• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đầu Diệp Đan Quỳnh hiện đầy dấu chấm hỏi.

Hai chị em này đầu óc có vấn đề à?

“Đúng rồi chị, Tiểu Màn Thầu bảo em là có thể kiếm tiền ở trên đó”, Lưu Phong vỗ đầu, nhanh chóng nhập một địa chỉ trang web.

Ngay sau đó, trước mắt hoa lên.

Diệp Đan Quỳnh không khỏi sấn lại gần để xem.

“A a a, đồ lưu manh, anh... anh làm cái gì thế hả?”, Diệp Đan Quỳnh nhanh chóng che mắt lại, nhưng khe hở ngón tay to đến mức sắp nhét được cả khuôn mặt vào.

Lưu Phong thì bấm chuột mở quảng cáo đánh bạc như không có ai bên cạnh.

Sau một phen thao tác.

“Tinh...”

Điện thoại của Lưu Phong vang lên.

Cầm lên xem.

Một trăm nghìn tệ vào tài khoản.

“Vãi!”.

Diệp Đan Quỳnh chỉ nhìn điện thoại của Lưu Phong một cái đã buột miệng chửi bậy.

Vừa nãy cô tận mắt nhìn thấy Lưu Phong chơi đánh bạc trên trang web.

Chỉ chơi ba ván đã kiếm được một trăm nghìn tệ.

Đúng là một vốn vạn lời.

Tô Đát Kỷ cũng sáng mắt lên: “Tiểu Phong, không ngờ em còn có bản lĩnh này! Mau, để chị chơi mấy ván nào!”.

Lưu Phong bò dậy: “Chị, cái này chơi nhỏ cho vui thôi, hơn nữa, chị đã có một tỷ tệ rồi, đâu thèm để mắt đến số tiền nhỏ này”.

“Em đi đây, các chị tiếp tục đi”.

“Em không xem nữa à?”, Tô Đát Kỷ hỏi.

“Không xem nữa, về đi ngủ”.

Lưu Phong vẫy tay.

Thấy Lưu Phong đi rồi, Diệp Đan Quỳnh nhanh chóng bò lên giường, vẻ mặt đầy khao khát: “Đây... đây không phải là trang web đánh bạc thật đúng không?”.

“Cái này... cái này đúng là không phải trang web đánh bạc”, hai mắt Tô Đát Kỷ sáng lên, nhấp vào một video.

Lưu Phong ở bên ngoài nhìn hai cô gái, chờ đến lúc sắc mặt bọn họ đều đỏ bừng lên liền lặng lẽ đi tới chỗ công tắc nguồn điện.

Cạch!

Tắt luôn công tắc.

“Sao lại mất điện thế này?”.

“A, tại sao lại mất điện vào lúc này chứ?”.

“Tô Đát Kỷ, chị... chị chưa nộp tiền điện sao?”.

“Sao có thể chứ?”.

“Vậy làm sao bây giờ?”.

“Hay là tự làm đi?”.

“Tô Đát Kỷ, chị là đồ dâm đãng!”.

“He he, Diệp Đan Quỳnh, em trai mình ở ngay phòng bên cạnh, cậu có thể qua đó”.

“Phì phì phì, em là loại người đó sao?”.

“Mình thấy là phải”.

“A a a, chị dám bôi nhọ em”.

Trong chớp mắt, hai cô gái quấn vào đánh nhau.

Lưu Phong lén lút đi tới cửa phòng.


“Aizz, không coi mình là người ngoài gì cả”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK