Mục lục
Vũ khí thần bí của sát thủ - Hỏa Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không có Kinh Kha chúng nó ra tay, cứ ở đây đánh bừa thì hoàn toàn không có cửa thắng.

Người đàn ông áo xanh hừ lạnh một tiếng, bước chân đột nhiên đi lên, tốc độ rõ ràng nhanh hớn, đâm trường kiếm lần thứ hai về phía Lâm Lăng.

Trong mơ hồ, một quy tắc phong hệ phát ra từ mũi kiếm khiến cho sức gió xung quanh trong nháy mắt đều tụ lại, trực tiếp phong tỏa cơ thể Lâm Lăng.

Xoẹt——!

Nhưng mà, ngay trong lúc tình thế nghìn cân treo sợi tóc thì một tia sáng xẹt qua, trực tiếp bắn trên thân kiếm.

“Phanh!”

Trường kiếm tức khắc đứt gãy, người đàn ông áo xanh kia cũng bị một lực mạnh mẽ đánh vào trực tiếp liên tục lùi về phía sau.

“Từ khi nào cửa phủ Đào gia chúng ta lại để Trương gia các người đến đây giương oai vậy!”

Âm thanh lạnh băng vang lên, thấy một bóng người cường tráng không biết từ khi nào bay trên không trung đến.

Nghe giọng nói này, biểu cảm mọi người đều hơi rùng mình, ngẩng đầu lên nhìn thấy đó chính là gia chủ của Đào gia, tên Đào Bằng!

Sắc mặt của người đàn ông mặc áo xanh ảo não, lập tức không dám có bất kì động tác nào nữa.

Hắn ta vô cùng rõ ràng thực lực của Đào Bằng đáng sợ như thế nào, nếu như đối phương ra tay, chỉ với tu vi bậc ba Thánh Vực như hắn căn bản không thể chống lại được.

“Đào huynh, đêm nay nếu có chỗ nào mạo phạm thì ngày sau chúng ta sẽ đến tận cửa tạ lỗi.”

Sắc mặt Trương Khải Nguyên vững vàng nói: “Có điều, chuyện của Trương gia chúng ta và tên nhãi này, xin đừng nhúng tay vào.”

Nói xong, ông ta bước ra, rút kiếm chĩa về hướng Lâm Lăng.

“Nếu là người khác có lẽ ta sẽ không có ý kiến gì, nhưng với hắn thì khác.”

Khi nói chuyện, thân hình Đào Bằng chợt lóe lên, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Trương Khải Nguyên chắn cho người phía sau.

“Đào Băng, lời này của huynh là có ý gì?”

Trong mắt Trương Nguyên Khải hiện lên sự kích động lành lạnh, hỏi:

“Chớ có vì một tên chấp sự nho nhỏ mà tổn thương hòa khí hai nhà chúng ta.”

Vẻ mặt Đào Bằng bình tĩnh, cũng lạnh lùng nói: “Dựa vào việc hắn chính là hôn phu tương lai của con gái ta.”

Nghe được những lời này, Trương Khải Nguyên giật mình.

Xem như đã hiểu ra vì sao Lâm Lăng phải một đường chạy đến nơi này, thì ra là có chỗ dựa lớn là Đào gia.

Vốn cho rằng, dù trước mặt mọi người giết chết một chấp sự cũng có thể, chỉ cần tùy ý bịa một cái lí do là ngộ sát cho việc dám tự tiện xông vào Trương phủ, sau đó sẽ thu lại Vạn Huyết Linh Chi và Huyền Hải Băng Phách.

Có điều hiện tại, tên này có một thế lực mạnh mẽ như Đào gia che chở, vậy thì mọi chuyện sẽ phiền toái hơn nhiều.

Nhìn thấy cha Đào Linh đứng ra giúp mình, Lâm Lăng không khỏi thầm thở nhẹ ra một hơi. Nếu không, chờ đến lúc đám người của Chấp Sự Đường kia tới cứu viện, phỏng chừng hắn sớm đã ngỏm củ tỏi rồi.

“Không thể ngờ rằng tên nhãi nhép nhà ngươi lại có được mối quan hệ này.”

Thấy Đào Bằng khăng khăng ngăn cản, sắc mặt Trương Khải Nguyên vào giờ phút này đen vô cùng.

Tuy kết thù cùng với Đào gia, đối với lợi ích gia tộc có tổn hại cực lớn.

Nhưng nếu chứng cứ đánh cắp tài nguyên của Phong Linh Tông bị bên Chấp Sự Đường nắm giữ thì cái chủ mưu là ông ta chắc chắn khó thoát được việc bị nghiêm trị!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK