• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đời này Lục Lâm Vãn chưa bao giờ nghĩ sẽ gán một câu chuyện máu chó như vậy lên người hai người, nếu đổi thành một người đàn ông khác mà nói, có lẽ cô còn có thể tiếp nhận.

Thế nhưng vì sao lại là là Lục Hoài Chuẩn!!

Cô nhìn người trước mặt thì luống cuống trong nháy mắt, ngày hôm qua chắc sẽ không làm cái gì với anh đâu nhỉ.

Lục Lâm Vãn cúi đầu nhìn cơ thể của mình, cô lăn xuống dưới, hoàn toàn trần trụi, chẳng mặc cái gì.

Cô sợ hãi, trực tiếp che lại cơ thể của mình, xấu hổ đến mức không biết nói cái gì.

Lục Hoài Chuẩn nằm ở trên giường, nhìn vẻ mặt khi cô rớt xuống mặt đất, cũng biết rõ cô có chuyện gì, cho nên anh lười biếng mở mắt nghiêng người nhìn cô.

Dù cho Lục Lâm Vãn không muốn thừa nhận cũng không có cách gì khác, cơ thể trần trụi của hai người bọn họ đều đang ở đây.

Cho nên ngày hôm qua hai người khẳng định đã làm gì đó, thế mà anh dám nói mình uống say sau đó làm ra loại chuyện này, không biết xấu hổ.

Lục Lâm Vãn cực kỳ xấu hổ, cầm chăn bọc kín mình, kết quả kéo chăn sang một bên, lại để lộ cơ thể của Lục Hoài Chuẩn.

Lục Lâm Vãn: "......" Cô thấy được thân thể anh.

Rõ ràng thấy được cảnh "chào cờ buổi sáng" của con trai, vật kia cứ dựng thẳng đứng lên như vậy

Lục Hoài Chuẩn cũng không ngờ cô lại lớn mật như thế, trực tiếp kéo chăn đi, cho nên phía dưới hoàn toàn lộ sạch trước mắt cô......

Lục Lâm Vãn: "......" Cô cảm thấy mất mặt.

Yên lặng đưa chăn cho Lục Hoài Chuẩn, đừng nói cái kia của anh vốn rất kinh người, chỉ nhìn kích cỡ đó, hình như... còn lớn hơn so với những cái mà cô xem trong phim con heo!

Thật sự nhìn không ra, nhìn người này thì cứ tưởng rằng đẹp chứ không xài được, vật trung tâm của con người cũng giống như tăm xỉa răng. Trước đây Thẩm Chân từng nói với cô, người cao như anh, chắc chắn vật kia cũng rất to, chỉ là Lục Lâm Vãn có thù oán với anh nên hoàn toàn không muốn tin tưởng, hiện tại đã thấy được.

Bốp bốp bốp bị vả mặt cũng hơi lớn.

Trước khi Lục Hoài Chuẩn định nói gì đó, Lục Lâm Vãn vừa đánh trống vừa la làng, chặn miệng anh lại hùng hổ hỏi anh: "Lục Hoài Chuẩn, cậu làm cái gì đây? Có phải cậu làm cái gì với tôi rồi không? Vì sao hôm qua hai người chúng ta lại ở chỗ này?"

Lục Hoài Chuẩn nghe được lời này thì cảm thấy rất khôi hài, mới sáng sớm còn muốn bị khinh bỉ ở chỗ này à, ngày hôm qua anh đã biết, cô uống say như vậy, sau khi tỉnh lại chắc chắc sẽ không thừa nhận.

Anh hết chỗ nói rồi, cứ ở trên giường như vậy mà dán tới trước mặt cô, dí sát vào rồi nói: "Nếu không thì sao? Hôm qua hai người chúng ta ở chỗ này đấu địa chủ chắc? Còn việc ngày hôm qua ở chỗ này làm chuyện gì, chính cậu tự ngẫm lại đi, ngày hôm qua là ai chết không biết xấu hổ, cứ luôn quấn lấy tôi, quăng cả quần lót, bất kể thế nào cũng phải bắt tôi liếm cho cậu hả? Tôi vốn không muốn, nhưng cậu còn ấn đầu tôi xuống dưới kia để liếm cho cậu đấy."



Lục Lâm Vãn: "???" Cô sẽ không làm chuyện không biết xấu hổ như vậy đâu nhỉ, muốn thật sự làm cái chuyện đấy thì cũng phải đổi người đi chứ, vì sao lại là Lục Hoài Chuẩn.

Sau đó Lục Lâm Vãn đi vào trong phòng tắm rửa mặt một chút, mặc quần áo vào, không hề giặt giũ quần áo.

Vì vậy cô vẫn mặc quần áo của ngày hôm qua, mặc xong thì lập tức đi ra ngoài.

Lục Hoài Chuẩn cũng mặc xong rồi.

"Hôm qua chúng ta thật sự làm chuyện gì kia sao?" Lục Lâm Vãn có hơi không chắc chắn, nếu thật sự là như vậy, xem ra anh sống không tốt nha, trong tiểu thuyết không phải miêu tả cái gì mà lần đầu tiên đặc biệt đau giống như cái gì mà bị xe tải liên tục nghiền nát sao, nhưng cô lại không có cảm giác gì, ngược lại chỉ là bướm xinh hơi tê tê.

Đây chắc chắn không thể là vấn đề ở mình, đó chính là vấn đề của anh, có lẽ vật kia của anh thật sự đẹp chứ không xài được, cũng chỉ là hù dọa người lớn, kỳ thật...... cắm vào lại vô dụng làm cô không có cảm giác đau.

Lục Hoài Chuẩn nghe cô hỏi, từng bước tới gần cô, đẩy cô dán lên vách tường, làm cô hoảng sợ, cả người đều rụt lại.

Cũng không biết anh có chuyện gì nữa, đang êm đẹp làm gì mà dọa người thế.

Lục Hoài Chuẩn cúi đầu, tiến đến bên tai cô nói: "Không có, Lục Lâm Vãn, cậu cho rằng tôi là ai. Nếu tôi thật sự muốn làm gì đó, ngày hôm qua có thể làm gì chứ? Bởi vì tôi nhìn thấy chứng minh của cậu, tôi mới phát hiện còn mấy tháng nữa cậu mới thành niên. Hôm qua cậu còn chưa đủ mười tám, cậu nói tôi có thể làm cái gì với cậu? Nếu tôi mà làm gì cậu thật, hôm nay tôi đã phải ngồi tù mười năm trở lên rồi."

Lục Lâm Vãn: "......"

.....

Lục Lâm Vãn lại nhớ lại hình ảnh lần đầu tiên hai người ở bên nhau, giống nhau như đúc với hiện tại, đều xấu hổ như thế.

Dù thế nào cô cũng không ngờ rằng có một ngày miệng của Lục Hoài Chuẩn sẽ nói ra mấy chữ em làm bạn gái anh đi. Mối quan hệ hiện tại của hai người nói là bạn bè cũng coi như không đến, nói là bạn tình thì cũng gần đúng.

Đang êm đẹp thế này sao lại coi như bạn gái được?

Lục Hoài Chuẩn đợi hồi lâu, Lục Lâm Vãn cũng không nói gì, anh nổi giận: "Dù sao anh mặc kệ, vừa nãy em đã đồng ý với quy tắc ba giây của anh rồi. Anh cũng nói cho em biết, hiện tại em chính là bạn gái của anh, dù em không muốn cũng không được."

Lục Lâm Vãn: "......"

Lục Lâm Vãn đã không có tâm trạng cùng anh làm tình, bởi vì bị dọa chết khiếp, mất hết cảm giác.

Hai người rửa mặt qua loa một chút sau đó mặc áo tắm dài của khách sạn rồi đi ra.



Khó có khi hai người không làm bất kỳ chuyện gì, cứ ngẩn người nằm ở trên giường như vậy.

Lục Lâm Vãn cứ nằm ở trên giường như vậy không biết nghĩ cái gì. Lục Hoài Chuẩn nhìn dáng vẻ cô không nói lời nào thì trở mình, quấn lấy cô, chôn người trong lòng ngực cô.

Lục Lâm Vãn đột nhiên có chút tò mò, hai tay cực kỳ khẩn trương bắt lấy chăn, thân thể cứng đờ hỏi anh: "Lục, Lục Hoài Chuẩn, nếu em làm bạn gái anh, em có thể thi được điểm cao hơn anh sao?"

Lục Hoài Chuẩn: "???"

Lục Lâm Vãn nhìn dáng vẻ anh không nói lời nào, đây là không đồng ý mà. Cô tiếc nuối: "Vậy thì vì sao em phải làm bạn gái anh? Em hoàn toàn không có phúc lợi gì mà."

Lục Hoài Chuẩn: "???"

Lục Lâm Vãn: "Dẹp dẹp, không có hứng thú, không làm nữa."

Lục Hoài Chuẩn: "???"

Lục Hoài Chuẩn nóng nảy, anh bắt lấy Lục Lâm Vãn nhanh chóng nói: "Có thể có thể, lúc nãy em không cho anh thời gian để chuẩn bị tâm lý, làm bạn gái rồi là hoàn toàn có thể, anh bảo đảm kỳ thi tháng tiếp theo em sẽ thi tốt hơn anh."

Lục Lâm Vãn nghe xong lời này nhịn không được cong khóe môi, cảm thấy phúc lợi này rất không tồi.

"Vậy em cân nhắc thêm chút, nếu kỳ thi lần sau em thi tốt hơn anh mà nói, coi như em là bạn gái của anh đi, nếu như không có thì dẹp, em không xứng với anh."

Lục Hoài Chuẩn: "???"

......

Ngày hôm sau hai người Lục Hoài Chuẩn và Lục Lâm Vãn một trước một sau đi đến phòng học.

Lục Hoài Chuẩn thừa dịp hiện tại không có người, nhanh nhẹn đi đến trước bàn học cô, cầm bài thi đợt trước của cô lên xem.

Lục Hoài Chuẩn nghiêm túc nhìn, làm Lục Lâm Vãn tò mò: "Anh xem bài thi của em làm gì?"

Lục Hoài Chuẩn: "Anh đang xem trình độ của em, xem nội dung thi của em, phân tích một chút để biết lần sau anh phải thi như thế nào mới có thể kém hơn em. Anh cẩn thận suy nghĩ, muốn anh thi kém hơn em dường như có chút mất công. Mấy hôm nay anh phải học tập một chút, nói cách khác đến lúc đó mà thi tốt hơn em thì lại không ổn."

Lục Lâm Vãn: "......"

Rốt cuộc vì sao mà cô phải đồng ý làm bạn gái anh vậy, rốt cuộc là vì sao!!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK