Chỉ có điều lúc ôm Giang Vũ Phỉ, anh chẳng thấy vui vẻ chút nào, giống như ôm người mà mình không yêu, tim cũng không có đập mạnh, có lẽ là liên quan đến việc anh bị mất trí nhớ, nên mọi cảm xúc cũng đã biến mất, Thẩm Giai Nghị nghĩ như vậy.
Thẩm Giai Nghị đã ở nhà mấy ngày rồi, thân thể cũng đang dần dần hồi phục, Giang Vũ Phỉ không đi đâu cả, cô ở bên chăm sóc Thẩm Giai Nghị mọi lúc mọi nơi, khiến anh dần dần tin tưởng rằng mình có một cô vợ thông minh, đảm đang, lại còn rất dịu dàng đáng được yêu thương.
Một tuần trôi qua, cơ thể anh về cơ bản đã khôi phục hoàn toàn, theo yêu cầu của Giang Vũ Phỉ, bọn họ ở chung phòng, Giang Vũ Phỉ đã lâu không trải qua cảm giác được âu yếm, đêm nay giấc mộng của cô cũng đã thành hiện thực.
Nằm trong vòng tay của Thẩm Giai Nghị, cả đời này cô đều không muốn rời khỏi anh.
“Giai Nghị, anh có biết bây giờ em vui đến thế nào không?” Giang Vũ Phỉ ngẩng đầu nhìn anh. Cô thực sự cảm thấy rất hạnh phúc.1
"Sao em lại nói như vậy? Trước đây anh đối xử với em không tốt sao?" Anh đưa tay ôm Giang Vũ Phỉ.
Thẩm Giai Nghị cũng không có cảm giác gì nhiều, vừa rồi anh cùng Giang Vũ Phỉ ân ái một lúc, tâm tư cũng không đặt ở trên người, cũng không thể tận tâm tận lực, anh chỉ muốn làm thật nhanh để thỏa mãn yêu cầu của cô, làm cho cô vui vẻ mà thôi.1
Trong những ngày qua, anh luôn có cảm giác bồn chồn lo lắng, giống như bản thân đã quên mất một chuyện gì đó rất quan trọng, nhưng anh thật sự không nhớ ra được.
“Không phải, chỉ là anh luôn bận rộn với công việc, suốt ngày chỉ tập trung vào kinh doanh, cho nên… nhưng không sao, anh là đàn ông, đương nhiên nên tập trung vào sự nghiệp, em luôn thông cảm cho anh.” Giang Vũ Phỉ cọ tới cọ lui vào ngực Thẩm Giai Nghị.
Cô thực sự đang rất vui, cảm giác vừa rồi vẫn còn đó, đủ để cô ấy hồi tưởng rất lâu
“Thực xin lỗi.” Thẩm Giai Nghị vòng tay ôm Giang Vũ Phỉ, anh xin lỗi.
Mặc dù anh không biết những gì cô nói có phải là sự thật hay không, trước đây anh là người như thế nào, nhưng anh vẫn phải nói xin lỗi.
Thẩm Giai Nghị như vậy khiến Giang Vũ Phỉ yêu đến mức không muốn buông tay, trước đây anh làm sao có thể nói xin lỗi! Anh chưa từng để cô vào trong mắt.
"Đừng nói như vậy, chúng ta là vợ chồng cơ mà! Em làm vợ của anh, đương nhiên phải hết mình hỗ trợ công việc cho anh! Chỉ là có đôi lúc em cảm thấy mình thật vô dụng, không giúp được gì cho anh cả." Giang Vũ Phỉ nói.
“Vậy buổi đấu giá từ thiện tối mai, anh đưa em đến đó xem một chút, em có thích không?” Thẩm Giai Nghị nói.1
“Thật sao?” Giang Vũ Phỉ mừng rỡ.
Thật không ngờ có một ngày cô được chồng chiều chuộng như vậy, tính tình của Thẩm Giai Nghị sau khi mất trí nhớ đã thay đổi rất nhiều.
"Đương nhiên rồi." Anh nói.
Giang Vũ Phỉ gật đầu, hôn lên má anh mấy cái.
Ngày tiếp theo!
Tám giờ tối!
Tại buổi từ thiện.
Đêm nay rất náo nhiệt, trên cơ bản tất cả những người có máu mặt trên thương trường đều đến, đương nhiên Giang Ý Mạn cũng đến góp vui, nhưng cô không dùng thân phận thật của mình, mà là đổi thân phận với Từ Phong.
Khi vừa mới bước vào cửa, Từ Phong đã bị một đám người vây quanh, ai bảo hiện tại anh chính là Giang Ý Mạn, tổng giám đốc tập đoàn TM, một người có danh hiệu Thần Tài - đại diện cho sự giàu có, làm gì có ai không muốn tiếp đón anh?
Từ Phong bất lực, anh chỉ có thể chấp nhận lỗi khổ không ai thấu hiểu, còn Giang Ý Mạn thì đã nhân cơ hội chuồn mất, may mà cô nhìn xa trông rộng, đã dự đoán trước được tình hình, nếu không, người đang bị bao vậy hiện giờ chính là mình rồi, he he.
Giang Ý Mạn mặc trang phục dạ hội, miệng đang nhai kẹo, tư thế đi rất không đứng đắn, nhưng cô vẫn rất hấp dẫn, xinh đẹp đến mức khiến người ta chỉ muốn ngắm nhìn nhiều thêm một chút.
Ngay phía trước.
Cô nhìn thấy Giang Vũ Phỉ và Thẩm Giai Nghị, Giang Vũ Phỉ mặc váy dài, đẹp như tiên nữ giáng trần, Thẩm Giai Nghị bình tĩnh ổn trọng, ngay từ bé đã rất đẹp trai, hai người có thể gọi là Kim Đồng Ngọc Nữ, đứng cùng một chỗ lại như phát ra hào quang rực rỡ.
Giang Ý Mạn sững sờ, cô nhìn thẳng vào Thẩm Giai Nghị, cảm giác hôm nay anh ta rất khác thường, Giang Ý Mạn cảm thấy không quen, như thể bọn họ đột nhiên trở thành người của hai thế giới khác nhau.
Thẩm Giai Nghị đang đỡ Giang Vũ Phỉ, bởi vì váy của cô rất dài, nên anh cẩn thận tỉ mỉ giúp cô cầm váy, rất lịch lãm, mà những hành động này trước đây đều chưa từng thấy Thẩm Giai Nghị làm qua.