Gần đây lớp bọn họ có một tin lớn, tin tức lớn này lan ra quả thật là kiểu tin tức làm thầy cô và các bạn học đều kinh ngạc ngây người đến mức cằm rơi xuống đất, tin lớn chính là Lục Hoài Chuẩn thế mà lại nghiêm túc học tập!
Đây thật sự là một chuyện hiếm lạ, các bạn học đã học chung với anh ba năm, hai năm cũng có, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy anh thế mà lại có dáng vẻ nghiêm túc học tập. Từ trước tới nay anh chưa từng ôn bài. Chỉ là lúc đi học nghiêm túc nghe giảng, vậy mà đã có thể học hết toàn bộ nội dung.
Thế nhưng bây giờ anh đang làm gì vậy? Bây giờ thế mà anh lại nghiêm túc học tập, làm sách luyện đề. Mặc kệ là lúc đi học hay là khi tan học, anh đều ở nơi đó nghiêm túc phân tích bài thi, làm sách luyện tập.
Các bạn học đều sợ hãi, vì sao học bá lại đột nhiên muốn nỗ lực như vậy nữa chứ?
Mọi người đều nghĩ nếu học bá còn nỗ lực như vậy, thế bọn họ nỗ lực làm gì?
Lục Hoài Chuẩn như thế này thật sự dọa chết mọi người rồi.
Thẩm Chân thấy tình huống này cũng cảm thấy không thích hợp, dùng vẻ mặt đầy nghi hoặc nói chuyện với Lục Lâm Vãn: "Lâm Vãn, tớ hoài nghi gần đây học bá thất tình, sao cậu ấy lại nghiêm túc học tập như thế chứ? Tớ nghe nói người ta chỉ có thể nghiêm túc học tập sau khi thất tình thôi."
Lục Lâm Vãn: "......"
Anh nghiêm túc học tập không phải vì thất tình, mà là vì muốn yêu đương......
Lục Hoài Chuẩn thật sự ngược với người ta. Người ta muốn thi được một kết quả thật tốt mới cần phải nghiêm túc học tập. Hiện tại anh nghiêm túc học tập, thế mà để làm sai đề, nói cho chính mình làm thế nào mới có thể sai.
Ngày hôm qua sau khi anh nhìn bài của mình, cảm thấy bản thân muốn thi không tốt cực kỳ không dễ dàng, cho nên hiện tại đành phải đi nghiên cứu.
Lục Lâm Vãn cảm giác mình dường như vừa bị anh làm nhục xong.
Nửa tháng sau lại là một kỳ thi tháng.
Trong kỳ thi lần này, mọi người đều than ngắn thở dài. Ai cũng nói quá khó, quá khó, bởi vì bọn họ sắp thi đại học nên độ khó của mỗi kỳ thi đều sẽ tăng lên.
Kỳ thi này chính là khó tới tận trời cao!
Tuy rằng chỉ số thông minh của Lục Lâm Vãn cũng được nhưng cô cũng cảm thấy đề thi lần này thật sự là quá khó. Sau khi thi xong, học sinh cả lớp đều đang kêu rên.
Ngay cả Lục Hoài Chuẩn cũng ở nơi đó kêu rên: "Khó quá, khó quá, đúng là khó quá, đây là lần thi khó khăn nhất của mình từ trước tới nay."
Lục Lâm Vãn nghe thấy học bá còn nói như vậy thì cực kỳ bình tĩnh, học bá cũng nói khó như vậy, vậy chắc chắn là nó khó, hay là tí nữa lại xem anh đã làm thế nào. Bạn cùng bàn của anh nghe thấy anh nói như vậy cũng cảm thấy không thể tin nổi. Học bá mà cũng sẽ nói hai chữ khó quá ra khỏi miệng sao.
Phải biết rằng, sự tồn tại của Lục Hoài Chuẩn trước đây chẳng khác nào thần cả. Anh chưa bao giờ nói ra chữ khó, mỗi một lần đều nói rất đơn giản, đều sẽ làm được.
Hiện tại thế mà học bá lại nói ra hai chữ này, bọn họ cảm giác mình với học bá cũng giống nhau.
Bạn cùng bàn của anh vỗ vai an ủi anh, nói: "Hoài Chuẩn, tớ biết đối với học bá đã ở thần đàn như cậu mà nói, kỳ thi lần này khó như vậy khẳng định làm cậu rất khổ sở, nhưng không sao cả, làm người ai cũng phải có lần đầu tiên. Lần này thi không tốt, lần sau thi tốt một chút là được, thành tích của cậu vẫn rất tốt."
Vừa rôid Lục Hoài Chuẩn kêu rên một chút, lúc sau lại nghe được lời này thì nghi hoặc đầy mặt, đẩy tay cậu ta ra: "Cậu nói cái gì thế, kỳ thi lần này rất đơn giản nha, tớ nói khó là bởi vì tớ muốn làm sai tất cả. Cái này không phải làm khó tớ sao? Tớ biết hết đáp án, kết quả là, dù thế nào tớ cũng phải làm sai. Thật là quá khó khăn, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tớ."
Cả lớp: "......"
Lục Lâm Vãn: "......" Có thể block cái loại người ngứa đòn này hay không?
Hiện tại cô bắt đầu hối hận, đáng lẽ không nên đồng ý với anh, nói cái gì mà làm bạn gái anh. Nếu thật sự làm bạn gái anh rồi, về sau không phải một ngày 24 giờ đều bị anh làm tổn thương sao.
Lục Lâm Vãn nhìn dáng vẻ đáng ghét của Lục Hoài Chuẩn, tức giận vỗ bàn.
Một tuần sau có thành tích của kỳ thi tháng, Lục Hoài Chuẩn thi được 0 điểm, còn là tổng điểm tất cả các môn cộng lại được con điểm này, hơn nữa mỗi một môn anh đều viết đầy đủ.
Lần này Lục Lâm Vãn xếp thứ nhất, bởi vì vị trí đầu tiên ngày xưa đã rớt đài, cô nghiễm nhiên tiến lên.
Lục Hoài Chuẩn bị thầy cô giáo gọi vào văn phòng, tất cả các thầy cô trong khối đều rất tức giận, vốn dĩ một người học trò thông minh như vậy mà bây giờ lại cố ý thi kém như này.
Lục Lâm Vãn vừa vặn đi tới văn phòng nộp bài tập, cô nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn bị thầy giáo gọi tới văn phòng, tất cả thầy cô đều tập trung một chỗ, trông có vẻ cực kỳ tức giận. Dù sao một học bá lại thi kém như vậy, thầy cô có thể không tức giận sao?
Bốp một tiếng, trực tiếp ném bài thi của anh lên trên bàn, hùng hổ nói: "Lục Hoài Chuẩn, em xem lần này em thi thành thứ rác rưởi gì thế, kém như vậy thầy cô cũng ngượng mồm nói em là Lục Hoài Chuẩn mà thầy cô quen."
Lục Hoài Chuẩn nghe được lời này, lấy bài thi qua nhìn một chút, nhìn đi nhìn lại, cuối cùng vừa lòng gật đầu, "Không tệ không tệ, lần này em lại thi kém như vậy, em rất hài lòng."
Toàn bộ thầy cô: "???" Đứa nhỏ này không phải vì đọc sách đọc tới mức choáng váng rồi chứ.
Lục Hoài Chuẩn thật sự vô cùng vừa lòng, xem ra Lục Lâm Vãn chắc chắn là bạn gái của anh rồi.
Mấy thầy cô nhìn thấy tình huống này thì cảm thấy không thích hợp, sợ anh đọc nhiều sách quá nên bị choáng váng, hơn nữa trước đây còn nghe nói gần đây anh lại ôn tập ở lớp.
Anh nghiêm túc làm bài cho nên chủ nhiệm lớp uống một ngụm trà rồi đặt chén trà xuống, dùng lời nói đầy thấm thía với Lục Hoài Chuẩn: "Lục Hoài Chuẩn, thầy cô nghe nói trước kì thi em còn ôn tập. Thầy cô đã hiểu được tình huống của em, em là người không nên ôn tập. Cho nên em hứa với thầy cô sau này em đừng đọc sách trước khi đi thi nhé, đừng ôn tập có được không. Cứ phát huy như bình thường, em không cần dùng nhiều sức quá đâu."
Lục Hoài Chuẩn lấy hết mấy bài thi của các môn qua nhìn một chút, tổng điểm cộng lại vẫn là 0 điểm, hoàn toàn điền sai hết mọi đáp án chính xác, vì vậy anh rất vui vẻ.
"Vâng thầy cô yên tâm đi, kì thi lần sau khẳng định em sẽ thi bằng trình độ thật sự, bây giờ có chút khác, em muốn khiêu chiến cực hạn. Em muốn khiêu chiến, xem tổng điểm bằng không là cảm giác gì."
Sau khi Lục Hoài Chuẩn nói xong thì vô cùng vui vẻ cầm bài thi của mình rời đi.
Sau khi anh rời khỏi, toàn bộ thầy cô trong khóa đều trợn tròn mắt.
Chủ nhiệm lớp ho khan một tiếng, nói giúp cho anh: "...... Đây có khả năng chính là thiên tài không giống người thường trong truyền thuyết, thông cảm một chút, chắc là bởi vì em ấy là...... Thiên tài ấy mà. Suy nghĩ của em ấy không giống với chúng ta."
Người khác thì không biết, Lục Lâm Vãn lại biết cụ thể đấy, anh thi như vậy hoàn toàn là vì nhường đường cho mình.
Chẳng qua đây là lần đầu tiên cô xếp thứ nhất mà không vinh quang một chút nào.
Thế nhưng Lục Lâm Vãn vẫn rất vui vẻ, làm học bá như anh đi thi được kết quả kém so với việc để anh thi tốt hơn lại càng khó.
Lục Lâm Vãn cầm đồ về, Lục Hoài Chuẩn đang ở bên cạnh văn phòng chờ cô, dựa ở trên tường, tư thái lười biếng, tựa như đang cố ý chờ cô.
Lục Lâm Vãn có chút đỏ mặt, cảm thấy anh như này rất đẹp trai, thật sự giống như đi ra từ trong truyện tranh.
Lục Hoài Chuẩn đưa bài thi tới trước mặt cô, nói: "Lục Lâm Vãn, em nói kỳ thi này mà anh thi kém hơn em thì em sẽ làm bạn gái anh, bây giờ gọi một tiếng anh trai cho anh nghe một chút đi."
"Anh có tật xấu gì à, vì sao em lại phải gọi anh là anh trai?"
Lục Hoài Chuẩn nhìn dáng vẻ này của cô, một bước tiến tới gần, đùa giỡn: "Bởi vì anh là biến thái, anh thích chơi trò anh trai em gái ấy, đặc biệt thích chơi em gái nhỏ nhiều nước như em."
Lục Lâm Vãn: "???"
Lục Lâm Vãn bị một bước của anh dọa hoảng, hai người cứ như vậy đi vào văn phòng hiệu trưởng. Văn phòng hiệu trưởng là văn phòng độc lập cách văn phòng giáo viên không xa.
Trong phòng hiệu trưởng không có người, trống rỗng, sau khi Lục Hoài Chuẩn đưa cô vào văn phòng, trực tiếp ôm cô thả lên bàn làm việc của hiệu trưởng rồi nói: "Lục Lâm Vãn, em đã nói em sẽ đồng ý làm bạn gái của anh."
Lục Lâm Vãn: "...... Em cũng đâu có nói không đồng ý, anh thả tay ra trước đi."
Lục Hoài Chuẩn cũng thật sự biến thái, lời cũng chưa nói rõ ràng, anh đã trực tiếp luồn tay vào bên trong quần lót của cô.
......
Đây thật sự là một chuyện hiếm lạ, các bạn học đã học chung với anh ba năm, hai năm cũng có, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy anh thế mà lại có dáng vẻ nghiêm túc học tập. Từ trước tới nay anh chưa từng ôn bài. Chỉ là lúc đi học nghiêm túc nghe giảng, vậy mà đã có thể học hết toàn bộ nội dung.
Thế nhưng bây giờ anh đang làm gì vậy? Bây giờ thế mà anh lại nghiêm túc học tập, làm sách luyện đề. Mặc kệ là lúc đi học hay là khi tan học, anh đều ở nơi đó nghiêm túc phân tích bài thi, làm sách luyện tập.
Các bạn học đều sợ hãi, vì sao học bá lại đột nhiên muốn nỗ lực như vậy nữa chứ?
Mọi người đều nghĩ nếu học bá còn nỗ lực như vậy, thế bọn họ nỗ lực làm gì?
Lục Hoài Chuẩn như thế này thật sự dọa chết mọi người rồi.
Thẩm Chân thấy tình huống này cũng cảm thấy không thích hợp, dùng vẻ mặt đầy nghi hoặc nói chuyện với Lục Lâm Vãn: "Lâm Vãn, tớ hoài nghi gần đây học bá thất tình, sao cậu ấy lại nghiêm túc học tập như thế chứ? Tớ nghe nói người ta chỉ có thể nghiêm túc học tập sau khi thất tình thôi."
Lục Lâm Vãn: "......"
Anh nghiêm túc học tập không phải vì thất tình, mà là vì muốn yêu đương......
Lục Hoài Chuẩn thật sự ngược với người ta. Người ta muốn thi được một kết quả thật tốt mới cần phải nghiêm túc học tập. Hiện tại anh nghiêm túc học tập, thế mà để làm sai đề, nói cho chính mình làm thế nào mới có thể sai.
Ngày hôm qua sau khi anh nhìn bài của mình, cảm thấy bản thân muốn thi không tốt cực kỳ không dễ dàng, cho nên hiện tại đành phải đi nghiên cứu.
Lục Lâm Vãn cảm giác mình dường như vừa bị anh làm nhục xong.
Nửa tháng sau lại là một kỳ thi tháng.
Trong kỳ thi lần này, mọi người đều than ngắn thở dài. Ai cũng nói quá khó, quá khó, bởi vì bọn họ sắp thi đại học nên độ khó của mỗi kỳ thi đều sẽ tăng lên.
Kỳ thi này chính là khó tới tận trời cao!
Tuy rằng chỉ số thông minh của Lục Lâm Vãn cũng được nhưng cô cũng cảm thấy đề thi lần này thật sự là quá khó. Sau khi thi xong, học sinh cả lớp đều đang kêu rên.
Ngay cả Lục Hoài Chuẩn cũng ở nơi đó kêu rên: "Khó quá, khó quá, đúng là khó quá, đây là lần thi khó khăn nhất của mình từ trước tới nay."
Lục Lâm Vãn nghe thấy học bá còn nói như vậy thì cực kỳ bình tĩnh, học bá cũng nói khó như vậy, vậy chắc chắn là nó khó, hay là tí nữa lại xem anh đã làm thế nào. Bạn cùng bàn của anh nghe thấy anh nói như vậy cũng cảm thấy không thể tin nổi. Học bá mà cũng sẽ nói hai chữ khó quá ra khỏi miệng sao.
Phải biết rằng, sự tồn tại của Lục Hoài Chuẩn trước đây chẳng khác nào thần cả. Anh chưa bao giờ nói ra chữ khó, mỗi một lần đều nói rất đơn giản, đều sẽ làm được.
Hiện tại thế mà học bá lại nói ra hai chữ này, bọn họ cảm giác mình với học bá cũng giống nhau.
Bạn cùng bàn của anh vỗ vai an ủi anh, nói: "Hoài Chuẩn, tớ biết đối với học bá đã ở thần đàn như cậu mà nói, kỳ thi lần này khó như vậy khẳng định làm cậu rất khổ sở, nhưng không sao cả, làm người ai cũng phải có lần đầu tiên. Lần này thi không tốt, lần sau thi tốt một chút là được, thành tích của cậu vẫn rất tốt."
Vừa rôid Lục Hoài Chuẩn kêu rên một chút, lúc sau lại nghe được lời này thì nghi hoặc đầy mặt, đẩy tay cậu ta ra: "Cậu nói cái gì thế, kỳ thi lần này rất đơn giản nha, tớ nói khó là bởi vì tớ muốn làm sai tất cả. Cái này không phải làm khó tớ sao? Tớ biết hết đáp án, kết quả là, dù thế nào tớ cũng phải làm sai. Thật là quá khó khăn, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tớ."
Cả lớp: "......"
Lục Lâm Vãn: "......" Có thể block cái loại người ngứa đòn này hay không?
Hiện tại cô bắt đầu hối hận, đáng lẽ không nên đồng ý với anh, nói cái gì mà làm bạn gái anh. Nếu thật sự làm bạn gái anh rồi, về sau không phải một ngày 24 giờ đều bị anh làm tổn thương sao.
Lục Lâm Vãn nhìn dáng vẻ đáng ghét của Lục Hoài Chuẩn, tức giận vỗ bàn.
Một tuần sau có thành tích của kỳ thi tháng, Lục Hoài Chuẩn thi được 0 điểm, còn là tổng điểm tất cả các môn cộng lại được con điểm này, hơn nữa mỗi một môn anh đều viết đầy đủ.
Lần này Lục Lâm Vãn xếp thứ nhất, bởi vì vị trí đầu tiên ngày xưa đã rớt đài, cô nghiễm nhiên tiến lên.
Lục Hoài Chuẩn bị thầy cô giáo gọi vào văn phòng, tất cả các thầy cô trong khối đều rất tức giận, vốn dĩ một người học trò thông minh như vậy mà bây giờ lại cố ý thi kém như này.
Lục Lâm Vãn vừa vặn đi tới văn phòng nộp bài tập, cô nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn bị thầy giáo gọi tới văn phòng, tất cả thầy cô đều tập trung một chỗ, trông có vẻ cực kỳ tức giận. Dù sao một học bá lại thi kém như vậy, thầy cô có thể không tức giận sao?
Bốp một tiếng, trực tiếp ném bài thi của anh lên trên bàn, hùng hổ nói: "Lục Hoài Chuẩn, em xem lần này em thi thành thứ rác rưởi gì thế, kém như vậy thầy cô cũng ngượng mồm nói em là Lục Hoài Chuẩn mà thầy cô quen."
Lục Hoài Chuẩn nghe được lời này, lấy bài thi qua nhìn một chút, nhìn đi nhìn lại, cuối cùng vừa lòng gật đầu, "Không tệ không tệ, lần này em lại thi kém như vậy, em rất hài lòng."
Toàn bộ thầy cô: "???" Đứa nhỏ này không phải vì đọc sách đọc tới mức choáng váng rồi chứ.
Lục Hoài Chuẩn thật sự vô cùng vừa lòng, xem ra Lục Lâm Vãn chắc chắn là bạn gái của anh rồi.
Mấy thầy cô nhìn thấy tình huống này thì cảm thấy không thích hợp, sợ anh đọc nhiều sách quá nên bị choáng váng, hơn nữa trước đây còn nghe nói gần đây anh lại ôn tập ở lớp.
Anh nghiêm túc làm bài cho nên chủ nhiệm lớp uống một ngụm trà rồi đặt chén trà xuống, dùng lời nói đầy thấm thía với Lục Hoài Chuẩn: "Lục Hoài Chuẩn, thầy cô nghe nói trước kì thi em còn ôn tập. Thầy cô đã hiểu được tình huống của em, em là người không nên ôn tập. Cho nên em hứa với thầy cô sau này em đừng đọc sách trước khi đi thi nhé, đừng ôn tập có được không. Cứ phát huy như bình thường, em không cần dùng nhiều sức quá đâu."
Lục Hoài Chuẩn lấy hết mấy bài thi của các môn qua nhìn một chút, tổng điểm cộng lại vẫn là 0 điểm, hoàn toàn điền sai hết mọi đáp án chính xác, vì vậy anh rất vui vẻ.
"Vâng thầy cô yên tâm đi, kì thi lần sau khẳng định em sẽ thi bằng trình độ thật sự, bây giờ có chút khác, em muốn khiêu chiến cực hạn. Em muốn khiêu chiến, xem tổng điểm bằng không là cảm giác gì."
Sau khi Lục Hoài Chuẩn nói xong thì vô cùng vui vẻ cầm bài thi của mình rời đi.
Sau khi anh rời khỏi, toàn bộ thầy cô trong khóa đều trợn tròn mắt.
Chủ nhiệm lớp ho khan một tiếng, nói giúp cho anh: "...... Đây có khả năng chính là thiên tài không giống người thường trong truyền thuyết, thông cảm một chút, chắc là bởi vì em ấy là...... Thiên tài ấy mà. Suy nghĩ của em ấy không giống với chúng ta."
Người khác thì không biết, Lục Lâm Vãn lại biết cụ thể đấy, anh thi như vậy hoàn toàn là vì nhường đường cho mình.
Chẳng qua đây là lần đầu tiên cô xếp thứ nhất mà không vinh quang một chút nào.
Thế nhưng Lục Lâm Vãn vẫn rất vui vẻ, làm học bá như anh đi thi được kết quả kém so với việc để anh thi tốt hơn lại càng khó.
Lục Lâm Vãn cầm đồ về, Lục Hoài Chuẩn đang ở bên cạnh văn phòng chờ cô, dựa ở trên tường, tư thái lười biếng, tựa như đang cố ý chờ cô.
Lục Lâm Vãn có chút đỏ mặt, cảm thấy anh như này rất đẹp trai, thật sự giống như đi ra từ trong truyện tranh.
Lục Hoài Chuẩn đưa bài thi tới trước mặt cô, nói: "Lục Lâm Vãn, em nói kỳ thi này mà anh thi kém hơn em thì em sẽ làm bạn gái anh, bây giờ gọi một tiếng anh trai cho anh nghe một chút đi."
"Anh có tật xấu gì à, vì sao em lại phải gọi anh là anh trai?"
Lục Hoài Chuẩn nhìn dáng vẻ này của cô, một bước tiến tới gần, đùa giỡn: "Bởi vì anh là biến thái, anh thích chơi trò anh trai em gái ấy, đặc biệt thích chơi em gái nhỏ nhiều nước như em."
Lục Lâm Vãn: "???"
Lục Lâm Vãn bị một bước của anh dọa hoảng, hai người cứ như vậy đi vào văn phòng hiệu trưởng. Văn phòng hiệu trưởng là văn phòng độc lập cách văn phòng giáo viên không xa.
Trong phòng hiệu trưởng không có người, trống rỗng, sau khi Lục Hoài Chuẩn đưa cô vào văn phòng, trực tiếp ôm cô thả lên bàn làm việc của hiệu trưởng rồi nói: "Lục Lâm Vãn, em đã nói em sẽ đồng ý làm bạn gái của anh."
Lục Lâm Vãn: "...... Em cũng đâu có nói không đồng ý, anh thả tay ra trước đi."
Lục Hoài Chuẩn cũng thật sự biến thái, lời cũng chưa nói rõ ràng, anh đã trực tiếp luồn tay vào bên trong quần lót của cô.
......