Lục Lâm Vãn cũng không biết vì sao lại thế này, đêm qua còn nhắc nhở chính mình hôm nay phải nói rõ với anh, nói với anh về sau nhất định phải quên chuyện này đi.
Kết quả...... Hiện tại còn đi vào khách sạn.
Thuê một phòng giường lớn xa hoa.
Lục Hoài Chuẩn trả tiền, dùng chứng minh thư của hai người.
Lễ tân nhìn thấy chứng minh thư của Lục Lâm Vãn, còn hơi sửng sốt, nói: "Vị thành niên à."
Lục Lâm Vãn cực kỳ sợ bị lễ tân nhận ra lý do thật rồi sẽ đi ra gọi điện thoại báo công an, vậy thì hai người bọn họ sẽ xong đời, chờ ngày mai sẽ lên tiêu đề nói hai học sinh mới vị thành niên tới khách sạn thuê phòng, nếu để bố mẹ cô, thầy cô giáo biết được vậy thì cực kỳ xấu hổ.
Sợ tới mức Lục Lâm Vãn nhanh chóng móc sách luyện tập bên trong cặp sách ra cho lễ tân xem: "Chị ơi, chị đừng hiểu lầm, em và anh ấy là anh em! Bọn em tới nơi này là vì thuê phòng để học tập! Chị xem đi em còn mang cả bài thi đến này, anh ấy tới để dạy bù cho em."
Lục Hoài Chuẩn: "......" Em quả thật là biết nói chuyện đấy.
Thế mà một phen lời này lại làm chị lễ tân cảm động, cảm thấy hai người bọn họ thật quá nỗ lực học tập.
Vừa thấy chính là hạt giống tốt, hơn nữa hai người đều cùng một họ.
Cho nên tất nhiên là cứ vậy mà tin tưởng bọn họ là anh em.
Lại còng giảm giá 20% cho hai người, sau khi đưa thẻ phòng, cô ấy còn nói: "Phải học tập cho tốt, Thanh Hoa Bắc Đại không phải mơ! Ôi ôi ôi, lúc trước nếu chị cũng chăm chỉ như thế, chị đã không đến mức phải làm lễ tân rồi."
Lục Lâm Vãn rất chột dạ, cứ thế, Lục Hoài Chuẩn trở thành anh của cô một cách khó hiểu, hai người đi lên tầng để lên phòng.
Từ lúc Lục Lâm Vãn đi ra khỏi thang máy, trái tim cô vẫn luôn đập thình thịch bởi vì cô rất sợ.
Hiện tại vào bên trong, nhìn Lục Hoài Chuẩn, cô cảm thấy không khí cũng trở nên mờ ám hẳn.
Cô hỏi Lục Hoài Chuẩn: "Bây giờ hai người chúng ta làm gì đây, có cần tìm phim con heo nào để làm mẫu không?"
Lục Hoài Chuẩn cũng không phải là người chưa từng xem qua những bộ phim về chuyện này, anh nói: "Tắm rửa trước đi, sau khi tắm rửa xong cậu nghe tôi sắp xếp là được."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, đi vào bên trong tắm rửa, sau khi bình tĩnh một chút mới đi ra.
Sau khi cô tắm rửa xong, đi ra ngoài, Lục Hoài Chuẩn đi vào.
Lục Lâm Vãn đang mặc áo tắm dài, nhưng bên trong lại trần trụi, bởi vì vừa tan học đã tới nơi này cùng anh, cô cũng không mang quần áo để tắm rửa.
Cứ trực tiếp rửa sạch sẽ bên trong, sợ đồng phục không khô cho nên không dám giặt, sau khi cởi ra thì đặt ở bên ngoài, đứng bên ngoài chờ Lục Hoài Chuẩn.
Sau khi Lục Hoài Chuẩn đi vào trong phòng tắm, tắm rửa xong đi ra, cũng đã nghĩ thông suốt, vừa ra đã lập tức nói với Lục Lâm Vãn: "Lục Lâm Vãn, vừa nãy lúc tắm rửa tôi đã nghĩ, tôi không thể không bằng cầm thú như vậy, cậu còn mấy tháng nữa mới thành niên cho nên tôi không thể đụng vào cậu được. Nếu tôi mà chạm vào cậu, vậy thì tôi chính là cầm thú. Cho nên nếu không chúng ta chờ thêm mấy tháng, cậu thành niên rồi lại thử."
Vừa rồi Lục Lâm Vãn cũng đã ảo tưởng tới chuyện hai người dùng tư thế gì, nghe thấy lời anh nói, tức giận đến mức cầm lấy cái gối đầu bên cạnh ném về phía anh: "Cút đi, Lục Hoài Chuẩn, bây giờ tôi đã ở đây rồi, cậu lại nói với tôi sau này lại đến? Cậu có bệnh à?"
Chủ yếu là Lục Hoài Chuẩn không thể bước qua được vòng tròn đạo đức kia, cô là vị thành niên, cái này, nếu làm thật, trong lòng anh sẽ băn khoăn.
Lục Lâm Vãn thấy cũng đúng, mình là vị thành niên, dường như quả thật là không được, hai người bọn họ đều đã được học bài học đạo đức rồi, không thể......
Cho nên Lục Hoài Chuẩn nghĩ rồi nói: "Nhưng tôi có thể dùng miệng làm cho cậu."
Không biết vì sao sau khi Lục Lâm Vãn nghe được lời này thì phía dưới tự nhiên có chút ngứa, hơn nữa giống như có dâm thủy chảy ra, cô kẹp chặt chân, xấu hổ hỏi một câu: "Làm tôi như thế nào?"
Lục Hoài Chuẩn: "Cậu lên giường nằm đi, tôi làm mẫu cho cậu xem."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, nằm lên trên giường, Lục Hoài Chuẩn đi lên tách chân cô ra, bởi vì mới vừa tắm rửa xong phía dưới tỏa ra hơi ấm còn mang theo mùi thơm của sữa tắm, mở ra đã nhìn thấy bướm xinh.
Lục Hoài Chuẩn duỗi hai ngón tay tách bướm nhỏ của cô ra, phía dưới hiện lên hình cánh hoa hồng hào mịn màng, còn có chút nước chảy ra làm ướt ngón tay anh.
Anh nhìn thấy hình ảnh này, miệng nóng lưỡi khô, nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Bướm nhỏ của cậu đẹp quá, hồng hồng múp múp, khác hoàn toàn với những diễn viên mà tôi từng xem, của các cô ấy thâm đen."
Lục Lâm Vãn nghe được lời này, khóe miệng nhịn không được run rẩy một chút: "...... Cậu muốn tôi phải khen cậu như thế nào đây? Có qua có lại, có phải tôi cũng nên nói vật kia của cậu cũng rất hồng, không hề giống với mấy nam diễn viên mà tôi xem, của bọn họ đen lắm."
Lục Hoài Chuẩn: "......"
Lục Hoài Chuẩn duỗi ngón tay xoa bóp hạt châu của cô.
Lục Lâm Vãn muốn kẹp chặt chân, bởi vì tư thế này quá thoải mái, nhưng Lục Hoài Chuẩn vẫn luôn xoa bướm nhỏ của cô, hoàn toàn không cho cô có kẹp chặt chân lại. Cô không nằm xuống, cứ như vậy ngồi dựa vào tủ đầu giường, hai cái đùi tách ra, ngồi đó bị anh chơi.
Nước chảy nhiều, chảy hết lên trên giường. Phía dưới của cô không có mấy sợi lông, cho nên chơi cực kỳ sướng.
Lục Hoài Chuẩn trực tiếp vùi đầu liếm lên phần dưới của cô, lúc Lục Lâm Vãn bị anh liếm như lúc cô đang uống say, chỉ nhớ rõ cái cảm giác này cực kỳ thoải mái, nhưng lại không nhìn đến thấy hình ảnh gợi tình như này. Nhưng bây giờ cô nhìn thấy rất rõ ràng, khoảnh khắc bị liếm, trong đầu cô trắng xóa.
Thoải mái tới mức thân thể cô phát run lên.
Lục Lâm Vãn nắm lấy tóc của anh, nhìn thấy rõ ràng đầu lưỡi anh vươn ra, liếm lên phía trên thịt viên của cô.
Lục Hoài Chuẩn có kinh nghiệm lần trước nên lần sau đã biết liếm láp như thế nào sẽ làm cô thoải mái, miệng cử động càng nhanh.
Lục Lâm Vãn bị liếm láp vài cái, lại phun thẳng vào miệng anh, tiết ra như phun nước, đều cho anh uống hết.
Lục Hoài Chuẩn cởi áo tắm của mình ra, bên trong anh cũng là trần trụi, không mặc gì cả, đối diện với miệng của Lục Lâm Vãn, nói với cô: "Cậu đã từng ăn kem que chưa, cứ giống như ăn kem que vậy, cứ vừa hút vừa ngậm lấy vật này của tôi thôi. Động tác cứ giống như lần trước cậu 69 với tôi là được."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, bắt lấy gậy thịt của anh, chậm rãi liếm trên đỉnh một vòng.
Lục Hoài Chuẩn bị cô liếm, duỗi tay vào bên trong áo tắm của cô xoa bóp, bắt lấy gò bồng đào của cô.
Phản ứng đầu tiên của Lục Hoài Chuẩn: "???? Đây là chuyện gì thế, sao còn phẳng hơn cả mình?"
Lục Hoài Chuẩn còn tưởng rằng mình nhìn lầm, cho nên dùng sức xoa ngực cô, cuối cùng phát hiện thật sự còn phẳng hơn cả anh. Nếu như không phải có nụ hoa dựng đứng lên, anh còn tưởng rằng mình đang xoa chỗ xương sườn.
Thế này cũng màn hình phẳng quá rồi.
Từ ngày đó, sau khi Lục Hoài Chuẩn sờ thấy ngực cô nhỏ như vậy, hôm sau anh bắt đầu đưa sữa bò vị đu đủ cho cô.
Lúc ấy Lục Lâm Vãn hoàn toàn không biết sữa bò đu đủ có tác dụng gì.
Lúc thấy anh đưa sữa bò đu đủ cho mình còn cảm thấy con người anh khá tốt, cũng không tệ như trong suy nghĩ của mình.
Chủ yếu anh đưa sữa bò đu đủ cho cô như đang nuôi bò sữa vậy.
Buổi sáng đưa cho cô một lọ, giữa trưa cũng đưa cho cô một lọ, vào tiết tự học buổi tối lại đưa cho cô một lọ.
Cô không muốn cũng không được, khi đó cô hắt xì một cái cũng có mùi của sữa bò đu đủ.
Cứ vậy uống được một tuần thì có chút chịu không nổi.
Cô nói bản thân không uống nữa, nhưng Lục Hoài Chuẩn không cho, còn thấm thía khuyên cô: "Cậu vẫn nên uống nhiều một chút đi, dù sao sữa bò đu đủ cũng rất tốt cho thân thể. Tôi đây là đang quan tâm cậu, cậu không uống là không được."
Lúc đó Lục Lâm Vãn còn nghi ngờ có phải anh yêu mình rồi không, vì sao đang êm đẹp mà tự nhiên lại quan tâm bạn học đến thế.
Mãi đến khi Thẩm Chân thấy cô uống sữa bò đu đủ liên tục một tuần, đau lòng hỏi cô: "Vãn Vãn, tớ thấy cậu cũng uống sữa bò đu đủ được một tuần rồi đấy, cậu làm mạnh như thế rồi mà vẫn chưa lớn sao, thật sự muốn nâng ngực mà không được thì cũng đừng uống nữa, tớ cảm thấy cậu hắt xì thôi mà cũng có mùi vị của sữa bò đu đủ đấy."
Lục Lâm Vãn: "? Cậu có ý gì, cái gì mà nâng ngực?"
Thẩm Chân: "Sữa bò đu đủ để làm to ngực mà, tớ cho rằng cậu biết cho nên mới liều mạng uống sữa bò đu đủ chứ."
Lục Lâm Vãn: "!!!!" Lục Hoài Chuẩn!!!
Kết quả...... Hiện tại còn đi vào khách sạn.
Thuê một phòng giường lớn xa hoa.
Lục Hoài Chuẩn trả tiền, dùng chứng minh thư của hai người.
Lễ tân nhìn thấy chứng minh thư của Lục Lâm Vãn, còn hơi sửng sốt, nói: "Vị thành niên à."
Lục Lâm Vãn cực kỳ sợ bị lễ tân nhận ra lý do thật rồi sẽ đi ra gọi điện thoại báo công an, vậy thì hai người bọn họ sẽ xong đời, chờ ngày mai sẽ lên tiêu đề nói hai học sinh mới vị thành niên tới khách sạn thuê phòng, nếu để bố mẹ cô, thầy cô giáo biết được vậy thì cực kỳ xấu hổ.
Sợ tới mức Lục Lâm Vãn nhanh chóng móc sách luyện tập bên trong cặp sách ra cho lễ tân xem: "Chị ơi, chị đừng hiểu lầm, em và anh ấy là anh em! Bọn em tới nơi này là vì thuê phòng để học tập! Chị xem đi em còn mang cả bài thi đến này, anh ấy tới để dạy bù cho em."
Lục Hoài Chuẩn: "......" Em quả thật là biết nói chuyện đấy.
Thế mà một phen lời này lại làm chị lễ tân cảm động, cảm thấy hai người bọn họ thật quá nỗ lực học tập.
Vừa thấy chính là hạt giống tốt, hơn nữa hai người đều cùng một họ.
Cho nên tất nhiên là cứ vậy mà tin tưởng bọn họ là anh em.
Lại còng giảm giá 20% cho hai người, sau khi đưa thẻ phòng, cô ấy còn nói: "Phải học tập cho tốt, Thanh Hoa Bắc Đại không phải mơ! Ôi ôi ôi, lúc trước nếu chị cũng chăm chỉ như thế, chị đã không đến mức phải làm lễ tân rồi."
Lục Lâm Vãn rất chột dạ, cứ thế, Lục Hoài Chuẩn trở thành anh của cô một cách khó hiểu, hai người đi lên tầng để lên phòng.
Từ lúc Lục Lâm Vãn đi ra khỏi thang máy, trái tim cô vẫn luôn đập thình thịch bởi vì cô rất sợ.
Hiện tại vào bên trong, nhìn Lục Hoài Chuẩn, cô cảm thấy không khí cũng trở nên mờ ám hẳn.
Cô hỏi Lục Hoài Chuẩn: "Bây giờ hai người chúng ta làm gì đây, có cần tìm phim con heo nào để làm mẫu không?"
Lục Hoài Chuẩn cũng không phải là người chưa từng xem qua những bộ phim về chuyện này, anh nói: "Tắm rửa trước đi, sau khi tắm rửa xong cậu nghe tôi sắp xếp là được."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, đi vào bên trong tắm rửa, sau khi bình tĩnh một chút mới đi ra.
Sau khi cô tắm rửa xong, đi ra ngoài, Lục Hoài Chuẩn đi vào.
Lục Lâm Vãn đang mặc áo tắm dài, nhưng bên trong lại trần trụi, bởi vì vừa tan học đã tới nơi này cùng anh, cô cũng không mang quần áo để tắm rửa.
Cứ trực tiếp rửa sạch sẽ bên trong, sợ đồng phục không khô cho nên không dám giặt, sau khi cởi ra thì đặt ở bên ngoài, đứng bên ngoài chờ Lục Hoài Chuẩn.
Sau khi Lục Hoài Chuẩn đi vào trong phòng tắm, tắm rửa xong đi ra, cũng đã nghĩ thông suốt, vừa ra đã lập tức nói với Lục Lâm Vãn: "Lục Lâm Vãn, vừa nãy lúc tắm rửa tôi đã nghĩ, tôi không thể không bằng cầm thú như vậy, cậu còn mấy tháng nữa mới thành niên cho nên tôi không thể đụng vào cậu được. Nếu tôi mà chạm vào cậu, vậy thì tôi chính là cầm thú. Cho nên nếu không chúng ta chờ thêm mấy tháng, cậu thành niên rồi lại thử."
Vừa rồi Lục Lâm Vãn cũng đã ảo tưởng tới chuyện hai người dùng tư thế gì, nghe thấy lời anh nói, tức giận đến mức cầm lấy cái gối đầu bên cạnh ném về phía anh: "Cút đi, Lục Hoài Chuẩn, bây giờ tôi đã ở đây rồi, cậu lại nói với tôi sau này lại đến? Cậu có bệnh à?"
Chủ yếu là Lục Hoài Chuẩn không thể bước qua được vòng tròn đạo đức kia, cô là vị thành niên, cái này, nếu làm thật, trong lòng anh sẽ băn khoăn.
Lục Lâm Vãn thấy cũng đúng, mình là vị thành niên, dường như quả thật là không được, hai người bọn họ đều đã được học bài học đạo đức rồi, không thể......
Cho nên Lục Hoài Chuẩn nghĩ rồi nói: "Nhưng tôi có thể dùng miệng làm cho cậu."
Không biết vì sao sau khi Lục Lâm Vãn nghe được lời này thì phía dưới tự nhiên có chút ngứa, hơn nữa giống như có dâm thủy chảy ra, cô kẹp chặt chân, xấu hổ hỏi một câu: "Làm tôi như thế nào?"
Lục Hoài Chuẩn: "Cậu lên giường nằm đi, tôi làm mẫu cho cậu xem."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, nằm lên trên giường, Lục Hoài Chuẩn đi lên tách chân cô ra, bởi vì mới vừa tắm rửa xong phía dưới tỏa ra hơi ấm còn mang theo mùi thơm của sữa tắm, mở ra đã nhìn thấy bướm xinh.
Lục Hoài Chuẩn duỗi hai ngón tay tách bướm nhỏ của cô ra, phía dưới hiện lên hình cánh hoa hồng hào mịn màng, còn có chút nước chảy ra làm ướt ngón tay anh.
Anh nhìn thấy hình ảnh này, miệng nóng lưỡi khô, nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Bướm nhỏ của cậu đẹp quá, hồng hồng múp múp, khác hoàn toàn với những diễn viên mà tôi từng xem, của các cô ấy thâm đen."
Lục Lâm Vãn nghe được lời này, khóe miệng nhịn không được run rẩy một chút: "...... Cậu muốn tôi phải khen cậu như thế nào đây? Có qua có lại, có phải tôi cũng nên nói vật kia của cậu cũng rất hồng, không hề giống với mấy nam diễn viên mà tôi xem, của bọn họ đen lắm."
Lục Hoài Chuẩn: "......"
Lục Hoài Chuẩn duỗi ngón tay xoa bóp hạt châu của cô.
Lục Lâm Vãn muốn kẹp chặt chân, bởi vì tư thế này quá thoải mái, nhưng Lục Hoài Chuẩn vẫn luôn xoa bướm nhỏ của cô, hoàn toàn không cho cô có kẹp chặt chân lại. Cô không nằm xuống, cứ như vậy ngồi dựa vào tủ đầu giường, hai cái đùi tách ra, ngồi đó bị anh chơi.
Nước chảy nhiều, chảy hết lên trên giường. Phía dưới của cô không có mấy sợi lông, cho nên chơi cực kỳ sướng.
Lục Hoài Chuẩn trực tiếp vùi đầu liếm lên phần dưới của cô, lúc Lục Lâm Vãn bị anh liếm như lúc cô đang uống say, chỉ nhớ rõ cái cảm giác này cực kỳ thoải mái, nhưng lại không nhìn đến thấy hình ảnh gợi tình như này. Nhưng bây giờ cô nhìn thấy rất rõ ràng, khoảnh khắc bị liếm, trong đầu cô trắng xóa.
Thoải mái tới mức thân thể cô phát run lên.
Lục Lâm Vãn nắm lấy tóc của anh, nhìn thấy rõ ràng đầu lưỡi anh vươn ra, liếm lên phía trên thịt viên của cô.
Lục Hoài Chuẩn có kinh nghiệm lần trước nên lần sau đã biết liếm láp như thế nào sẽ làm cô thoải mái, miệng cử động càng nhanh.
Lục Lâm Vãn bị liếm láp vài cái, lại phun thẳng vào miệng anh, tiết ra như phun nước, đều cho anh uống hết.
Lục Hoài Chuẩn cởi áo tắm của mình ra, bên trong anh cũng là trần trụi, không mặc gì cả, đối diện với miệng của Lục Lâm Vãn, nói với cô: "Cậu đã từng ăn kem que chưa, cứ giống như ăn kem que vậy, cứ vừa hút vừa ngậm lấy vật này của tôi thôi. Động tác cứ giống như lần trước cậu 69 với tôi là được."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, bắt lấy gậy thịt của anh, chậm rãi liếm trên đỉnh một vòng.
Lục Hoài Chuẩn bị cô liếm, duỗi tay vào bên trong áo tắm của cô xoa bóp, bắt lấy gò bồng đào của cô.
Phản ứng đầu tiên của Lục Hoài Chuẩn: "???? Đây là chuyện gì thế, sao còn phẳng hơn cả mình?"
Lục Hoài Chuẩn còn tưởng rằng mình nhìn lầm, cho nên dùng sức xoa ngực cô, cuối cùng phát hiện thật sự còn phẳng hơn cả anh. Nếu như không phải có nụ hoa dựng đứng lên, anh còn tưởng rằng mình đang xoa chỗ xương sườn.
Thế này cũng màn hình phẳng quá rồi.
Từ ngày đó, sau khi Lục Hoài Chuẩn sờ thấy ngực cô nhỏ như vậy, hôm sau anh bắt đầu đưa sữa bò vị đu đủ cho cô.
Lúc ấy Lục Lâm Vãn hoàn toàn không biết sữa bò đu đủ có tác dụng gì.
Lúc thấy anh đưa sữa bò đu đủ cho mình còn cảm thấy con người anh khá tốt, cũng không tệ như trong suy nghĩ của mình.
Chủ yếu anh đưa sữa bò đu đủ cho cô như đang nuôi bò sữa vậy.
Buổi sáng đưa cho cô một lọ, giữa trưa cũng đưa cho cô một lọ, vào tiết tự học buổi tối lại đưa cho cô một lọ.
Cô không muốn cũng không được, khi đó cô hắt xì một cái cũng có mùi của sữa bò đu đủ.
Cứ vậy uống được một tuần thì có chút chịu không nổi.
Cô nói bản thân không uống nữa, nhưng Lục Hoài Chuẩn không cho, còn thấm thía khuyên cô: "Cậu vẫn nên uống nhiều một chút đi, dù sao sữa bò đu đủ cũng rất tốt cho thân thể. Tôi đây là đang quan tâm cậu, cậu không uống là không được."
Lúc đó Lục Lâm Vãn còn nghi ngờ có phải anh yêu mình rồi không, vì sao đang êm đẹp mà tự nhiên lại quan tâm bạn học đến thế.
Mãi đến khi Thẩm Chân thấy cô uống sữa bò đu đủ liên tục một tuần, đau lòng hỏi cô: "Vãn Vãn, tớ thấy cậu cũng uống sữa bò đu đủ được một tuần rồi đấy, cậu làm mạnh như thế rồi mà vẫn chưa lớn sao, thật sự muốn nâng ngực mà không được thì cũng đừng uống nữa, tớ cảm thấy cậu hắt xì thôi mà cũng có mùi vị của sữa bò đu đủ đấy."
Lục Lâm Vãn: "? Cậu có ý gì, cái gì mà nâng ngực?"
Thẩm Chân: "Sữa bò đu đủ để làm to ngực mà, tớ cho rằng cậu biết cho nên mới liều mạng uống sữa bò đu đủ chứ."
Lục Lâm Vãn: "!!!!" Lục Hoài Chuẩn!!!