Mục lục
Vũ khí thần bí của sát thủ - Hỏa Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lữ Hóa Đằng bổ ra một đao nhắm vào người Lâm Lăng. Bóng đao đỏ đậm khổng lồ lập tức như xé rách hư không, ầm ầm giáng thẳng xuống Lâm Lăng!

Lâm Lăng vẫn rất lạnh nhạt, lại kích hoạt tinh huyết Long Viên trong cơ thể, thi triển võ học luyện thể Viên Thú biến.

Chỉ thoáng chốc, khí tức cả người hắn điên cuồng tăng vọt, dao động đó áp sát đến đỉnh cao của cảnh giới Tinh Thần!

Nhìn bóng đao đỏ đậm hung hăng bổ tới kia, Lâm Lăng không cần động tác rườm rà nào, Phệ Long Kiếm trong tay đã trực tiếp đâm ra.

Kiếm Tảo Bát Hoang.

Thức thứ hai, Nhất Kiếm Liệt Thương Khung!

Trong nháy mắt, kiếm ý trên người Lâm Lăng gào thét, cả người và kiếm giống như mũi tên bắn vọt ra.

Phanh!

Một tiếng nổ vang, bóng đao hỏa giao khổng lồ hơn mười trượng lập tức bị chém thành hai mảnh.

Ngay sau đó, Lâm Lăng đã thoáng hiện sát bên cạnh Lữ Hóa Đằng, mũi kiếm sắc nhọn để lên cổ họng đối phương, tỏa ra khí đen lạnh lẽo nhàn nhạt.

Đột nhiên bị tiếp cận và thế công võ học bị phá giải, Lữ Hóa Đằng lập tức sợ ngây người. Hắn ta hoảng sợ đứng tại chỗ, không dám nhúc nhích chút nào.

Nếu mũi kiếm kia lại đâm vào một tấc thì tuyệt đối có thể cắt đứt cổ họng hắn ta!

“Nếu ngươi chỉ có chút năng lực này thì còn chưa đủ tư cách đoạt tài nguyên với ta.” Trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia lạnh lẽo: “Giao nhẫn không gian của ngươi ra đây, có thể miễn chết.”

Cái gì?!

Nghe thấy lời này, Lữ Hóa Đằng lập tức trừng lớn hai mắt, lộ ra vẻ kinh sợ tức giận.

Nhưng ngay sau đó, khi cảm nhận được mũi kiếm đâm vào làn da trên cổ họng, hắn ta nhịn không được mà rùng mình một cái.

“Ta... Ta giao ra!”

Sao Lữ Hóa Đằng còn dám trì hoãn, vội vàng tháo nhẫn không gian trên tay ra rồi ngoan ngoãn đưa cho Lâm Lăng.

Lâm Lăng lạnh nhạt không nói gì, chỉ thu kiếm, đồng thời xoay người lao vào sâu trong bí cảnh. Hiện tại hắn là chấp sự, rất nhiều chuyện không thể làm quá hung ác, trong đó có giết người.

Xung quanh có nhiều người xem như vậy, nếu dùng một kiếm giết chết hắn ta, đến lúc rời khỏi bí cảnh thì chắc chắn sẽ đưa tới rất nhiều phiền phức.

Nhưng cách áp chế tuyệt đối lúc này của hắn cũng có thể mang đến hiệu quả tượng tự!

Chỉ thấy những đệ tử nội viện đó đều trợn mắt há hốc mồm. Trong đầu họ hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi, đều quay mặt nhìn nhau, cứ như nghi ngờ những điều chứng kiến không phải sự thật.

Dù sao trước khi giao thủ thì mọi người đều nhất trí nghĩ rằng Lữ Hóa Đằng chiếm ưu thế cực lớn. Không ngờ vừa giao đấu không được mấy phút thì cuộc chiến đã kết thúc, thậm chí nhẫn không gian của Lữ Hóa Đằng còn bị đoạt đi, chuyện này hoàn toàn vượt qua dự đoán của mọi người!

Đặc biệt là đương sự Lữ Hóa Đằng, hắn ta vẫn ngơ ngác chưa tỉnh táo lại được.

Lữ Hóa Đằng ngơ ngẩn nhìn bóng người Lâm Lăng dần dần biến mất trong sương đỏ, sao còn dám kiêu ngạo kêu gào như vừa rồi. Thấy Lâm Lăng bày ra thực lực hùng mạnh như vậy, cho dù trong lòng có tức giận, nhưng cũng không dám nói gì nữa.


“Xem ra người của Chấp Sự Đường thật sự giống như lời đồn, không thể kết luận dựa vào thực lực tu vi mặt ngoài.” Chu Vân nhịn không được mà hít sâu một hơi, trong ánh mắt chớp động một tia ngưỡng mộ, cứ như khát khao một ngày nào đó có thể trở thành một thành viên của Chấp Sự Đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK