• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Lâm Vãn thực sự phục con người anh, ai ngờ lại ghen đến mức như này, còn tưởng anh đã bỏ qua rồi chứ.

Không ngờ bây giờ anh vẫn còn ghen, lại còn ghen với gậy rung, nói ra thì thật buồn cười.

Lục Lâm Vãn muốn đẩy anh ra nhưng không được, giờ buồn ngủ quá rồi, giờ cô chỉ muốn ngủ, mệt quá, vậy nên cứ để mặc anh đút "con chim" vào trong cơ thể mình mà không rút ra, cũng chả sao.

Chính là phải mua ở đây trong một đêm.

Nhưng cảm giác này cũng rất thoải mái, bởi vì bên dưới được vật đó của anh căng ra, nhưng lại không thành thật chút nào.

Rốt cuộc, với thân thể trẻ trung tràn đầy sức sống vùi trong cơ thể của cô, lại không thể không làm chuyện gì cả.

Sau khi Lục Hoài Chuẩn đút vào, anh cảm nhận được độ ấm trong miệng nhỏ của cô đã hối hận rồi, bởi vì quá thoải mái, thoải mái đến mức anh cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung.

Anh không nỡ rời khỏi miệng nhỏ của cô, vì nó quá ấm áp, lỗ nhỏ bên trong đang quấn chặt lấy "con chim" của anh, quấn rất chặt.

Vì anh bị kẹp chặt nên không kìm được mà nở ra, "con chim" của anh cũng to dần lên.

Anh cảm thấy bản thân muốn như vậy, muốn đâm vào miệng nhỏ của cô, muốn chịch cô.

Vừa kết thúc chưa được bao lâu, giờ đây ham muốn tình dục lại được kích thích.

Nhưng cô đã ngủ rồi, Lục Hoài Chuẩn không có cách nào đánh thức cô dậy, hình như cô thực sự rất mệt rồi, anh không nỡ đánh thức cô.

Cho nên anh cố chịu đựng, vùi chặt như thế này vào trong cơ thể cô, cả đêm không lấy ra.

Lục Hoài chuẩn cảm thấy bản thân có thể chịu được.

Nhưng thứ này càng ngày càng lớn, sau đó anh cũng ngủ mất.

Buổi sáng thức dậy, Lục Lâm Vãn đã bị anh chịch làm cho tỉnh giấc.

Dục vọng của Lục Hoài Chuẩn thật sự quá mạnh mẽ, sáng sớm anh còn chưa tỉnh, thứ bên dưới đã cương lên rồi, không được lấp đầy, nó rất cứng, cũng không cần quan tâm cô đã dậy hay chưa, trực tiếp đâm vào.

Vì "con chim" chọc vào miệng nhỏ của cô cả đêm, vậy nên không cần bất kỳ mở rộng gì nữa, bên dưới của cô đã thả lỏng ra rồi.

Anh nắm lấy eo cô vân vê, tùy ý ra vào.

Khi Lục Lâm Vãn tỉnh dậy, mở mắt ra đã thấy anh thấy anh đang ra sức đâm vào người mình.

Mỗi lần lên đỉnh, cô muốn cố gắng kìm lại, không kìm chế được mà rên lên.

Vừa mới sáng sớm cô đã bị khung cảnh hương diễm như vậy kích thích, không tự chủ được mà rên lên a a, cơ thể run rẩy.

Lục Hoài Chuẩn cũng quá lợi hại đi, vừa mới sáng sớm còn chưa tỉnh, "của quý" của anh đã dậy trước rồi.

Cô bị anh chịch mà rên lên, tiếng rên trên giường không thể thể kiềm chế được chút nào.

Dáng vẻ này của Lục Lâm Vãn đã khiến Lục Hoài Chuẩn càng thêm dã thú, âm thanh ra vào phía dưới càng lớn, anh vươn tay chạm vào bộ ngực của cô, cả hai người trần trụi mà đi ngủ, cho nên cả đêm anh sờ ngực cô, khiến cho ngực của cô càng lớn và cứng.

Hôm qua lúc Lục Hoài Chuẩn chạm vào nó, anh cảm giác hình như to hơn một vòng, không biết có phải là ảo giác không, anh còn nghĩ là do chính mình làm ra, bây giờ sau khi chạm lại lần nữa, anh rất chắc chắn.

"Ngực em có phải to ra là vì anh không? Kích cỡ áo ngực lớn hơn trước rồi sao?"

Lục Lâm Vãn nghe xong lời này thì không rên nữa, còn xấu hổ gật gật đầu, đúng là như vậy.

Trước đây cô còn tưởng được đàn ông xoa bóp ngực sẽ khiến ngực mình to lên là lời đồn nhảm thôi, nhưng... Gần đây kích cỡ áo ngực của cô quả thực tăng lên, là nhờ công của anh.

Tuy rằng kích cỡ của cô đã lớn hơn nhưng ngực của cô vẫn rất nhỏ, trước đây cô mặc cỡ a, bây giờ cho dù là vòng một lớn hơn cũng chỉ là lên size a+, vẫn rất nhỏ, dù gì cũng vẫn là a mà thôi.



Lục Hoài Chuẩn nghe thấy vậy rất mãn nguyện, xem ra mình cũng lợi hại đấy chứ, anh có thể khiến ngực của cô to lên, trước đây anh còn nghĩ đã vô phương cứu chữa rồi.

Anh càng trở nên hưng phấn hơn và tiếp tục xoa bóp bầu ngực của cô.

Lục Lâm vãn mới sáng sớm đã bị anh chịch một hồi, còn hơi mệt, vốn dĩ hôm qua đã không chịu nổi, cô rất mệt rồi, bây giờ lại thêm một trận nữa, cảm thấy mệt quá, thân thể không khác gì bị một chiếc xe tải đè ngang qua, mệt đến mức chỉ muốn ngủ.

Lục Lâm Vãn chỉ cần gặp hai người như anh thì thực sự không thể ra khỏi cửa.

Lục Hoài Chuẩn cũng chỉ có thời gian một tuần để đến đây, vì vậy anh không muốn lãng phí từng phút từng giây trong tuần, không muốn làm những chuyện khác mà chỉ muốn ở nhà với cô.

Anh không muốn làm gì cả, chỉ muốn ở nhà chơi cô.

Mặc dù Lục Lâm Vãn muốn nằm trên giường một ngày đêm không nhúc nhích, nhưng sau đó lại thấy đói bụng, đành phải đứng dậy đánh răng.

Lục Hoài Chuẩn mặc dù đã xuất tinh rồi, cởi bao cao su ném vào thùng rác xong anh vẫn nhét côn thịt vào trong người cô, nhìn thấy cô muốn dậy, trực tiếp kéo cô dậy.

Lục Lâm Vãn nói với anh: "Anh bỏ nó ra khỏi người em được không? Bây giờ em muốn đi đánh răng."

Lục Hoài Chuẩn nghe vậy trực tiếp ôm lấy cô, thay đổi vị trí tiến vào từ đằng sau rồi cùng cô đứng dậy xuống giường, từ đằng sau tiếp tục đâm vào cô.

Lục Lâm Vãn cũng phục anh luôn rồi, làm sao lại nghĩ ra những tư thế quái đản này, cảm thấy xấu hổ, Lục Hoài Chuẩn cứ làm vậy với cô cho đến khi vào tận nhà vệ sinh.

Bây giờ Lục Lâm Vãn đang đánh răng, nhưng đằng sau lại bị thứ đó đâm vào, cô không thể đánh răng như bình thường được, Lục Hoài Chuẩn cũng đang đánh răng, hai người họ đang đánh răng trước bồn rửa mặt, nhưng anh không hề nghỉ ngơi, vừa đánh răng vừa đâm vào phía dưới của cô.

Anh đã không làm một cách dứt khoát.

Thỉnh thoảng tiến vào trong, thỉnh thoảng rút ra ngoài, rất nhiều lần định tát anh vài cái.

Lục Lâm Vãn biết anh đến tìm mình, hai người bọn họ không thể đi ra ngoài, cứ liên tục ở nhà.

Mua rất nhiều thức ăn ở siêu thị, trực tiếp nấu ăn ở nhà.

Một tuần nhuốm đầy tình dục nữa lại trôi qua, Lục Lâm Vãn lại phải xa anh.

Nhưng bây giờ khi nhìn thấy anh chỉ cảm thấy sợ hãi, chỉ muốn khiến anh mau chóng rời đi.

Cô cảm thấy, cả tuần này miệng nhỏ của cô sắp bị mài nát đến nơi rồi.

Anh cũng biết dày vò người khác quá đi, thật sự quá đáng sợ.

Lục Lâm Vãn không dễ gì mới tiễn được anh đi, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm.

Mùa xuân qua đi và mùa thu đến, thời gian đi du học của hai người cũng trôi qua rất nhanh.

Thời gian đầu vẫn chưa thích ứng được chuyện yêu xa, nhưng về sau có kỳ vọng hơn, thời gian trôi qua rất nhanh, vài năm cứ trôi qua như vậy, cả hai đã thuận lợi hoàn thành tốt nghiệp tiến sĩ.

Nhiều công ty ở đây đã vứt cho họ rất nhiều cành ô liu, mong rằng họ sẽ ở nước ngoài, nhưng hai người họ ở đây chỉ muốn học xong, không có dự định làm việc.

Cả hai người đều đang có kế hoạch trở về Trung Quốc để phát triển.

Lục Hoài Chuẩn đã có kế hoạch của riêng mình, Lục Lâm Vãn cũng vậy, cô muốn mình thì mở một cơ sở giáo dục.

Gia đình đã đồng ý, gia đình cũng mong hai đứa về Trung Quốc để phát triển.

Vậy nên khi thời gian đến, hai người nhanh chóng trở về nước.

Sau khi trở về Trung Quốc, Lục Hoài Chuẩn quyết định kéo Lục Lâm Vãn đến Cục Dân chính, đây là chuyện mà Lục Lâm Vãn đã hứa với anh, cô từng nói chỉ cần hai người sau khi học xong tiến sĩ và quay trở lại Trung Quốc sẽ kết hôn với anh, anh bấm ngón tay tính toán thời gian, cả hai người dù gì cũng đã ở bên nhau cũng gần mười năm rồi, yêu nhau mười năm.



Thực ra là lâu rồi, sớm đã phải trải qua các khó khăn.

Huống hồ là phải trải qua khó khăn, cả hai đã ở bên nhau từ thời cấp ba, đã trải qua việc phải yêu xa.

Nhưng sau cùng vẫn ở bên nhau.

Lục Lâm Vãn sau khi nghĩ về điều đó, thực sự rất xúc động.

Cô ở thời cấp ba đã xác định với một người, trong suốt cuộc đời chỉ có người đó và đến bây giờ cô vẫn rất thích anh.

Khi Lục Hoài Chuẩn đưa cô đi kết hôn, tâm trạng nhẹ nhõm cảm thấy người đàn ông này thật xấu xa.

Ngày hôm qua Lục Hoài Chuẩn đã cầu hôn cô.

Cách cầu hôn đúng là xưa nay chưa từng có.

Đã thấy ai đó cầu hôn mà mua cho cô hẳn một chồng sách bài tập ôn thi cấp ba.

Hai người trở về nhà cách đây một tuần, sau khi về nước thì định cư ở Hàng Châu.

Mấy năm nay Lục Hoài Chuẩn ở nước ngoài cũng kiếm được nhiều tiền, vì vậy anh đã mua một căn nhà cưới ở Hàng Châu, không sử dụng, tiền trong nhà đều là anh tiết kiệm được, anh trả trước tiền đặt cọc, sau đó trả dần hàng tháng.

Nó khá lớn, vì nghĩ đây sẽ là phòng tân hôn, sau này bố mẹ và các con sẽ sử dụng nên anh đã mua một căn bốn phòng ngủ.

Lục Lâm Vãn đã sống với anh ở đây một tuần trước.

Gần đây, cô đang chọn địa điểm, muốn mở cơ sở giáo dục và đặt ở trung tâm thành phố, nhưng giá cả đắt quá, gia đình đã hỗ trợ không ít tiền, bố mẹ Lục Hoài Chuẩn cũng đưa tiền cho cô và nói chọn địa điểm thì hãy chọn nơi mà cô thích ở gần nhà.

Tiền bạc không thành vấn đề, nếu không không đủ thì gia đình hai bên sẽ đưa thêm một chút là đủ thôi.

Lục Hoài Chuẩn là người rất có đầu óc kinh doanh, trong những năm gần đây đều thấy anh chơi những thứ như cổ phiếu, còn nghe nói anh cũng kiếm được rất nhiều tiền và anh cũng nói với Lục Lâm Vãn rằng nếu cô thích thì đừng quan tâm đến giá cả, nếu không đủ thì cứ nói với anh, anh sẽ đưa cho cô.

Lục Lâm Vãn cảm thấy mình cũng thật hạnh phúc, được nhiều người cưng chiều như vậy, đương nhiên cô không cần lo nghĩ gì nhiều, cứ từ từ tìm kiếm, dù sao tìm được nơi mình thích vẫn quan trọng hơn.

Hôm qua lúc cô mua thức ăn về chuẩn bị nấu ăn, Lục Hoài Chuẩn về đến nhà rồi, lúc về trên tay còn ôm một chồng sách bài tập lớn.

Lục Lâm Vãn hỏi anh: "Anh mua nhiều sách bài tập như vậy làm gì? Có người thân chuẩn bị thi cấp ba sao?"

Lục Hoài Chuẩn lắc đầu, đưa đồ cho cô rồi nói: "Không phải người thân của anh sắp thi cấp ba đâu, anh mua cái này cho em đấy, em thích không?"

Lục Lâm Vãn: "... Nếu em nhớ không lầm, em năm nay đã tốt nghiệp rồi, làm sao có thể thích những sách này?"

Lục Hoài Chuẩn đưa cho cô: "Mở ra đi, em sẽ thích."

Lục Lâm Vãn nhìn vẻ mặt chắc chắn như vậy, miễn cưỡng mở ra thì phát hiện anh đang kẹp một chiếc nhẫn kim cương trong sách bài tập, chiếc nhẫn kim cương rất lớn.

Nếu như đoán không lầm, đó là một chiếc nhẫn cầu hôn.

"Lục Hoài Chuẩn, đừng nói với em là anh đang cầu hôn em nhé, cầu hôn kiểu gì mà như trẻ con thế này?"

Lục Hoài Chuẩn: "Em không thích à? Anh tưởng em sẽ thích lắm, không phải trước đây em còn thích sách bài tập hơn thích anh sao? Em không thấy thú vị à? Đây là khởi đầu cho tình yêu của chúng ta, chúng ta cũng dùng điều này để kết thúc và bước vào cuộc sống mới, em chính là vợ của anh. "

Lục Lâm Vãn tức giận suýt ói ra máu, ai lại thích cầu hôn trong sách bài tập?

Lục Lâm Vãn rất bất lực, nhưng nhìn thấy anh lại bị anh chọc vừa tức giận vừa buồn cười.

Cuối cùng cô cũng đồng ý lời cầu hôn của anh nên sáng sớm hôm sau về nhà cầm sổ hộ khẩu, bây giờ đến cục Dân chính để lấy giấy đăng ký kết hôn.

Lục Hoài Chuẩn đang đi loanh quanh trước cửa Cục Dân chính, anh khá căng thẳng, hôm nay hai người đều đến muộn, đã lấy số, trước mặt còn có mấy người nữa, anh cứ nhìn chằm chằm vào người khác, sợ rằng mình bị lấy nhầm thứ tự thì không thể kết hôn được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK