Lục Hoài Chuẩn cố ý dùng tư thế xấu hổ như vậy làm mãi ở đằng sau, Lục Lâm Vãn bị làm đến mức mặt rất đỏ nhưng cũng bất lực.
Tư thế này vừa cảm thấy xấu hổ vừa khiến người ta mệt mỏi, Lục Lâm Vãn bị làm đến mức cảm giác bản thân sắp chết tới nơi rồi, hơn nữa không gian bên trong bồn tắm còn vô cùng hẹp, mỗi lần tiến vào đều rất sâu.
Lục Lâm Vãn vừa định nói gì đó với anh thì đã bị anh nâng dậy, cứ thế tựa vào tường, dựa vào tường bị anh tách hai chân ra, chiếc gậy kia mân mê ở bên trong.
Lục Hoài Chuẩn ỷ vào anh ở đằng sau mà nâng mông cô chổng lên, hai tay dựa vào tường.
Cơ thể hai người vẫn đang va chạm, kích thích. Lục Lâm Vãn muốn nói vài câu với anh, kết quả lại bị anh quay người lại, mặt đối mặt.
Không phải, tối nay anh có tật xấu gì vậy hả? Cố ý không cho người ta nói chuyện với anh à, mỗi lần muốn nói gì đó với anh thì đều bị anh lật đi lật lại, y như lật bánh vậy, đây là anh có chuyện gì?
Lục Lâm Vãn đã không muốn để ý tới anh nữa, cả đêm muốn nói chuyện với anh, lần nào cũng bị anh đổi tư thế, sau đó trực tiếp dán sát mặt gương. Lục Hoài Chuẩn còn cố ý vô cùng bá đạo đối diện với cô, nói: "Em nhìn xem khuôn mặt của em bây giờ có lẳng lơ không? Bị anh làm có thoải mái không?"
Lục Lâm Vãn không nói lời nào, Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy dáng vẻ này của cô, trực tiếp rút gậy thịt ra.
Bên trong vốn đang bị nhét tràn đầy, đột nhiên bị rút ra thì hơi khó chịu, cảm giác mất mát không nói rõ được ùa đến.
Cô tức giận đến nói không nên lời, nhìn anh: "Anh làm gì mà cả đêm cứ tra tấn em như vậy."
Lục Hoài Chuẩn vốn không muốn nói ra, nhưng tối hôm nay lại muốn nói, dù sao hai người họ đều sắp tốt nghiệp cấp ba, quan hệ của hai người còn tiếp tục không rõ ràng như vậy thì cũng không có ý nghĩa.
Cho nên anh cúi đầu, vuốt ve chơi đùa cô bé của Lục Lâm Vãn, nói: "Chỉ cảm thấy chán nản. Lục Lâm Vãn, ở trước mặt em, anh là người như thế nào, một công cụ bắn pháo vô tình sao?"
Anh thật đúng là có bệnh, hai người cũng đã không rõ ràng lâu như vậy, giờ mới lôi cái đề tài này ra, không biết sẽ xấu hổ à?
"Cho nên sao? Anh có ý tứ gì? Muốn kết thúc nó à?"
Lục Hoài Chuẩn xác thực cũng chẳng muốn tiếp tục không rõ ràng như vậy, anh nói: "Ừ, muốn kết thúc."
Lục Lâm Vãn: "Muốn kết thúc thì kết thúc, vậy lúc này tay anh đang làm gì?"
Lục Hoài Chuẩn nói một đằng nghĩ một nẻo, nói cái gì kết thúc, kết quả lúc này tay vẫn đang chơi đùa trong huyệt nhỏ của cô.
Bên trong huyệt nhỏ vốn là cậu bé của anh, sau đó đưa ba ngón tay vào cũng không lớn bằng thứ đồ kia, vậy nên bên trong bị mở rộng, ba ngón tay đi vào cũng không thỏa mãn.
Ngón tay Lục Hoài Chuẩn mò mẫm ở bên trong, có ý đồ xấu đảo quanh khiến cô thoải mái banh chân ra hưởng thụ, đột nhiên nói với Lục Lâm Vãn: "Lục Lâm Vãn, chúng ta kết thúc quan hệ lung tung rối loạn này, em làm bạn gái anh đi."
Lục Lâm Vãn: "..." Cô nghe thấy lời này, toàn bộ cơ thể đều rối loạn, nói cũng không kịp nói, kết quả cơ thể vừa cao trào, bị anh làm cho bên dưới chảy nước, trong khoảnh khắc anh nhìn thấy cô sắp chảy nước thì rút tay ra, kết quả Lục Lâm Vãn giống như đi tè, dâm thủy phía dưới nhỏ giọt chảy xuống.
Nước phía dưới quá nhiều, không ngừng chảy xuống như đi tiểu.
Lục Lâm Vãn cảm thấy xấu hổ không dám gặp người ngả vào trong lòng ngực anh.
Giờ là lúc cô cảm thấy thỏa mãn sau cao trào, vậy nên cơ thể nhũn ra, thậm chí không dám tin tưởng vừa rồi bản thân mình nghe thấy cái gì, sẽ không phải do... sau khi cao trào sinh ra ảo giác, nghe thấy cái gì... Ảo giác?
Lục Hoài Chuẩn nhìn trạng thái như ăn gì đó của cô thì cũng sốt ruột, túm lấy tay cô, uy hiếp nói: "Anh cho em thời gian ba giây đồng hồ, nếu em không nói lời nào thì anh coi như em đã đồng ý."
Lục Lâm Vãn nghe thấy câu này vừa định nói gì, kết quả lập tức nghe thấy anh đếm số: "Ba, được rồi, thời gian đã qua, em không nói gì, anh coi như em đã đồng ý, sau này em là bạn gái. của anh."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, cảm thấy anh quả thực là lừa người, vậy nên đẩy anh ra, không thể tưởng tượng nổi nhìn anh, nói: "Lục Hoài Chuẩn, anh làm gì hả? Đang yên đang lành nói những cái này với em làm gì? Hai người chúng ta không phải đã nói chỉ là quan hệ bạn tình thuần túy sao? Giờ anh nói cái này với em, quá xấu hổ."
"Dù sao anh mặc kệ, anh không muốn lại làm bạn tình với em, anh muốn em làm bạn gái anh, anh mặc kệ, anh mặc kệ."
Lục Lâm Vãn: "......"? Nói chuyện tử tế thì nói, anh làm nũng làm gì?
Thái độ làm nũng của Lục Hoài Chuẩn quả thật là làm cho người ta không cách nào từ chối được.
Này quả thật là ngạo kiều(*).
(*) Chỉ thái độ mạnh mẽ kiêu căng để che giấu sự ngại ngùng, thẹn thùng
......
Lục Lâm Vãn và Lục Hoài Chuẩn giận dỗi nhau một hồi cũng là một cái hiểu lầm, có điều Lục Lâm Vãn ngẫm lại cái hiểu lầm này cũng là Lục Hoài Chuẩn gây ra.
Lục Hoài Chuẩn quả thực là một tên biến thái mà dùng mắt thường cũng có thể thấy được. Vào học kỳ một năm lớp mười một, Lục Lâm Vãn nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn xem AV trong phòng học.
Là thật sự nhìn thấy anh xem AV trong phòng học.
Khi đó là thứ hai một tiết đọc buổi sáng, lớp bọn họ chính là như vậy, mỗi lần đến thứ hai, mọi người đều chậm chạp lề mề. Nhưng Lục Lâm Vãn không phải, cô nhiệt tình yêu thích học tập nên sáng sớm đã tới rồi, nhưng cô không phải người đầu tiên, Lục Hoài Chuẩn mới là người đầu tiên.
Lục Hoài Chuẩn vừa đến phòng học nên cũng thấy chán, lúc chơi điện thoại thì nhận được một thư mục mà bạn cùng bàn của anh gửi đến.
Bên trên thư mục viết mấy chữ to: "Tài liệu học tập cậu thích."
Lúc đó, Lục Hoài Chuẩn thật sự cho là chia sẻ tài liệu học tập gì đó, vậy nên mới click mở, sau đó là link, trực tiếp truyền đến một đoạn video cực kỳ dâm đãng.
Lúc Lục Lâm Vãn đến phòng học, nhìn thấy anh cúi đầu xem điện thoại, còn tưởng anh đang nghiêm túc xem tài liệu học tập gì đó, vậy nên lặng lẽ muốn chạy đến đằng sau anh xem anh đang xem cái gì, kết quả vừa thấy, cô lập tức kêu lên: "A a a! Lục Hoài Chuẩn, cậu thật biến thái, cậu thật biến thái!"
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy giọng nói phá thủng màng nhĩ của cô thì bị cô dọa chết khiếp, lập tức bật dậy, bịt kín miệng cô, không cho cô nói bậy: "Cậu nói hươu nói vượn cái gì, không giống như cậu nghĩ đâu."
Lục Lâm Vãn sợ đế mức hai mắt trợn to nhìn anh, ngay lúc anh buông tay, Lục Lâm Vãn kinh ngạc nói: "Cậu xem phim con heo còn không cho tôi nói với ai, sao cậu lại biến thái như vậy."
Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy biểu cảm này của cô thì biết, dù cho anh nói gì cô cũng sẽ không tin, vậy nên bất chấp tất cả mà thừa nhận: "Đúng vậy, đúng là tôi xem phim con heo trong lớp đó, thế nào hả? Không có thằng con trai nào không thích xem cái này, tôi thích xem những cái này, tôi còn đặc biệt thích xem những cái này."
Lục Lâm Vãn: "......"
Cô vốn đang định nói gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc thừa nhận như vậy của anh, lập tức đã bị sự dũng cảm của anh thuyết phục, cuối cùng cũng không biết làm gì, mơ hồ vỗ vỗ bả vai anh, nói: "... Vậy cậu giữ gìn sức khỏe đi."
Lục Hoài Chuẩn: "..."
......
Lúc trước Lục Lâm Vãn không có hứng thú với những thứ này, chỉ là từ sau lần cắt ngang anh xem phim con heo thì Lục Lâm Vãn lại tò mò. Lúc trước, khi nhìn thấy anh xem phim con heo, nữ chính kia đã làm tình xong, cô chỉ xem một đoạn ngắn, không mặc quần áo bèn kết luận là phim con heo.
Trước đây cô vẫn luôn là đứa con gái ngoan ngoãn, không có bất cứ hứng thú gì với những chuyện này, nhưng sau lần đó lại muốn xem xem có phải phim con heo thật sự hay như vậy sao? Một học sinh giỏi thông minh như vậy, một học sinh giỏi lần nào cũng đứng đầu khối lại thích xem những cái đó.
Lục Lâm Vãn vì tò mò về phim con heo mà người đứng đầu khối xem là cái gì, vậy nên bèn hỏi Thẩm Chân: "Chân Chân, cậu... cậu biết phim con heo không? Cậu có tài nguyên phim con heo không?"
Lúc đó, Thẩm Chân nghe thấy lời này thì lập tức lộ ra vẻ mặt từng trải, nhìn cô nói: "Vãn Vãn, cậu không cảm thấy cậu nói ra những lời này quả thực là đang nhục nhã tớ à?"
Lục Lâm Vãn còn tưởng rằng cô ấy tức giận, vậy nên nhanh chóng muốn xin lỗi cô ấy, kết quả Thẩm Chân đẩy đẩy mắt kính, nói: "Những đồ thăm dò sự huyền bí của cơ thể con người này tớ sẽ không có à? Cậu muốn bao nhiêu tài nguyên tớ đều có thể cho cậu, cậu là muốn tớ gửi tài liệu đến QQ hay hòm thư QQ(*) cho cậu?"
(*) QQ cho phép gửi tài liệu đến nick QQ hoặc hòm thư QQ riêng.
Lục Lâm Vãn: "......"
Được rồi! Sau khi cô cầm đi, đêm đó một mình cô chui trong ổ chăn lặng lẽ xem.
......
Tư thế này vừa cảm thấy xấu hổ vừa khiến người ta mệt mỏi, Lục Lâm Vãn bị làm đến mức cảm giác bản thân sắp chết tới nơi rồi, hơn nữa không gian bên trong bồn tắm còn vô cùng hẹp, mỗi lần tiến vào đều rất sâu.
Lục Lâm Vãn vừa định nói gì đó với anh thì đã bị anh nâng dậy, cứ thế tựa vào tường, dựa vào tường bị anh tách hai chân ra, chiếc gậy kia mân mê ở bên trong.
Lục Hoài Chuẩn ỷ vào anh ở đằng sau mà nâng mông cô chổng lên, hai tay dựa vào tường.
Cơ thể hai người vẫn đang va chạm, kích thích. Lục Lâm Vãn muốn nói vài câu với anh, kết quả lại bị anh quay người lại, mặt đối mặt.
Không phải, tối nay anh có tật xấu gì vậy hả? Cố ý không cho người ta nói chuyện với anh à, mỗi lần muốn nói gì đó với anh thì đều bị anh lật đi lật lại, y như lật bánh vậy, đây là anh có chuyện gì?
Lục Lâm Vãn đã không muốn để ý tới anh nữa, cả đêm muốn nói chuyện với anh, lần nào cũng bị anh đổi tư thế, sau đó trực tiếp dán sát mặt gương. Lục Hoài Chuẩn còn cố ý vô cùng bá đạo đối diện với cô, nói: "Em nhìn xem khuôn mặt của em bây giờ có lẳng lơ không? Bị anh làm có thoải mái không?"
Lục Lâm Vãn không nói lời nào, Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy dáng vẻ này của cô, trực tiếp rút gậy thịt ra.
Bên trong vốn đang bị nhét tràn đầy, đột nhiên bị rút ra thì hơi khó chịu, cảm giác mất mát không nói rõ được ùa đến.
Cô tức giận đến nói không nên lời, nhìn anh: "Anh làm gì mà cả đêm cứ tra tấn em như vậy."
Lục Hoài Chuẩn vốn không muốn nói ra, nhưng tối hôm nay lại muốn nói, dù sao hai người họ đều sắp tốt nghiệp cấp ba, quan hệ của hai người còn tiếp tục không rõ ràng như vậy thì cũng không có ý nghĩa.
Cho nên anh cúi đầu, vuốt ve chơi đùa cô bé của Lục Lâm Vãn, nói: "Chỉ cảm thấy chán nản. Lục Lâm Vãn, ở trước mặt em, anh là người như thế nào, một công cụ bắn pháo vô tình sao?"
Anh thật đúng là có bệnh, hai người cũng đã không rõ ràng lâu như vậy, giờ mới lôi cái đề tài này ra, không biết sẽ xấu hổ à?
"Cho nên sao? Anh có ý tứ gì? Muốn kết thúc nó à?"
Lục Hoài Chuẩn xác thực cũng chẳng muốn tiếp tục không rõ ràng như vậy, anh nói: "Ừ, muốn kết thúc."
Lục Lâm Vãn: "Muốn kết thúc thì kết thúc, vậy lúc này tay anh đang làm gì?"
Lục Hoài Chuẩn nói một đằng nghĩ một nẻo, nói cái gì kết thúc, kết quả lúc này tay vẫn đang chơi đùa trong huyệt nhỏ của cô.
Bên trong huyệt nhỏ vốn là cậu bé của anh, sau đó đưa ba ngón tay vào cũng không lớn bằng thứ đồ kia, vậy nên bên trong bị mở rộng, ba ngón tay đi vào cũng không thỏa mãn.
Ngón tay Lục Hoài Chuẩn mò mẫm ở bên trong, có ý đồ xấu đảo quanh khiến cô thoải mái banh chân ra hưởng thụ, đột nhiên nói với Lục Lâm Vãn: "Lục Lâm Vãn, chúng ta kết thúc quan hệ lung tung rối loạn này, em làm bạn gái anh đi."
Lục Lâm Vãn: "..." Cô nghe thấy lời này, toàn bộ cơ thể đều rối loạn, nói cũng không kịp nói, kết quả cơ thể vừa cao trào, bị anh làm cho bên dưới chảy nước, trong khoảnh khắc anh nhìn thấy cô sắp chảy nước thì rút tay ra, kết quả Lục Lâm Vãn giống như đi tè, dâm thủy phía dưới nhỏ giọt chảy xuống.
Nước phía dưới quá nhiều, không ngừng chảy xuống như đi tiểu.
Lục Lâm Vãn cảm thấy xấu hổ không dám gặp người ngả vào trong lòng ngực anh.
Giờ là lúc cô cảm thấy thỏa mãn sau cao trào, vậy nên cơ thể nhũn ra, thậm chí không dám tin tưởng vừa rồi bản thân mình nghe thấy cái gì, sẽ không phải do... sau khi cao trào sinh ra ảo giác, nghe thấy cái gì... Ảo giác?
Lục Hoài Chuẩn nhìn trạng thái như ăn gì đó của cô thì cũng sốt ruột, túm lấy tay cô, uy hiếp nói: "Anh cho em thời gian ba giây đồng hồ, nếu em không nói lời nào thì anh coi như em đã đồng ý."
Lục Lâm Vãn nghe thấy câu này vừa định nói gì, kết quả lập tức nghe thấy anh đếm số: "Ba, được rồi, thời gian đã qua, em không nói gì, anh coi như em đã đồng ý, sau này em là bạn gái. của anh."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, cảm thấy anh quả thực là lừa người, vậy nên đẩy anh ra, không thể tưởng tượng nổi nhìn anh, nói: "Lục Hoài Chuẩn, anh làm gì hả? Đang yên đang lành nói những cái này với em làm gì? Hai người chúng ta không phải đã nói chỉ là quan hệ bạn tình thuần túy sao? Giờ anh nói cái này với em, quá xấu hổ."
"Dù sao anh mặc kệ, anh không muốn lại làm bạn tình với em, anh muốn em làm bạn gái anh, anh mặc kệ, anh mặc kệ."
Lục Lâm Vãn: "......"? Nói chuyện tử tế thì nói, anh làm nũng làm gì?
Thái độ làm nũng của Lục Hoài Chuẩn quả thật là làm cho người ta không cách nào từ chối được.
Này quả thật là ngạo kiều(*).
(*) Chỉ thái độ mạnh mẽ kiêu căng để che giấu sự ngại ngùng, thẹn thùng
......
Lục Lâm Vãn và Lục Hoài Chuẩn giận dỗi nhau một hồi cũng là một cái hiểu lầm, có điều Lục Lâm Vãn ngẫm lại cái hiểu lầm này cũng là Lục Hoài Chuẩn gây ra.
Lục Hoài Chuẩn quả thực là một tên biến thái mà dùng mắt thường cũng có thể thấy được. Vào học kỳ một năm lớp mười một, Lục Lâm Vãn nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn xem AV trong phòng học.
Là thật sự nhìn thấy anh xem AV trong phòng học.
Khi đó là thứ hai một tiết đọc buổi sáng, lớp bọn họ chính là như vậy, mỗi lần đến thứ hai, mọi người đều chậm chạp lề mề. Nhưng Lục Lâm Vãn không phải, cô nhiệt tình yêu thích học tập nên sáng sớm đã tới rồi, nhưng cô không phải người đầu tiên, Lục Hoài Chuẩn mới là người đầu tiên.
Lục Hoài Chuẩn vừa đến phòng học nên cũng thấy chán, lúc chơi điện thoại thì nhận được một thư mục mà bạn cùng bàn của anh gửi đến.
Bên trên thư mục viết mấy chữ to: "Tài liệu học tập cậu thích."
Lúc đó, Lục Hoài Chuẩn thật sự cho là chia sẻ tài liệu học tập gì đó, vậy nên mới click mở, sau đó là link, trực tiếp truyền đến một đoạn video cực kỳ dâm đãng.
Lúc Lục Lâm Vãn đến phòng học, nhìn thấy anh cúi đầu xem điện thoại, còn tưởng anh đang nghiêm túc xem tài liệu học tập gì đó, vậy nên lặng lẽ muốn chạy đến đằng sau anh xem anh đang xem cái gì, kết quả vừa thấy, cô lập tức kêu lên: "A a a! Lục Hoài Chuẩn, cậu thật biến thái, cậu thật biến thái!"
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy giọng nói phá thủng màng nhĩ của cô thì bị cô dọa chết khiếp, lập tức bật dậy, bịt kín miệng cô, không cho cô nói bậy: "Cậu nói hươu nói vượn cái gì, không giống như cậu nghĩ đâu."
Lục Lâm Vãn sợ đế mức hai mắt trợn to nhìn anh, ngay lúc anh buông tay, Lục Lâm Vãn kinh ngạc nói: "Cậu xem phim con heo còn không cho tôi nói với ai, sao cậu lại biến thái như vậy."
Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy biểu cảm này của cô thì biết, dù cho anh nói gì cô cũng sẽ không tin, vậy nên bất chấp tất cả mà thừa nhận: "Đúng vậy, đúng là tôi xem phim con heo trong lớp đó, thế nào hả? Không có thằng con trai nào không thích xem cái này, tôi thích xem những cái này, tôi còn đặc biệt thích xem những cái này."
Lục Lâm Vãn: "......"
Cô vốn đang định nói gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc thừa nhận như vậy của anh, lập tức đã bị sự dũng cảm của anh thuyết phục, cuối cùng cũng không biết làm gì, mơ hồ vỗ vỗ bả vai anh, nói: "... Vậy cậu giữ gìn sức khỏe đi."
Lục Hoài Chuẩn: "..."
......
Lúc trước Lục Lâm Vãn không có hứng thú với những thứ này, chỉ là từ sau lần cắt ngang anh xem phim con heo thì Lục Lâm Vãn lại tò mò. Lúc trước, khi nhìn thấy anh xem phim con heo, nữ chính kia đã làm tình xong, cô chỉ xem một đoạn ngắn, không mặc quần áo bèn kết luận là phim con heo.
Trước đây cô vẫn luôn là đứa con gái ngoan ngoãn, không có bất cứ hứng thú gì với những chuyện này, nhưng sau lần đó lại muốn xem xem có phải phim con heo thật sự hay như vậy sao? Một học sinh giỏi thông minh như vậy, một học sinh giỏi lần nào cũng đứng đầu khối lại thích xem những cái đó.
Lục Lâm Vãn vì tò mò về phim con heo mà người đứng đầu khối xem là cái gì, vậy nên bèn hỏi Thẩm Chân: "Chân Chân, cậu... cậu biết phim con heo không? Cậu có tài nguyên phim con heo không?"
Lúc đó, Thẩm Chân nghe thấy lời này thì lập tức lộ ra vẻ mặt từng trải, nhìn cô nói: "Vãn Vãn, cậu không cảm thấy cậu nói ra những lời này quả thực là đang nhục nhã tớ à?"
Lục Lâm Vãn còn tưởng rằng cô ấy tức giận, vậy nên nhanh chóng muốn xin lỗi cô ấy, kết quả Thẩm Chân đẩy đẩy mắt kính, nói: "Những đồ thăm dò sự huyền bí của cơ thể con người này tớ sẽ không có à? Cậu muốn bao nhiêu tài nguyên tớ đều có thể cho cậu, cậu là muốn tớ gửi tài liệu đến QQ hay hòm thư QQ(*) cho cậu?"
(*) QQ cho phép gửi tài liệu đến nick QQ hoặc hòm thư QQ riêng.
Lục Lâm Vãn: "......"
Được rồi! Sau khi cô cầm đi, đêm đó một mình cô chui trong ổ chăn lặng lẽ xem.
......