• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đại Ngưu Ngưu?”, Trương Tiểu Hoa nhìn chằm chằm Lưu Phong, bỗng kêu lên thất thanh, kéo lấy tay Lưu Phong, vô cùng vui vẻ: “Đúng là cậu rồi!”.

“Ôi, cháu cao thế này, đẹp trai thế này rồi sao? Nếu cháu không nói thì cô cũng không nhận ra!”.

“Nào nào nào, mau vào nhà đi!”.

Không chờ Lưu Phong lên tiếng tiếp, Trương Tiểu Hoa đã kéo anh vào nhà.

Căn nhà không lớn, thoạt nhìn vô cùng đơn sơ.

Hơn nữa chỉ có một phòng.

Phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp đều chen chúc với nhau, thoạt nhìn rất bừa bộn.

“Đại Ngưu Ngưu, nghe chị cháu nói cháu đi tòng quân, bây giờ về rồi à?”, Trương Tiểu Hoa lôi kéo Lưu Phong vô cùng nhiệt tình, đôi mắt đục ngầu như lóe lên một tia hy vọng.

Lưu Phong cạn lời.

Bao nhiêu năm rồi mà Trương Tiểu Hoa vẫn không quên biệt danh Đại Ngưu Ngưu này.

Anh ngại ngùng mỉm cười: “Cô Trương, cháu mới về, nghe bạn cháu nói cô đang sống ở đây nên muốn đến thăm cô”.

“Tốt, về là tốt, về là tốt”, Trương Tiểu Hoa gật đầu như giã tỏi: “Đại Ngưu Ngưu, nếu cháu đã về thì mau đưa con gái cô đi đi. Chỉ cần cháu đồng ý thì cô không lấy sính lễ”.

“Cái gì?”.

Lưu Phong tỏ vẻ kinh ngạc.

Chắc không phải bây giờ con gái cô đã trở thành khủng long đấy chứ?

Vừa gặp đã đòi tặng con gái cho anh.

Còn không lấy sính lễ.

Đang lúc nghi hoặc thì cửa phòng lại vang lên tiếng động, hình như có người đang mở khóa.

“Là Ấu Nương về đấy”, Trương Tiểu Hoa vội đi tới mở cửa phòng.

“Ấu Nương, con xem ai đến này”, Trương Tiểu Hoa kéo Lâm Ấu Nương đi tới trước mặt Lưu Phong.

“Em gái lừa đảo?”.

“Anh Lưu?”.

Lưu Phong và Lâm Ấu Nương nhìn thấy nhau, lập tức kinh ngạc kêu lên.

Lưu Phong hoàn toàn không ngờ em gái lừa đảo lại là con nhóc Lâm Ấu Nương luôn lẽo đẽo theo sau mông anh, ngày nào cũng thò lò mũi xanh gọi anh là anh Đại Ngưu hồi còn nhỏ.

Đúng là con gái 18 tuổi thay đổi chóng mặt, sự thay đổi này sắp lớn bằng chị gái Tô Đát Kỷ rồi.

Lâm Ấu Nương lại càng không ngờ Lưu Phong chính là anh Đại Ngưu.

Hơn nữa, bao nhiêu năm nay, Trương Tiểu Hoa thường nhắc đến Đại Ngưu Ngưu bên tai Lâm Ấu Nương, khiến Lâm Ấu Nương cũng quên mất tên thật của Lưu Phong.

Lâm Ấu Nương rất kích động, nói với Trương Tiểu Hoa: “Mẹ, anh ấy chính là người đã mua xe mô tô của con, còn giúp con ở quán bar”.

Sau khi hàn huyên một lúc.

Trương Tiểu Hoa cười đến mức không khép được miệng.

“Đúng là có duyên, các con chính là một cặp trời sinh”.

Trương Tiểu Hoa kéo tay Lâm Ấu Nương, đặt vào tay Lưu Phong: “Đại Ngưu Ngưu, sau này cô giao Ấu Nương cho cháu đấy”.

Cái quỷ gì thế này?

Lưu Phong cạn lời.

Lâm Ấu Nương cúi đầu, sắc mặt đỏ bừng.

“Cô Trương, thực ra cháu đến gặp cô là có chuyện muốn hỏi...”, Lưu Phong xoa bàn tay của Lâm Ấu Nương.

Có chút thô ráp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK