• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con bé này còn làm tận hai công việc.

Chắc chắn trong nhà đã xảy ra chuyện gì đó.

Anh vốn tưởng không còn bất cứ qua lại gì với đối phương.

Không ngờ trên đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy.

“Mẹ, con với anh Đại Ngưu đã nhiều năm không gặp nhau, sao vừa gặp mẹ đã nói chuyện này rồi?”, Lâm Ấu Nương cúi gằm mặt xuống, như muốn vùi luôn đầu vào ngực.

Tuy cô ấy mới chỉ mười tám, mười chín tuổi, nhưng to thật đấy.

Quan trọng là con nhóc này có khuôn mặt trẻ con, khiến người ta không khỏi nghĩ đến một cụm từ.

Mặt học sinh cái gì ấy nhỉ?

“Đồ ngốc, không gặp nhau thì sao chứ?”.

Trương Tiểu Hoa không quan tâm được nhiều như vậy: “Đâu phải con không biết gia cảnh của chúng ta, lẽ nào con định để mẹ làm gánh nặng của con cả đời sao?”.

“Được rồi, chuyện này cứ quyết định thế đi, bây giờ con có thể đi cùng Đại Ngưu Ngưu rồi, mặc kệ mẹ”.

“Mẹ...”, vành mắt Lâm Ấu Nương đỏ hoe, quật cường nói: “Con không đi, dù có chết con cũng muốn chết cùng mẹ”.

“Có tin mẹ đánh chết con không hả?”, Trương Tiểu Hoa giơ tay lên định đánh.

Lưu Phong nghe ra sự bất thường, vội ngăn Trương Tiểu Hoa lại: “Cô Trương, các cô gặp chuyện gì sao?”.

“Anh Đại Ngưu, em... em...”, dường như Lâm Ấu Nương tìm được đối tượng để trút bầu tâm sự, nghẹn ngào kể lại sự việc.

Hóa ra sau khi nhà của Trương Tiểu Hoa di dời, bà ấy không chịu được cô đơn nên đã tìm một người đàn ông nhỏ hơn mình mười mấy tuổi.

Lúc đầu, người đàn ông kia rất chiều chuộng hai mẹ con Trương Tiểu Hoa, khiến Trương Tiểu Hoa cảm thấy mình lại lần nữa tìm được tình yêu đích thực.

Thế nên Trương Tiểu Hoa đã giao toàn bộ tiền đền bù di dời cho người đàn ông kia, bảo đối phương mua nhà cho bọn họ.

Ai ngờ người đàn ông kia lại ôm tiền bỏ trốn.

Sau khi biết mình bị lừa, Trương Tiểu Hoa gần như muốn suy sụp.

Nhưng thấy Lâm Ấu Nương còn nhỏ tuổi, cuối cùng Trương Tiểu Hoa vẫn cắn răng chịu đựng.

Vốn tưởng cả đời này không còn gặp lại người đàn ông kia, nhưng khoảng hai năm trước, hắn lại bất ngờ xuất hiện.

Sau đó, hắn còn ôm Trương Tiểu Hoa tỏ vẻ hối hận.

Lúc này Trương Tiểu Hoa mới biết hắn cầm tiền đền bù di dời đi đánh bạc, thua hết sạch.

Trương Tiểu Hoa vốn rất hận đối phương, nhưng nghe xong lời ngon tiếng ngọt của hắn, bà ấy lại quên hết chuyện cũ, tiếp tục sống cùng hắn, còn ngày ngày đi làm kiếm tiền nuôi hắn.

Cho đến nửa năm trước.

Sau khi số tiền đi học đại học mà Trương Tiểu Hoa khó khăn lắm mới tích cóp được cho Lâm Ấu Nương lại bị lừa mất, thì bà ấy mới tỉnh táo lại.

Nhưng lúc này đã muộn.

Người đàn ông kia đã dính lấy hai mẹ con họ như miếng cao da chó.

Không những vậy, đối phương còn nhòm ngó đến Lâm Ấu Nương, định bán lần đầu tiên của Lâm Ấu Nương, nói rằng có thể bán được 50 nghìn tệ.

Cuối cùng Trương Tiểu Hoa cũng nhìn rõ bộ mặt thật của hắn.

Bà ấy đương nhiên không đồng ý.

Nhưng người đàn ông kia không cho bà ấy cơ hội, định ép Lâm Ấu Nương bán lần đầu tiên.

Kết quả là hai người đánh nhau.

Hắn còn đánh gãy một chân của Trương Tiểu Hoa.

Trương Tiểu Hoa khó khăn lắm mới cùng Lâm Ấu Nương thoát khỏi ma chưởng của người đàn ông kia, sợ bị hắn tìm thấy, bọn họ mới tìm đến nơi này để thuê tạm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK