Mục lục
Vũ khí thần bí của sát thủ - Hỏa Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười phút…

Sắc mặt Lâm Lăng run sợ, hắn lập tức ôm lấy tinh thể pháp tắc và phá cửa mật thất ra ngoài. Tiểu Bạch vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài giật cả mình, từ bàn tay vượn hiện lên Hạo Thiên Huyền Bổng với lệ khí cuồn cuộn.

“Lão Đại!”

Tuy nhiên khi nó nhìn thấy đó là Lâm Lăng, vẻ dữ tợn trong mắt chợt biến mất.

“Lão Đại, xảy ra chuyện gì vậy?”

Tiểu Bạch kinh ngạc nhìn Lâm Lăng đang vội vàng đi ra ngoài.

“Bạch Lân, ngươi lập tức đi lấy 100 nghìn viên đá Linh Dương ở sảnh trước phủ tới đây cho ta!”

Lâm Lăng vội vã lướt qua, hắn dùng Truyền m Phù ra lệnh. Do sự tình quá gấp gáp nên hắn quên mất chuyện đã phái Bạch Lân tới vương triều Đại Viêm. May mà lần bế quan này kéo dài bốn ngày, Bạch Lân cũng đã trở về thành phố Hỗn Loạn vào sáng nay.

Biết được lãnh chúa đại nhân đang bế quan tu luyện, hắn ta cũng không đi đâu mà vẫn luôn chờ lệnh trong phủ.

Lúc này, tại phòng tài vụ, Bạch Lân đang ngồi ở bàn làm việc để kiểm kê lại các khoản trong mấy ngày hắn ta không ở trong thành. Vẻ mặt của hắn ta vô cùng nghiêm túc, hắn ta là người rất tận tâm với nhiệm vụ của mình.

Vù!

Lúc này, đột nhiên một thanh âm truyền ra từ nhẫn không gian rồi bốc cháy ngay trước mặt Bạch Lân.

“100 nghìn?”

Nghe được mệnh lệnh của Lâm Lăng, sắc mặt của Bạch Lân hơi run sợ. Lúc này, hắn ta nhanh chóng lấy chìa khóa ra mở kho tiền ngầm trong phòng tài vụ. Trong tầng hầm rộng lớn, không hề có vàng bạc châu báu chất đống thành núi mà chỉ để mấy chiếc nhẫn. Tất cả diện tích không gian bên trong những chiếc nhẫn đó đều là tài nguyên thu được của lãnh địa Hỗn Loạn được cất ở trong đó.

Chi phí dành cho quân đội, người hầu cùng với nhiều khoản chi tiêu đều rất lớn. Mà số dư bên trong mỗi chiếc nhẫn đó đều dùng cho những khoản chi tiêu khác nhau. Hiển nhiên Bạch Lân hiểu rất rõ từng số dư bên trong nhẫn không gian.

Hắn ta dùng tay nhặt hai chiếc nhẫn không gian ở ngoài cùng bên phải rồi đi thẳng tới sảnh lớn.

Bảy phút sau.

Cuối cùng Bạch Lân cũng tới kịp, lúc hắn ta vừa mới bước vào cửa thì đột nhiên có một bóng đen lướt qua xuất hiện trước mặt hắn ta.

“Lãnh chúa đại nhân, xin hỏi có việc gấp gì ạ?”

Bạch Lân hơi kinh ngạc, hắn ta dò hỏi.

“Đừng nói nhảm nữa, 100 nghìn viên đá Linh Dương đâu?”

Lâm Lăng đang vội, hắn thúc giục: “Mau lấy ra đây!”

Hắn thấy Tinh thể Hỏa Diệm ở bên cạnh mình đang dần nhạt đi. Nếu như Bạch Lân chỉ cần đến trễ một chút nữa thôi thì chắc chắn sẽ là một tổn thất rất lớn.

“Đều ở trong này cả.”

Nhìn thấy dáng vẻ không kiên nhẫn của Lâm Lăng, Bạch Lân cũng không dám hỏi nhiều. Hắn ta vội đưa hai chiếc nhẫn không gian vào tay Lâm Lăng.

“Dung hợp!”

Không chút do dự, suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe, đá Linh Dương bên trong hai chiếc nhẫn không biến mất chỉ trong nháy mắt.


Ngay khi Tinh thể Hỏa Diệm kia sắp biến mất, nó đột nhiên hóa thành một tia sáng bắn thẳng vào trong đầu của Lâm Lăng. Từng đường hoa văn ngọn lửa lan ra trong đầu hắn. Một lượng thông tin khổng lồ rót vào ý thức mãnh liệt như thủy triều, sau đó là linh hồn. Thân thể Lâm Lăng khẽ run lên, hắn có cảm giác lĩnh ngộ sâu sắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK