Mục lục
Truyện Vợ hờ yêu của tổng tài – Tần Hoài An (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 714

 

“Liễu Thanh Phong, bộ thiết bị này là để cho anh mặc. Trên người anh toàn là vết thương và cần được bảo vệ. Còn kĩ năng bơi của tôi trước giờ rất tốt, tôi có thể nín thở.”

 

Tần Hoài An vừa nói, dưới ánh mắt đen kịt của Chử Chấn Phong, cô nhặt thiết bị trên mặt đất lên, muốn đưa cho Liễu Thanh Phong.

 

“Không.” Liễu Thanh Phong đương nhiên không thể mặc bộ thiết bị này.

 

“Mười phút, cho dù không bị thương, tôi cũng không làm được. Chuyện này vượt quá giới hạn của một người bình thường rồi!” Anh ta nghiêm trọng nói, cầm lấy bộ đồ lặn từ tay Tần Hoài An, khoác lên người cô.

 

Tần Hoài An từ chối, cô dứt khoát nói: “Tôi thật có thể! Anh hãy mặc vào đi, anh cần nó hơn tôi!”

 

Vì cứu cô, Liễu Thanh Phong đã không màng tới tính mạng của mình một lần rồi, những lúc như này Tần Hoài An nhất định phải nghĩ cho anh ta trước.

 

Hai người nhường qua nhường lại, vẻ mặt Chử Chấn Phong càng lúc càng tối lại.

 

“Đủ rồi!”

 

Cuối cùng anh cũng không nhịn được mà hét họ, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn họ.

 

Anh sải đôi chân dài bước tới, nắm lấy bộ đồ lặn trên tay Liễu Thanh Phong, mặc kệ sự phản kháng của Tần Hoài An, cưỡng ép bắt cô mặc vào.

 

Tần Hoài An giãy dụa, tức giận nhìn anh, “Chử Chấn Phong, tôi không mặc!”

 

“Câm miệng!”

 

Chử Chấn Phong tức giận la cô một tiếng, vẻ mặt u ám cùng khí lạnh đến bức người, Tần Hoài An bị đột nhiên bị anh làm cho giật đứng cả mình, sửng sờ nhìn anh.

 

Khi cô định thần lại, cô đã thấy Chử Chấn Phong đã cởi bỏ bộ đồ lặn trên người mình ra.

 

Cô không hiểu chuyện gì nên buột miệng hỏi: “Anh đang làm gì vậy vậy?”

 

“Tên nhóc này dù sao cũng là em họ của tôi, tôi sẽ không để nó chết ở chỗ này.”

 

Trong khi nói, Chử Chấn Phong đã cởi quần áo của anh ta ra, lấy cả bình dưỡng khí ném cho Liễu Thanh Phong.

 

Anh nhàn nhạt nhìn anh ta, trên mặt lộ ra vẻ không vui, hừ lạnh lùng một tiếng: “Mặc vào đi, món nợ giữa cậu và tôi ra ngoài rồi tính!”

 

Liễu Thanh Phong cau mày nhìn anh, tất nhiên anh ta biết “món nợ” mà anh nói là ám chỉ Tần Hoài An.

 

“Vậy anh thì sao?” Anh ta vô thức hỏi một câu.

 

“Cậu không cần lo lắng chuyện đó.”

 

Chử Chấn Phong lạnh lùng nói, sau đó dẫn theo Tần Hoài An đi về phía đầm nước.

 

Tần Hoài An không thẻ vặn lại sức mạnh của anh, chỉ có thể bị anh ta kéo đi.

 

Cô lo lắng nhìn anh, ánh mắt có hơi phức tạp.

 

Khi đến đầm nước, Chử Chấn Phong quay đầu lại liếc cô một cái, nói: “Chuẩn bị.”

 

Trong lúc nói, anh đưa bình dưỡng khí vào miệng cô.

 

Tần Hoài An đã nhận ra điều gì đó, vừa hít sâu một hơi, liền bị anh kéo, không chút do dự nhảy xuống đầm nước.

 

Anh không cho ai cơ hội để phản ứng.

 

Nhìn thấy Chử Chấn Phong đưa Tần Hoài An đi, Liễu Thanh Phong cảm thấy lo lắng, không thể do dự lập tức bắt đầu mặc đồ lặn, nhưng cũng đành bắt lực vì cánh tay anh đã bị thương động tác tất nhiên bị chậm lại một bước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK