Chương 614
Là túi truyền nước biển của anh.
Tân Hoài An phản ứng lại, chỉ đành đi theo, chỉ là trong lòng không biết phải nói gì.
Cái tên này muốn đi vệ sinh, còn đặc biệt chạy ra ngoài gọi mình?
Ở cửa có nhiều vệ sĩ như thế, tuỳ tiện gọi một người không được sao?
Đợi một chút!
Anh muốn đi vệ sinh… bảo mình xách túi truyền nước biển giúp anh ta?
Đây không phải là bảo cô đi xem sao?
Tân Hoài An kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.
Mà Chử Chấn Phong dường như không cảm nhận được ánh mắt của cô, vẻ mặt như bình tĩnh, rảo bước tiến vào nhà vệ sinh.
Ống truyền nước biển nối liền hai người, Tân Hoài An bị động đi theo vào, muốn đi ra cũng không được.
Mà Liễu Thanh Phong nhìn thấy Chử Chấn Phong vậy mà dùng cái lý do vô liêm sỉ như thế, đem Tân Hoài An đi, rõ ràng là tức đến phun máu!
Tên Chử Chấn Phong từ lúc nào mà trở nên không cần mặt mũi như thết Trong phòng vệ sinh, Tân Hoài An xoay lưng tránh cảnh đi vệ sinh của người nào đó.
Lại mãi không nghe thấy tiếng nước.
Cô không khỏi nghi ngờ hỏi: “Anh Chử, anh xong chưa?” Không có nhận được phản ứng.
Trong lòng Tân Hoài An trầm xuống, quay đầu lại.
Một gương mặt sâu xa lạnh lùng bỗng nhiên xuất hiện sau lưng, cách cô rất gần.
Tân Hoài An đột nhiên quay đầu, môi lướt qua cằm của anh, có chút gãi người.
Dù sao thì chòm râu của người này mấy ngày gần đâu còn chưa cạo.
Tân Hoài An lùi sau một bước, lại bị một thứ nhỏ dài quấn cơ thể lại.
Là ống truyền nước biển.
Bởi vì cô chắp tay sau lưng cầm, cả người bị cái ống quấn nửa vòng, mà Chử Chấn Phong lại đứng trước mặt cô.
Trong vô hình, dường như có một loại áp suất thấp khác thường quấn quanh cô.
Quanh quẩn trong phòng vệ sinh, Chử Chấn Phong đứng ở trên cao nhìn xuống đánh giá cô, không hề muốn đi vệ sinh.
Tân Hoài An cũng phản ứng lại, cái tên này vừa nấy đùa cô.
Cô có chút không hài lòng, định để cái túi đổi sang tay khác, kéo dài khoảng cách với anh.
Người đàn ông lại nắm lấy tay của cô, bàn tay thon dài dày rộng, bao lấy những ngón tay đều đặn mảnh khảnh của cô.
Trong mắt của anh mang theo vẻ u ám, giọng nói trầm lạnh nói: “Cô vừa nãy trao đổi chuyện kết hôn với Liễu Thanh Phong?”
Tuy Tân Hoài An không hài lòng với thái độ khó hiểu lúc này của anh, lại vẫn nói đúng sự thật: “Không có”
“Thật không?” Trong mắt của Chử Chấn Phong có chút nghỉ ngờ: “Vừa nãy tôi nghe thấy nó nói, hai người cùng ăn cùng ở một tháng ở nước ngoài.”
Trong giọng điệu của anh có hơi mang theo sự chất vấn, Tân Hoài An chống đối lại theo bản năng.
Cũng vì vậy, giọng nói của cô lạnh xuống: “Tôi có cần thiết phải nói cho anh biết không?” Giọng điệu hỏi vặn lại, không phải lảng tránh, càng giống như thừa nhận chuyện này vậy.
Trong lòng của Chử Chấn Phong suy tính, đột nhiên có chút nổi cáu.
Nhìn chăm chằm vào đôi môi màu đỏ của Tân Hoài An, trong mắt của anh vừa xuất hiện sự ác độc, đột nhiên khom người gặm.
Không sai, chính là gặm.
Bá đạo liều lĩnh, hơi thở nóng bỏng giống như muốn đem vẻ mặt lạnh lùng của cô đốt cháy.
Anh đột nhiên hành động, hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của Tân Hoài An.