• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cảm giác nằm trong list friend của người nổi tiếng như thế nào?”

Tự nhiên Uyên hỏi, Ngô Thùy Dương ngơ người ra mất vài giây. Cô còn chưa hề xác nhận lời mời kết bạn của Đặng Minh Duy, thế nhưng nếu nói ra liệu cô có bị Uyên đánh cho vì ngu hay không?

“Chưa có accept”

Mặt cô tỉnh bơ trả lời, mặc dù cô có từng rất đắn đo xem có nên xác nhận hay không? Nhưng cũng chẳng biết lý do tại sao cô cứ cảm giác xa cách quá nên cũng không dám xác nhận.

Kể anh không có ngoại hình xuất sắc thì có khi cô đã vui vẻ muốn được làm bạn với anh, cũng chỉ tại anh đẹp trai quá, Ngô Thùy Dương thực sự không thích bị rơi vào hoàn cảnh thích người ta mà người ta không thích mình, chính là cô rất sợ sẽ phải lòng Đặng Minh Duy.

Trịnh Tú Uyên không hỏi thêm gì nữa, làm bạn của Thùy Dương hơn chục năm, chẳng nhẽ cô lại không biết bạn mình nghĩ gì hay sao?

Cứ ngỡ như nếu không xác nhận lời mời kết bạn, cũng không chơi game cùng nhau thêm một lần nào nữa thì hai người sẽ chẳng quen biết gì nhau nhưng mà…

Buổi chiều muộn, Ngô Thùy Dương đi học múa từ trung tâm về liền ghé vào tiệm trà dâu ngon có tiếng để mua một ly trước khi đợi xe bus đi về nhà.

Bởi vì phải xếp hàng rất dài trong khi tuyến xe bus chạy về nhà phải đến hơn 50 phút nữa mới tới nơi nên Ngô Thùy Dương thong thả cúi đầu xem điện thoại.


“Estella nó kêu nó uống trà dâu, không uống trà vải nữa chị ơi.”

Estella?

Cái tên này có phải hơi quen hay không?

Ngô Thùy Dương đang trả lời tin nhắn của Uyên chưa xong liền ngẩng mặt lên rồi quay lại phía sau, nơi phát ra tiếng nói vừa rồi.

Là từ chiếc ô tô 16 chỗ đậu ngay bên đường rất gần với chỗ mọi người đang xếp hàng, trên xe có cả logo và dòng chữ YT Gaming rất lớn trên thân xe và có một bạn nam đang ngồi ngay ghế gần cửa ló đầu ra nhìn chị gái ngay phía sau cô.

Phía sau Ngô Thùy Dương là một chị gái rất xinh đẹp cũng đang xếp hàng đứng chờ và đang quay lại phía sau nhìn bạn nam đang ngồi trên xe đó.

Không phải chỉ là trùng hợp thôi đấy chứ?

YT Gaming và Estella không phải là Đặng Minh Duy đấy chứ?

Cũng không phải là có duyên đến thế, nhưng Ngô Thùy Dương từ lúc nghe thấy cái tên kia đã có chút hồi hộp, rõ ràng là tim đập nhanh hơn bình thường và mặt có chút ửng hồng vì bối rối.

“Bảo nó đòi hỏi nhiều quá đấy, vác xác xuống đây mà đứng đợi không thì đừng mơ chị mua cho nó.”

Chị gái xinh đẹp phía sau có tên Lưu Thu Hà, cái tên rất rõ với vị trí trợ lý công ty, quản lý tuyển thủ của YT Gaming được ghi rất rõ trong chiếc thẻ đeo trước ngực.

Cô thực sự tò mò, người trên xe có phải Estella mà cô biết hay không?

Thế nhưng chẳng nhẽ lại có nhiều tuyển thủ trùng tên trong một công ty đến vậy?

Vậy thì khả năng là đến 90% là đúng, nhưng bạn nam kia vẫn không có dấu hiệu xuống xe.

Nếu cứ tiếp tục nhìn như thế thì không nên, Ngô Thùy Dương cố hít thở một hơi thật sâu rồi quay lại màn hình điện thoại.

Cô đang cầu mong là không phải, bởi vì lúc này nhìn cô có chút thê thảm sau một buổi chiều học múa đến hai chân hai tay mỏi rã rời, cả bộ đồ trên người cũng hết sức đơn giản và khuôn mặt đã không chút son phấn lại còn lộ rõ sự mệt mỏi.

“Hình như tao gặp Estella:)))”

Tin nhắn Ngô Thùy Dương vừa ấn gửi đi thì ngay lập tức nhận được hồi đáp từ Tú Uyên: “Thật? Gặp ở đâu?”

“Tiệm trà dâu ngay gần chỗ trung tâm dạy múa, không biết có phải không nhưng tao còn thấy cả chiếc ô tô 16 chỗ có chữ YT gaming to đùng và có một chị trợ lý là Hà gì đó đang xếp hàng ngay sau tao.”

“Á á studio đấu giải gần kế chỗ mày học múa mà:)) Với lại, Thu Hà là chị trợ lý của team đấy. Eo ơi sao mày lại có duyên đến thế nhỉ? Tao còn vừa xem team thắng 3-0 xong thì mày ở đấy lại được gặp người ta đi về là như nào?”

