Mục lục
Vũ khí thần bí của sát thủ - Hỏa Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, ánh lửa tràn ngập bốn phía, ngay vào lúc Lâm Lăng muốn lên đường đi vào sâu trong bí cảnh thì từng bóng người đột nhiên lao vút đến.

Một trăm đệ tử nội viện Hỏa Vân Tông lập tức bao vây hắn lại, người dẫn đầu chính là thanh niên lạnh lùng kia.

Hắn ta tên là ‘Lữ Hóa Đằng’, lên được nội điện được hơn mười năm. Tuy tư chất không ưu tú cỡ nào, nhưng cũng có kinh nghiệm phong phú hơn đám đệ tử vừa bước vào nội viện này. Tu vi hiện giờ của hắn ta đã đạt tới đỉnh cao cảnh giới Tinh Thần, hơn nữa còn bị đứng lại nhiều năm.

Lần này tiến vào bí cảnh Thiên Hỏa thí luyện, mục đích lớn nhất của hắn ta chính là mượn dùng tài nguyên nơi này để phá tan gông cùm xiềng xích.

Nhưng vừa đến bí cảnh, còn chưa thật sự dồn sức liều mạng thì đa số tài nguyên đã bị Lâm Lăng cướp sạch. Sao Lữ Hóa Đằng chịu nổi cục tức này!

“Các ngươi có ý gì?” Ánh mắt Lâm Lăng thật lạnh nhạt, nhìn chằm chằm đông đảo đệ tử nội viện vây quanh hắn mà lạnh lùng nói.

“Có ý gì thì trong lòng ngươi biết rõ.” Trong mắt Lữ Hóa Đằng dâng trào giá lạnh, nói với giọng điệu lạnh thấu xương: “Đây là sân tu luyện của Hỏa Vân Tông chúng ta, ngươi là chấp sự, tuy có đặc quyền giành được một chỗ, nhưng cướp lấy tài nguyên với chúng ta là không phù hợp quy định!”

Các đệ tử nội viện cũng có quan điểm giống Lữ Hóa Đằng cũng sôi nổi lên tiếng tán thành:

“Lữ sư huynh nói không sai.”

“Mau cút ra khỏi bí cảnh, nếu không đừng trách chúng ta không khách sáo!”

Nghe vậy, Lâm Lăng lạnh lùng cười.

“Tài nguyên đều là dùng chung, đạt được bao nhiêu đều dựa vào bản lĩnh của từng người, đâu ra ngôn từ ‘Cướp lấy’ này.”

Đối mặt với đông đảo đệ tử nội viện vây quanh, Lâm Lăng không dao động mà nghiêm nghị nói: “Huống chi, ta không phải miễn phí thí luyện giống như các ngươi, mà là giao nộp vạn điểm điểm phụng hiến, tương đương với trăm vạn viên đá Linh Dương!”

“Ta nỗ lực thu hoạch tài nguyên từ trong đó thì ngươi không có tư cách xen vào!”

Nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói lạnh như băng của Lâm Lăng lộ ra khí thế càng hùng mạnh lạnh thấu xương. Thậm chí khi nói ra hai chữ ‘tư cách’, trường thương trong tay hắn đã chỉ thẳng vào Lữ Hóa Đằng!

Thấy thế, những đệ tử nội viện vừa nhập môn đang vây xem hơi giật mình, sau đó bọn họ đều âm thầm gật đầu, cảm thấy Lâm Lăng nói rất có lý.

Nghe thấy lời lẽ chính đáng của Lâm Lăng, Lữ Hóa Đằng cũng ngây ra một chút.

Nhưng khi nhìn thấy đối phương chỉ mũi thương thẳng vào mình, hắn ta mơ hồ cảm thấy tôn nghiêm của bản thân bị khiêu khích nghiêm trọng!

“Đạt được bao nhiêu đều dựa vào bản lĩnh của từng người?” Lữ Hóa Đằng âm trầm nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, hừ lạnh và nói: “Ta cũng muốn xem rốt cục chấp sự áo trắng như ngươi có năng lực gì!”

Ngay khi câu nói vừa dứt!

Trường đao trong tay hắn ta đã hiện lên hỏa văn, đột nhiên bộc phát khí tức Hỏa hệ nóng rực đến cùng cực.

“Lữ huynh, chớ xúc động, vị tiểu ca này là chấp sự áo trắng.” Thanh niên tóc ngắn trên là Chu Vân trước đó thấy thế cục không ổn thì vội vàng ra mặt khuyên giải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK