt chân khép vào.
Anh nheo mắt, chồi người lên khỏi làn nước. Bách Tùng rất cao, anh vươn người hôn say đắm làm cô buông lỏng cảnh giác, phải buông tay khỏi ngực để chống đỡ nụ hôn của người đàn ông cao lớn.
Bách Tùng lùa được cô vào tròng, một phát banh đùi cô ra, cười một cái mờ ám rồi cúi đầu vào "làm việc".
Thư Kỳ hoảng hốt gồng mình run rẩy. Một tay chống ra sau, một tay nắm lấy mái tóc ướt át của đối phương.
Cô bị miệng lưỡi của anh khuấy đảo mọi ngóc ngách của huyệt nhỏ. Cảm giác này, phải nói lên tới chín tầng mây cũng không đủ.
Sau đó, Bách Tùng bế cô về phòng riêng, còn hành cô thêm mấy lần đã đời mới chịu buông tha.
Hai người hoan ái một trận kịch tính. Chỉ vì một lần gạ tình của Thư Kỳ mà hôm sau người làm phải đi thay nước nguyên cái bể bơi lớn.