Băng đảng ở đất nước này có tam đại hắc bang, đứng đầu là Hoắc Liên Bang với số thành viên lên tới 80.000 người, hoạt động ở khắp mọi nơi có cổ phần của Hoắc gia, từ Châu Á tới Châu Âu, Châu Mỹ. Phía sau là Hồng Bang Hội và Tề Minh Hội.
Nếu Tề Minh Hội là những kẻ đâm thuê chém mướn, bảo kê sòng bạc, Hồng Bang Hội là tổ chức gia đình chuyên buôn bán chất cấm và vũ khí, thì Hoắc Liên Bang lại khác lạ hơn hẳn khi có tổ chức là các tập đoàn và công ty thâu tóm nền kinh tế đầu ngành.
Tề Sâm là kẻ ngạo nghễ thích thể hiện, nhưng họ Hồng thì lại kín tiếng gần như rất hiếm lộ diện. Chỉ Hoắc Liên Bang là đi một mình một đường, bắt tay chính quyền hiên ngang làm ăn. Dù có nhiều hoạt động trong tối những cũng được khuất mắt trông coi.
Hoắc gia tiến hành thâu tóm ngành kinh tế dịch vụ, đặc biệt là mở sòng bạc và các khu phố đêm. Tổ chức chia nhiều nhánh, mỗi nhánh phụ trách một mảng, các mảng cân đối cho nhau. Nên Hoắc Liên Bang có sự chặt chẽ liên kết và nâng đỡ nhau, khác hẳn so với kiểu vươn vòi bạch tuộc của Tề Minh Hội hoặc hội đồng thành viên gia đình của Hồng Bang Hội.
Đứng đầu Hoắc Liên Bang chính là Hoắc Kiến Cường - ông trùm vừa qua đời. Tiếp theo là tam đại trưởng bối gồm: họ Vu, họ Bách, họ Mạc. Đây được xem là khai quốc công thần của băng đảng, là những người cùng họ Hoắc đặt những viên gạch đầu tiên xây dựng nên đế chế Hoắc Liên Bang.
Họ Vu chính là bố của Vu Thần. Bố mất nên anh được quyền quản lý mảng khách sạn, nhà hàng, bất động sản.
Họ Bách là bố của Bách Tùng, bố đã lớn tuổi nên anh tiếp nối bề trên phụng sự, dốc lòng cho tổ chức, cũng là cánh tay đắc lực của Hoắc Long. Anh quản lý mảng rượu - thuốc lá cùng vận tải và oto.
Họ Mạc là bố của Mạc Nguyên, anh cũng được cha truyền con nối giống Bách Tùng, chuyên mảng đầu tư và cho vay, là tay rửa tiền cho bang hội hoạt động bên nước ngoài.
Ba người chính là những cốp cán mang những lĩnh vực làm ăn quan trọng về cho tổ chức. Họ rất năng lực, bản lĩnh và đều có địa bàn và đàn em riêng.
Điều đặc biệt của Hoắc Liên Bang là cảnh sát thay vì tìm bằng chứng bất hảo thì họ lại một phần bắt tay với tổ chức. Ngay cả khi có sức ép của tổ chức quốc tế thì họ cũng hành động lấy lệ. Lý do là Hoắc Liên Bang nắm rất nhiều ngành kinh tế, dịch vụ quan trọng, hàng năm thu về hàng tỷ thậm chí chục tỷ USD cho đất nước.
Chính vì vậy, đám tang hôm nay có thể xoay chuyển cả một nền kinh tế -chính trị, chứ không chỉ đơn giản một người nằm xuống là hết.
Mạc Nguyên ở nước ngoài chưa kịp về, nên Hoắc Long giao cho Bách Tùng và Vu Thần để ý mọi diễn biến ở nơi cử hành tang lễ.
Anh lặng lẽ đưa Khả Ni vào một phòng riêng. Khả Ni lúng túng chưa biết nên nói gì thì Hoắc Long đã ôm cô, anh dựa đầu vào vai cô nói nhỏ:
- Anh mượn vai em một lát.
Khả Ni vỗ nhẹ nhẹ đều đều lưng anh như vỗ về một đứa trẻ:
- Anh vất vả rồi!
- Em có sợ anh không?
- ..... Em... Em cần chút thời gian để dần dần tiếp nhận. Thế giới của chúng ta...quá khác nhau.
Hoắc Long không đáp, vài phút sau, anh đích thân đưa cô ra xe để về. Theo anh luôn có vệ sĩ, xe nào cũng có kính chống đạn.
Khả Ni lưu luyến ôm anh thêm một cái, cô cũng từng trải qua mất người thân. Cô không biết tình cảm cha con của người gọi là ông trùm có giống người bình thường không, nhưng đã là con người, thì hẳn sẽ có cảm xúc, không thể vô cảm được. Nhìn anh có vẻ mệt mỏi làm cô hơi xót xa.
Nếu Tề Minh Hội là những kẻ đâm thuê chém mướn, bảo kê sòng bạc, Hồng Bang Hội là tổ chức gia đình chuyên buôn bán chất cấm và vũ khí, thì Hoắc Liên Bang lại khác lạ hơn hẳn khi có tổ chức là các tập đoàn và công ty thâu tóm nền kinh tế đầu ngành.
Tề Sâm là kẻ ngạo nghễ thích thể hiện, nhưng họ Hồng thì lại kín tiếng gần như rất hiếm lộ diện. Chỉ Hoắc Liên Bang là đi một mình một đường, bắt tay chính quyền hiên ngang làm ăn. Dù có nhiều hoạt động trong tối những cũng được khuất mắt trông coi.
Hoắc gia tiến hành thâu tóm ngành kinh tế dịch vụ, đặc biệt là mở sòng bạc và các khu phố đêm. Tổ chức chia nhiều nhánh, mỗi nhánh phụ trách một mảng, các mảng cân đối cho nhau. Nên Hoắc Liên Bang có sự chặt chẽ liên kết và nâng đỡ nhau, khác hẳn so với kiểu vươn vòi bạch tuộc của Tề Minh Hội hoặc hội đồng thành viên gia đình của Hồng Bang Hội.
Đứng đầu Hoắc Liên Bang chính là Hoắc Kiến Cường - ông trùm vừa qua đời. Tiếp theo là tam đại trưởng bối gồm: họ Vu, họ Bách, họ Mạc. Đây được xem là khai quốc công thần của băng đảng, là những người cùng họ Hoắc đặt những viên gạch đầu tiên xây dựng nên đế chế Hoắc Liên Bang.
Họ Vu chính là bố của Vu Thần. Bố mất nên anh được quyền quản lý mảng khách sạn, nhà hàng, bất động sản.
Họ Bách là bố của Bách Tùng, bố đã lớn tuổi nên anh tiếp nối bề trên phụng sự, dốc lòng cho tổ chức, cũng là cánh tay đắc lực của Hoắc Long. Anh quản lý mảng rượu - thuốc lá cùng vận tải và oto.
Họ Mạc là bố của Mạc Nguyên, anh cũng được cha truyền con nối giống Bách Tùng, chuyên mảng đầu tư và cho vay, là tay rửa tiền cho bang hội hoạt động bên nước ngoài.
Ba người chính là những cốp cán mang những lĩnh vực làm ăn quan trọng về cho tổ chức. Họ rất năng lực, bản lĩnh và đều có địa bàn và đàn em riêng.
Điều đặc biệt của Hoắc Liên Bang là cảnh sát thay vì tìm bằng chứng bất hảo thì họ lại một phần bắt tay với tổ chức. Ngay cả khi có sức ép của tổ chức quốc tế thì họ cũng hành động lấy lệ. Lý do là Hoắc Liên Bang nắm rất nhiều ngành kinh tế, dịch vụ quan trọng, hàng năm thu về hàng tỷ thậm chí chục tỷ USD cho đất nước.
Chính vì vậy, đám tang hôm nay có thể xoay chuyển cả một nền kinh tế -chính trị, chứ không chỉ đơn giản một người nằm xuống là hết.
Mạc Nguyên ở nước ngoài chưa kịp về, nên Hoắc Long giao cho Bách Tùng và Vu Thần để ý mọi diễn biến ở nơi cử hành tang lễ.
Anh lặng lẽ đưa Khả Ni vào một phòng riêng. Khả Ni lúng túng chưa biết nên nói gì thì Hoắc Long đã ôm cô, anh dựa đầu vào vai cô nói nhỏ:
- Anh mượn vai em một lát.
Khả Ni vỗ nhẹ nhẹ đều đều lưng anh như vỗ về một đứa trẻ:
- Anh vất vả rồi!
- Em có sợ anh không?
- ..... Em... Em cần chút thời gian để dần dần tiếp nhận. Thế giới của chúng ta...quá khác nhau.
Hoắc Long không đáp, vài phút sau, anh đích thân đưa cô ra xe để về. Theo anh luôn có vệ sĩ, xe nào cũng có kính chống đạn.
Khả Ni lưu luyến ôm anh thêm một cái, cô cũng từng trải qua mất người thân. Cô không biết tình cảm cha con của người gọi là ông trùm có giống người bình thường không, nhưng đã là con người, thì hẳn sẽ có cảm xúc, không thể vô cảm được. Nhìn anh có vẻ mệt mỏi làm cô hơi xót xa.