“Không biết gì hết:v”

Ngô Thùy Dương đang cảm thấy rất căng thẳng, sau khi biết được, trên xe kia có người mà cô biết, chính là gamer Đặng Minh Duy - một người nổi tiếng, có cả tích xanh trên Facebook, có rất rất nhiều fan nhưng lại vẫn nằm trong danh sách chờ xác nhận lời mời kết bạn của cô.

Đáng nhẽ ra cô đã lấy lại được sự bình tĩnh vốn có, nếu như sau lưng cô không xuất hiện một cái giọng rất quen thuộc:

“Suốt ngày than vãn, chị đi lên xe ngồi đi! Có đứa em út suốt ngày bắt nạt, thế mà lên livestream cứ làm như yêu quý em lắm.”

Cái kiểu có chút hờn dỗi này, mặc dù cô chưa bao giờ nghe bạn nam kia nói, nhưng cái giọng nói này thì cô chắc chắn từng nghe nhiều lần rồi, không ai khác chính là Đặng Minh Duy.

“Mày để chị đứng xếp hàng một mình mày ngồi trên đấy xem được à?”

“Sao chị không gọi anh Huy đi gọi em làm gì?”

“Mày mới là đứa đòi hỏi nhiều nhất team thì xứng đáng phải xuống đợi còn gì? Với lại Huy nó đi nói chuyện với người yêu, mày có không mà đòi so đo?”

Sau đó thì Ngô Thùy Dương không còn nghe thấy tiếng bạn nam kia thêm một lần nào nữa. Có điều không biết sao, nghe câu cuối chị gái kia nói xong cô lại có chút buồn cười. Hóa ra nổi tiếng như thế cũng rất đáng yêu, vẫn chỉ biết im lặng khi bị chê không có người yêu.

“Em ơiii!”

Ngô Thùy Dương vì bị cuốn theo câu chuyện của hai người đằng sau mà quên mất là những người xếp hàng phía trước cô đã mua xong và cô còn chưa đi lên nên chị nhân viên liền gọi.

Nhất định không quay lại phía sau nhìn lấy một chút nào, Ngô Thùy Dương vừa bước lên để mua 1 ly trà dâu và sẽ đi ra khỏi chỗ này thật nhanh, ước là bạn nam nào đó không nhận ra cô.

“Cậu ơi, cậu làm rơi thẻ này!”

Ngô Thùy Dương nghe thấy có người gọi phía sau bất giác quay lại, chiếc thẻ đeo rõ ràng cô đã bỏ vào trong túi tote cớ sao lại rơi ra ngoài được thế này?

Thế nhưng điều đó không quan trọng bằng việc vừa quay lại đã đập ngay vào mắt cô bạn nam rất đẹp trai, mặc đồng phục thi đấu đang cúi xem điện thoại, đứng ngay kế bên chị gái vừa vỗ vai cô.

Ngô Thùy Dương hơi đỏ mặt, lúng túng nói: “Em cảm ơn ạ!”

“Ui xinh thế! Em là học viên của Fancy à?”

Cô ngơ người vài giây, chắc chắn là chị gái kia vừa hỏi mình thì mới trả lời: “Dạ vâng ạ!”

“Em học múa ballet hả?”

“Vâng ạ!” Thùy Dương hơi gật đầu nói.

Fancy là trung tâm dạy học nghệ thuật như nhảy múa hay chơi nhạc cụ. Ngô Thùy Dương đã học ở đây rất nhiều năm từ lúc học chơi nhạc cụ cho đến nhảy, múa. Mất gần 2 năm từ lúc lên cấp 3, để chuẩn bị cho kỳ thi học sinh giỏi quốc gia quan trọng cô đã dừng hầu hết các việc tập luyện nhảy múa.

Cho tới bây giờ, sau khi đã thoải mái hơn và không còn có nhiều áp lực về việc học nữa thì cô lại tiếp tục đăng ký một lớp học múa ballet, chủ yếu không theo con đường chuyên nghiệp, chỉ là tập múa dù mệt nhưng rất vui.

Chị gái trước mặt cũng không cao hơn cô là bao nhiêu, Ngô Thùy Dương quyết định không ngẩng mặt cao, mặc dù cô thực sự muốn nhìn lén bạn nam đứng ngay trước mặt một chút.

“Trước chị có dạy ballet ở Fancy một thời gian, nhưng sau đó cứ chuyển công tác liên tục nên chị phải nghỉ. Giờ có học viên xinh thế này mà không có được dạy nhỉ? Em chắc là đang học sinh cấp 3 thôi đúng không?”

“Dạ vâng! Em cuối cấp rồi ạ!”

Ngô Thùy Dương còn đang định nói thêm gì đó thì Đặng Minh Duy đứng ngay đó ngẩng mặt nhìn Thu Hà rồi lại nhìn cô rồi thắc mắc:


“Người quen của chị à?”


Anh không nghe hết từ đầu đến cuối câu chuyện vì chăm chú xem điện thoại, đến khi ngẩng mặt lên thấy hai người đang nói chuyện với nhau nên rất tò mò.


Sau đó vài giây anh liền im lặng nhìn bạn nữ xinh xắn đang đứng đối diện, không quá cao, chỉ tầm vừa đến cằm của anh.


Điều quan trọng nhất khiến Đặng Minh Duy chú ý hơn bao giờ hết, chính là gương mặt này anh đã từng nhìn rất nhiều qua ảnh và video trên trang cá nhân của Ngô Thùy Dương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK