Hôm nay là ngày mà Phạm gia mong chờ nhất, đó chính là thời khắc tìm ra gia chủ tiếp theo của Phạm gia.
Lúc này, thì Phạm lão gia đã sớm có mặt, không chỉ thế mà còn có đầy đủ những gương mặt trong gia đình của Phạm gia, và hiển nhiên thì Phạm Thiểm và Phạm Khắc Kiệt cũng đã xuất hiện. Khi Phạm Thiểm biết rằng Phạm Duy là ứng cử viên được Vương Ngữ Ninh giúp đỡ thì bà ấy đã thấy vui mừng, so với đứa cháu Phạm Hiếu Từ đầy toan tính thì người anh như Phạm Duy vẫn là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng do bà ấy không thể can thiệp quá sâu vào việc này, nên đành phải nhờ hết vào Vương Ngữ Ninh.
Lúc Phạm lão nhìn thấy Phạm Thiểm quay về thì cũng khá kinh ngạc, ông ấy còn sợ rằng cho đến lúc bản thân chết đi thì cũng sẽ không bao giờ có thể gặp lại đứa con gái này. Nhưng may mắn rằng bây giờ bà ấy đã xuất hiện rồi, Phạm lão ngồi trên xe lăn, nhìn con gái, nói:
- Thiểm Thiểm, con có muốn tham gia hay không? Hay Khắc Kiệt nữa... Hai đứa, không muốn tranh giành chút gì đó sao?
Phạm Thiểm liền lắc đầu, còn Phạm Khắc Kiệt thì hoàn toàn không có hứng thú với kinh doanh của Phạm gia, nên cho dù anh ấy có tham gia, sau đó giành được thắng lợi thì chung quy cũng không thích thú nổi kinh doanh của Phạm gia. Cho nên, thay vì bỏ thời gian vào chuyện vô bổ này thì Phạm Khắc Kiệt thích làm những chuyện mình muốn hơn, đương nhiên là Phạm Thiểm cũng vậy, bà ấy không phải là không thể tham gia, chỉ là bà ấy đã sớm chán ghét cảnh đấu đấu đá đá ở gia tộc rồi, bây giờ chỉ còn chờ Phạm Khắc Kiệt và Mạc Tâm Di kết hôn, sau đó sinh cháu cho bà ấy là được.
- Cô Phạm Thiểm, lần này cô nghĩ là ai sẽ thắng?
Giọng nói của Phạm Hiếu Từ kiến cho Phạm Thiểm càng thêm chán ghét, từ đầu khi bà ấy gặp đứa cháu này thì đã thấy dã tâm của hắn ta rất lớn. Nhiều lần bà ấy còn khuyên Vương Ngữ Ninh đừng tiếp xúc quá nhiều, nhưng đứa đồ đệ ngốc đó lại còn có một khoảng thời gian yêu mù quáng cái tên này nữa chứ, cũng may là nó sáng mắt kịp lúc, chứ đợi đến bi kịch ập đến thì chẳng còn gì nữa.
- Không biết, cho dù có là ai thắng, thì cũng sẽ xứng đáng với cương vị đường chủ.
Đương nhiên là hiện tại Phạm Hiếu Từ đã nắm chắc phần thắng rồi, hắn ta không chỉ đã biết được mười sáu món, đến cả món thứ mười bảy cũng đã sớm biết rồi. Nhưng để làm ra được món thứ mười bảy thì sẽ rất khó, vì nó sẽ liên quan đến tính mạng, cho nên dù sao đi nữa thì Phạm Hiếu Từ cũng đã nắm chắc mười sáu món trong tay, hắn ta thắng là cái chắc.
Thời gian để nấu Như Song Yến là ba tiếng, cả hai bên đều cố gắng nấu ra đầy đủ mười bảy món của Như Song Yến. Tuy nhiên thì lúc này Phạm lão lại chú ý đến đứa con Phạm Duy hơn, vì thứ tự của Như Song Yến phải đúng từng món một, không thể vừa làm món này lại nhảy sang món khác, vì nếu lỡ như không nhớ được vị trí thì sẽ rất khó để tìm ra chìa khóa của bí mật.
[...]
Trải qua ba tiếng thì Phạm Hiếu Từ đã nấu xong mười sáu món với sự hướng dẫn từ xa của Rose, còn Phạm Duy thì xuất sắc hoàn thành mười bảy món. Và món cuối cùng khiến cho mọi người e dè chính là thịt của cá nóc, ai ai mà không biết thịt cá nóc có độc, nếu như không có kinh nghiệm nhiều năm thì chắc chắn sẽ chết.
Tuy nhiên, Phạm Duy chỉ cần nhìn qua cũng đủ biết thời gian qua Phạm Duy đã khổ luyện rất nhiều, món cá nóc này, đã làm đúng rồi. Lúc này thì Phạm lão mới nhìn hai người, rồi nói:
- Vậy hai người đã nhìn ra được vấn đề chưa?
Phạm Hiếu Từ liền ngạc nhiên khó hiểu, chẳng phải cũng chỉ là mười bảy món tầm thường thôi sao? Vấn đề ở đâu mà cần nhìn ra chứ?
Nhưng Phạm Duy lại cúi đầu, nói:
- Là ngày mà Như Song Yến ra đời.
Phạm lão liền hài lòng mà gật đầu, thật chất Như Song Yến bao gồm mười bảy món và phải đi theo đúng thứ tự từng món, mỗi kí tự ở chữ cái phiên âm theo tên hoặc ý nghĩa cũng tương ứng với chữ cái cần lưu lại. Bốn kí tự đầu sẽ tạo ra một chữ cái, ba kí tự tiếp theo cũng vậy, sau đó là bốn kí tự kế tiếp, ba kí tự kế cuối và ba kí tự cuối. Tổng cộng mật mã bao gồm bốn con số và một dãy chữ cái ba chữ.
Và sau khi tổng hợp lại thì nó chính là số "0906Phạm", tức là ngày 9 tháng 6, nhà họ Phạm được Vua ngự ban cho tên Như Song Yến là bàn tiệc chính thống chuyên phục vụ Vua chúa thời xưa.
Ngoài ra thì Như Song Yến còn có những cái tên như [Quốc Thái Dân An] hay [An Cư Lạc Nghiệp] tất cả đều muốn gia đình hòa thuận, dân giàu thì nước mạnh, và luôn tôn lên được tinh thần của gia đình nói riêng, một tập thể nói chung.
Sau một màn diễn giải từ Phạm Duy thì Phạm lão rất hài lòng, sau đó ông ấy liền tuyên bố:
- Từ nay về sau, đường chủ của Phạm gia chính là Phạm Duy!
Sau đó ông ấy còn nhìn về phía của con trai mình, cười nói:
- Làm rất tốt, cha khá ấn tượng về con đấy.
Phạm Duy thắng rồi, không chỉ Phạm Duy và Hứa Kỳ Manh vui mừng, ngay cả Hứa Dịch hay Phạm Khắc Kiệt cũng vui mừng thay họ, có lẽ đây chính là kết cục xứng đáng nhất.
Lúc này, thì Phạm lão gia đã sớm có mặt, không chỉ thế mà còn có đầy đủ những gương mặt trong gia đình của Phạm gia, và hiển nhiên thì Phạm Thiểm và Phạm Khắc Kiệt cũng đã xuất hiện. Khi Phạm Thiểm biết rằng Phạm Duy là ứng cử viên được Vương Ngữ Ninh giúp đỡ thì bà ấy đã thấy vui mừng, so với đứa cháu Phạm Hiếu Từ đầy toan tính thì người anh như Phạm Duy vẫn là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng do bà ấy không thể can thiệp quá sâu vào việc này, nên đành phải nhờ hết vào Vương Ngữ Ninh.
Lúc Phạm lão nhìn thấy Phạm Thiểm quay về thì cũng khá kinh ngạc, ông ấy còn sợ rằng cho đến lúc bản thân chết đi thì cũng sẽ không bao giờ có thể gặp lại đứa con gái này. Nhưng may mắn rằng bây giờ bà ấy đã xuất hiện rồi, Phạm lão ngồi trên xe lăn, nhìn con gái, nói:
- Thiểm Thiểm, con có muốn tham gia hay không? Hay Khắc Kiệt nữa... Hai đứa, không muốn tranh giành chút gì đó sao?
Phạm Thiểm liền lắc đầu, còn Phạm Khắc Kiệt thì hoàn toàn không có hứng thú với kinh doanh của Phạm gia, nên cho dù anh ấy có tham gia, sau đó giành được thắng lợi thì chung quy cũng không thích thú nổi kinh doanh của Phạm gia. Cho nên, thay vì bỏ thời gian vào chuyện vô bổ này thì Phạm Khắc Kiệt thích làm những chuyện mình muốn hơn, đương nhiên là Phạm Thiểm cũng vậy, bà ấy không phải là không thể tham gia, chỉ là bà ấy đã sớm chán ghét cảnh đấu đấu đá đá ở gia tộc rồi, bây giờ chỉ còn chờ Phạm Khắc Kiệt và Mạc Tâm Di kết hôn, sau đó sinh cháu cho bà ấy là được.
- Cô Phạm Thiểm, lần này cô nghĩ là ai sẽ thắng?
Giọng nói của Phạm Hiếu Từ kiến cho Phạm Thiểm càng thêm chán ghét, từ đầu khi bà ấy gặp đứa cháu này thì đã thấy dã tâm của hắn ta rất lớn. Nhiều lần bà ấy còn khuyên Vương Ngữ Ninh đừng tiếp xúc quá nhiều, nhưng đứa đồ đệ ngốc đó lại còn có một khoảng thời gian yêu mù quáng cái tên này nữa chứ, cũng may là nó sáng mắt kịp lúc, chứ đợi đến bi kịch ập đến thì chẳng còn gì nữa.
- Không biết, cho dù có là ai thắng, thì cũng sẽ xứng đáng với cương vị đường chủ.
Đương nhiên là hiện tại Phạm Hiếu Từ đã nắm chắc phần thắng rồi, hắn ta không chỉ đã biết được mười sáu món, đến cả món thứ mười bảy cũng đã sớm biết rồi. Nhưng để làm ra được món thứ mười bảy thì sẽ rất khó, vì nó sẽ liên quan đến tính mạng, cho nên dù sao đi nữa thì Phạm Hiếu Từ cũng đã nắm chắc mười sáu món trong tay, hắn ta thắng là cái chắc.
Thời gian để nấu Như Song Yến là ba tiếng, cả hai bên đều cố gắng nấu ra đầy đủ mười bảy món của Như Song Yến. Tuy nhiên thì lúc này Phạm lão lại chú ý đến đứa con Phạm Duy hơn, vì thứ tự của Như Song Yến phải đúng từng món một, không thể vừa làm món này lại nhảy sang món khác, vì nếu lỡ như không nhớ được vị trí thì sẽ rất khó để tìm ra chìa khóa của bí mật.
[...]
Trải qua ba tiếng thì Phạm Hiếu Từ đã nấu xong mười sáu món với sự hướng dẫn từ xa của Rose, còn Phạm Duy thì xuất sắc hoàn thành mười bảy món. Và món cuối cùng khiến cho mọi người e dè chính là thịt của cá nóc, ai ai mà không biết thịt cá nóc có độc, nếu như không có kinh nghiệm nhiều năm thì chắc chắn sẽ chết.
Tuy nhiên, Phạm Duy chỉ cần nhìn qua cũng đủ biết thời gian qua Phạm Duy đã khổ luyện rất nhiều, món cá nóc này, đã làm đúng rồi. Lúc này thì Phạm lão mới nhìn hai người, rồi nói:
- Vậy hai người đã nhìn ra được vấn đề chưa?
Phạm Hiếu Từ liền ngạc nhiên khó hiểu, chẳng phải cũng chỉ là mười bảy món tầm thường thôi sao? Vấn đề ở đâu mà cần nhìn ra chứ?
Nhưng Phạm Duy lại cúi đầu, nói:
- Là ngày mà Như Song Yến ra đời.
Phạm lão liền hài lòng mà gật đầu, thật chất Như Song Yến bao gồm mười bảy món và phải đi theo đúng thứ tự từng món, mỗi kí tự ở chữ cái phiên âm theo tên hoặc ý nghĩa cũng tương ứng với chữ cái cần lưu lại. Bốn kí tự đầu sẽ tạo ra một chữ cái, ba kí tự tiếp theo cũng vậy, sau đó là bốn kí tự kế tiếp, ba kí tự kế cuối và ba kí tự cuối. Tổng cộng mật mã bao gồm bốn con số và một dãy chữ cái ba chữ.
Và sau khi tổng hợp lại thì nó chính là số "0906Phạm", tức là ngày 9 tháng 6, nhà họ Phạm được Vua ngự ban cho tên Như Song Yến là bàn tiệc chính thống chuyên phục vụ Vua chúa thời xưa.
Ngoài ra thì Như Song Yến còn có những cái tên như [Quốc Thái Dân An] hay [An Cư Lạc Nghiệp] tất cả đều muốn gia đình hòa thuận, dân giàu thì nước mạnh, và luôn tôn lên được tinh thần của gia đình nói riêng, một tập thể nói chung.
Sau một màn diễn giải từ Phạm Duy thì Phạm lão rất hài lòng, sau đó ông ấy liền tuyên bố:
- Từ nay về sau, đường chủ của Phạm gia chính là Phạm Duy!
Sau đó ông ấy còn nhìn về phía của con trai mình, cười nói:
- Làm rất tốt, cha khá ấn tượng về con đấy.
Phạm Duy thắng rồi, không chỉ Phạm Duy và Hứa Kỳ Manh vui mừng, ngay cả Hứa Dịch hay Phạm Khắc Kiệt cũng vui mừng thay họ, có lẽ đây chính là kết cục xứng đáng nhất.