Tư Miên Miên nhìn về phía Lục Tu đang nhẹ giọng cùng Mễ Tửu nói chuyện, cô cắn chặt răng, người con trai này thật đúng là cách biết giả vờ!
Bỗng nhiên, Tư Miên Miên cảm giác được có ánh mắt lạnh lẽo đang nhìn chằm chằm mình, cô theo cảm giác nhìn qua thấy là nữ phụ pháo hôi có khuôn mặt xinh đẹp nhưng biểu cảm lại rất độc ác.
Tần Tịnh cười với Tư Miên Miên một cái, sau đó ở trước mặt Tư Miên Miên bẻ một cục tẩy mới ra làm đôi, động tác vừa nhanh vừa hung ác giống như thứ cô ta bẻ không phải là một cục tẩy nhỏ bé vậy.
Thân mình Tư Miên Miên run lên, vội vàng hỏi trong đầu: 【 hệ thống chủ, nữ phụ ác độc này sẽ không làm gì tôi chứ? 】
【 Vẫn còn đang trong quá trình quan sát, nhưng cũng không loại trừ có khả năng này. 】
Tư Miên Miên gọi Tần Tịnh là nữ phụ ác độc không phải là không có lý, bởi vì ở câu chuyện《 bạch nguyệt quang của anh》 này, sau khi nữ chính chết đi, nam chính sẽ đến tìm Tư Miên Miên làm thế thân, nhưng mà Tần Tịnh lại không thích Tư Miên Miên, cô ta không ít lần ngáng chân làm chuyện xấu bị nam chính bắt được, Tần Tịnh lại tìm lý do là nam chính không thể tìm một người giống nữ chính để xúc phạm nữ chính được, nhưng mà người đọc có thể nhìn ra, thật ra là bởi vì cô ta thích nam chính cho nên mới nhằm vào Tư Miên Miên như vậy.
Không cần nghĩ, Tư Miên Miên cũng biết ở trong cốt truyện nguyên bản thì Tần Tịnh nghĩ rằng nữ chính đã chết, cô ta có cơ hội thượng vị nhưng lại không nghĩ rằng từ đâu nhảy ra một người có ngoại hình giống nữ chính là Tư Miên Miên, tâm trí cô ta bỗng chốc sụp đổ.
Xem ra cái người Tần Tịnh này thật đúng là một nữ phụ độc ác xứng tầm, nam nữ chính ở bên nhau thì cô ta thích nam chính, bây giờ nữ chính cùng với vai ác Lục Tu ở bên nhau thì cô ta lại qua ra thích Lục Tu. Nếu mà Tư Miên Miên muốn công lược Lục Tu thì sẽ không chịu nổi cảm trở của Tần Tịnh.
Tư Miên Miên cảm thấy thế giới này thật sự quá ác độc với cô.
“Em cảm thấy chị em tốt của em gần đây có gì đấy rất lạ.”
Giờ thể dục lúc được tự do hoạt động, Mễ Tửu ngồi dưới bóng cây vuốt cằm, bỗng nhiên nói ra một câu không thể hiểu được.
Lục Tu ngồi ở bên người cô cười hỏi: “Lạ chỗ nào?”
“Cậu ấy giống như rất có hứng thú đối với bạn học mới.” Mễ Tửu nhìn người cách đó không xa đang chơi bóng, rút ra một câu kết luận.
Bên kia Tần Tịnh đang đánh tennis mà đối thủ của cô ta lại là Tư Miên Miên.
Chuyện này bắt đầu cách đây chưa lâu, Tư Miên Miên cầm vợt đi về chỗ Mễ Tửu nhưng cô còn chưa kịp nói gì thì Tần Tịnh đã nhiệt tình lôi kéo cô cùng chơi tennis.
Mễ Tửu nhìn lên sân vận động ở bên kia, Tần Tịnh đang đè ép Tư Miên Miên, cô mím môi nói: “Em không phải là chị em tốt của cậu ấy sao?”
Lục Tu nghĩ, từ “Chị em tốt” này còn phải thêm dấu ngoặc kép.
Anh nắm lấy tay Mễ Tửu, dịu dàng nói: “Tửu Tửu, cậu ấy có cuộc sống của cậu ấy, hai ta cũng có cuộc sống của hai ta.”
Mễ Tửu nghĩ sau đó gật đầu: “Anh nói rất đúng.”
Có lẽ không lâu nữa, Tần Tịnh cũng có sẽ có bạn trai, đến lúc đó cô ta sẽ không có thời gian tới chơi cùng chị em tốt Mễ Tửu này như vậy sẽ kém vui, nhưng theo thời gian mọi người cũng lớn dần lên, đây cũng là một xu thế để phát triển.
Mễ Tửu chỉ thương cảm có một lúc, sau đó lại tỉnh táo tinh thần nhìn Lục Tu nói: “Mấy hôm nữa em muốn đi mua quần áo.”