Buổi sáng ngày hôm sau, mặc dù hôm nay cô có hẹn với Hoắc Dạ đến Cục dân chính, nhưng mà buổi sáng cô vẫn còn có tiết học nên không thể chậm trễ, cuối cùng thì cũng phải dời lại thời gian, lúc Vương Ngữ Ninh nói với Hoắc Dạ thì cô còn sợ rằng anh sẽ giận nữa, nhưng cũng rất may là không có.
Đến khi Hoắc Dạ đưa Vương Ngữ Ninh đến trường thì anh còn nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu của cô, nói:
- Buổi trưa anh đến đón em. Sau đó cùng nhau đi ăn rồi về Vương gia.
Vương Ngữ Ninh liền gật đầu.
Tạm biệt Hoắc Dạ thì cô cũng đi vào bên trong, vừa đi vào không lâu thì cô gặp được Hứa Dịch cũng vừa mới đến, cậu ấy nhìn cô, sau đó liền cười nói:
- Nhìn không ra cậu lại là đồ đệ của em gái của dượng đấy.
- Cậu biết rồi à?
Hứa Dịch liền gật đầu, hôm qua ngay khi về nhà thì cậu ta đã phóng nhanh đến Phạm gia để tìm Phạm Duy, sau đó còn nói đến chuyện Vương Ngữ Ninh biết đến Như Song Yến và có ý định giúp ông ấy. Ban đầu thì Phạm Duy không tin lắm, còn sợ đứa cháu này bị người ta lừa tiền, nhưng sau một hồi xác nhận lại thì Phạm Duy mới nhớ đến chuyện Vương Ngữ Ninh là tiểu đồ đệ của người em gái cùng cha khác mẹ, mà trong Phạm gia to lớn cũng chỉ có cô gái đó mới có thể nấu được đầy đủ Như Song Yến mà thôi.
- Cô Phạm Thiểm bình thường không ở Nhâm Thành mà nhỉ? Làm sao cậu bái sư được hay vậy?
- Có lẽ là do duyên đó.
Nhắc đến sư phụ Phạm Thiểm thì Vương Ngữ Ninh cũng chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, nhớ lại kiếp trước khi cô nói với bà ấy rằng cô sẽ nấu Như Song Yến để giúp Phạm Hiếu Từ thì bà ấy còn khuyên cô nên nghĩ thật kĩ lại. Con người của Phạm Thiểm không hay cho ý kiến hay đưa ra ý kiến với cô, nhưng ngay khi biết cô có ý với Phạm Hiếu Từ thì bà ấy đã rất nhiều lần có ý muốn ngăn cản... Chắc hẳn là sư phụ đã sớm nhìn ra con người thật của Phạm Hiếu Từ, chỉ là lúc đó cô vẫn còn chấp mê bất ngộ thôi.
- Tớ nghe nói cô Phạm không có chồng con đúng không?
- Ừ, sư phụ nói là thà sống thoải mái một mình còn hơn là phải hầu hạ một người đến cuối đời. Nhưng mà sư phụ có con, là một chàng trai lớn hơn chúng ta, anh ấy tên là Phạm Khắc Kiệt.
Sau một hồi trò chuyện thì Hứa Dịch mới biết hóa ra người con trai tên Phạm Khắc Kiệt này cũng được xem là một người ưu tú, lúc được nhận nuôi thì anh ấy đã là một đứa bé mười tuổi, hiển nhiên là cũng đã sớm biết và nhớ được mặt cha mẹ ruột của mình... Chỉ đáng tiếc là cha mẹ của anh ấy đã sớm qua đời, và cũng nhờ có sự yêu thương và dạy dỗ của Phạm Thiểm nên cậu trai có tên Thẩm Khắc Kiệt đã đổi thành Phạm Khắc Kiệt, đó có thể xem là một cuộc đời mới.
Hiển nhiên là ở trong lớp bây giờ cũng có sự hiện diện của Đào Linh Nhi, hôm qua lúc Vương Ngữ Ninh thông báo rằng sẽ đăng ký kết hôn với Hoắc Dạ thì Đào Linh Nhi còn kinh hãi, cô ấy còn sợ rằng Vương Ngữ Ninh đã quá vội vàng đưa ra quyết định, dù sao thì họ cũng chỉ mới có mười tám tuổi, tương lai tươi sáng vẫn còn ở phía trước, sao lại vội vàng kết hôn như vậy chứ.
Nhưng có lẽ Đào Linh Nhi nhìn được sự yêu chiều mà Hoắc Dạ dành cho cô, nếu đổi lại Đào Linh Nhi có được một người bạn trai yêu mình như thế thì cô ấy cũng chấp nhận đánh đổi tất cả để kết hôn. Mặc dù tiến đến hôn nhân quá sớm, nhưng cũng không thể làm chùn bước và chôn vùi tình yêu của họ.
- Vương Ngữ Ninh, cậu thật sự quyết định rồi sao? An phận thủ thường làm Hoắc thiếu phu nhân rồi à?
- Còn không sao, nói sao thì Hoắc gia lẫn Hoắc thị đều rất tốt, đợi sau khi tốt nghiệp thì tớ không sợ thất nghiệp nữa rồi.
Nghe Vương Ngữ Ninh nói mà khóe môi của Đào Linh Nhi liền kịch liệt co giật, cô gái này là đang chọc tức cô ấy à? Đường đường là thiên kim tiểu thư của Vương gia, cho dù không có Hoắc thị thì cũng còn có Vương thị làm bàn đạp cho cô, nên nói ra những câu kia đúng là mỉa mai thật đấy.
Còn Hứa Dịch thì vẫn mù mịt không biết có chuyện gì đang xảy ra, mãi cho đến khi Vương Ngữ Ninh nói mình sẽ đăng ký kết hôn thì cậu ấy mới vỡ lẽ, trong phút chốc thì cũng có chút ngạc nhiên và bất ngờ, nhưng thay vào đó thì lại có một cảm giác vui vẻ lạ thường, có lẽ đó là cảm giác của tình bạn. Nhìn người bạn của mình tìm được bến đỗ hạnh phúc thì cậu ấy cũng xem như là an lòng rồi.
- Tớ có thể nhìn ra, anh Hoắc Dạ thật sự rất yêu cậu. Hôm trước khi mà cậu đi ra hít thở không khí thì anh ấy còn xoắn hết cả lên, sợ rằng cậu xảy ra chuyện.
Vương Ngữ Ninh đương nhiên biết Hoắc Dạ vẫn luôn lo lắng cho mình, chỉ là cô thật sự không dám nghĩ những chuyện tựa như là phi lý này lại xảy ra... Hơn nữa là còn xảy ra với cô mới vi diệu chứ.
- Hai cậu đừng lo, tớ và Hoắc Dạ đã nói rồi, bây giờ sẽ đăng ký kết hôn, đến Tết năm sau mới tổ chức hôn lễ... Lúc đó hai cậu phải ăn mặc thật đẹp, đến chúc phúc chúng tớ đấy.
Đào Linh Nhi và Hứa Dịch đương nhiên là gật đầu rồi, chỉ là trong lòng của Hứa Dịch có chút tiếc nuối, nếu như cậu ấy gặp gỡ Vương Ngữ Ninh sớm hơn một chút thì tốt biết mấy... Không phải là có thể ở bên cô, chỉ là thời gian quen biết sẽ dài hơn, cậu ấy cũng có thể hiểu rõ được con người của cô gái võ công đầy mình này hơn.
#Yu~
Đến khi Hoắc Dạ đưa Vương Ngữ Ninh đến trường thì anh còn nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu của cô, nói:
- Buổi trưa anh đến đón em. Sau đó cùng nhau đi ăn rồi về Vương gia.
Vương Ngữ Ninh liền gật đầu.
Tạm biệt Hoắc Dạ thì cô cũng đi vào bên trong, vừa đi vào không lâu thì cô gặp được Hứa Dịch cũng vừa mới đến, cậu ấy nhìn cô, sau đó liền cười nói:
- Nhìn không ra cậu lại là đồ đệ của em gái của dượng đấy.
- Cậu biết rồi à?
Hứa Dịch liền gật đầu, hôm qua ngay khi về nhà thì cậu ta đã phóng nhanh đến Phạm gia để tìm Phạm Duy, sau đó còn nói đến chuyện Vương Ngữ Ninh biết đến Như Song Yến và có ý định giúp ông ấy. Ban đầu thì Phạm Duy không tin lắm, còn sợ đứa cháu này bị người ta lừa tiền, nhưng sau một hồi xác nhận lại thì Phạm Duy mới nhớ đến chuyện Vương Ngữ Ninh là tiểu đồ đệ của người em gái cùng cha khác mẹ, mà trong Phạm gia to lớn cũng chỉ có cô gái đó mới có thể nấu được đầy đủ Như Song Yến mà thôi.
- Cô Phạm Thiểm bình thường không ở Nhâm Thành mà nhỉ? Làm sao cậu bái sư được hay vậy?
- Có lẽ là do duyên đó.
Nhắc đến sư phụ Phạm Thiểm thì Vương Ngữ Ninh cũng chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, nhớ lại kiếp trước khi cô nói với bà ấy rằng cô sẽ nấu Như Song Yến để giúp Phạm Hiếu Từ thì bà ấy còn khuyên cô nên nghĩ thật kĩ lại. Con người của Phạm Thiểm không hay cho ý kiến hay đưa ra ý kiến với cô, nhưng ngay khi biết cô có ý với Phạm Hiếu Từ thì bà ấy đã rất nhiều lần có ý muốn ngăn cản... Chắc hẳn là sư phụ đã sớm nhìn ra con người thật của Phạm Hiếu Từ, chỉ là lúc đó cô vẫn còn chấp mê bất ngộ thôi.
- Tớ nghe nói cô Phạm không có chồng con đúng không?
- Ừ, sư phụ nói là thà sống thoải mái một mình còn hơn là phải hầu hạ một người đến cuối đời. Nhưng mà sư phụ có con, là một chàng trai lớn hơn chúng ta, anh ấy tên là Phạm Khắc Kiệt.
Sau một hồi trò chuyện thì Hứa Dịch mới biết hóa ra người con trai tên Phạm Khắc Kiệt này cũng được xem là một người ưu tú, lúc được nhận nuôi thì anh ấy đã là một đứa bé mười tuổi, hiển nhiên là cũng đã sớm biết và nhớ được mặt cha mẹ ruột của mình... Chỉ đáng tiếc là cha mẹ của anh ấy đã sớm qua đời, và cũng nhờ có sự yêu thương và dạy dỗ của Phạm Thiểm nên cậu trai có tên Thẩm Khắc Kiệt đã đổi thành Phạm Khắc Kiệt, đó có thể xem là một cuộc đời mới.
Hiển nhiên là ở trong lớp bây giờ cũng có sự hiện diện của Đào Linh Nhi, hôm qua lúc Vương Ngữ Ninh thông báo rằng sẽ đăng ký kết hôn với Hoắc Dạ thì Đào Linh Nhi còn kinh hãi, cô ấy còn sợ rằng Vương Ngữ Ninh đã quá vội vàng đưa ra quyết định, dù sao thì họ cũng chỉ mới có mười tám tuổi, tương lai tươi sáng vẫn còn ở phía trước, sao lại vội vàng kết hôn như vậy chứ.
Nhưng có lẽ Đào Linh Nhi nhìn được sự yêu chiều mà Hoắc Dạ dành cho cô, nếu đổi lại Đào Linh Nhi có được một người bạn trai yêu mình như thế thì cô ấy cũng chấp nhận đánh đổi tất cả để kết hôn. Mặc dù tiến đến hôn nhân quá sớm, nhưng cũng không thể làm chùn bước và chôn vùi tình yêu của họ.
- Vương Ngữ Ninh, cậu thật sự quyết định rồi sao? An phận thủ thường làm Hoắc thiếu phu nhân rồi à?
- Còn không sao, nói sao thì Hoắc gia lẫn Hoắc thị đều rất tốt, đợi sau khi tốt nghiệp thì tớ không sợ thất nghiệp nữa rồi.
Nghe Vương Ngữ Ninh nói mà khóe môi của Đào Linh Nhi liền kịch liệt co giật, cô gái này là đang chọc tức cô ấy à? Đường đường là thiên kim tiểu thư của Vương gia, cho dù không có Hoắc thị thì cũng còn có Vương thị làm bàn đạp cho cô, nên nói ra những câu kia đúng là mỉa mai thật đấy.
Còn Hứa Dịch thì vẫn mù mịt không biết có chuyện gì đang xảy ra, mãi cho đến khi Vương Ngữ Ninh nói mình sẽ đăng ký kết hôn thì cậu ấy mới vỡ lẽ, trong phút chốc thì cũng có chút ngạc nhiên và bất ngờ, nhưng thay vào đó thì lại có một cảm giác vui vẻ lạ thường, có lẽ đó là cảm giác của tình bạn. Nhìn người bạn của mình tìm được bến đỗ hạnh phúc thì cậu ấy cũng xem như là an lòng rồi.
- Tớ có thể nhìn ra, anh Hoắc Dạ thật sự rất yêu cậu. Hôm trước khi mà cậu đi ra hít thở không khí thì anh ấy còn xoắn hết cả lên, sợ rằng cậu xảy ra chuyện.
Vương Ngữ Ninh đương nhiên biết Hoắc Dạ vẫn luôn lo lắng cho mình, chỉ là cô thật sự không dám nghĩ những chuyện tựa như là phi lý này lại xảy ra... Hơn nữa là còn xảy ra với cô mới vi diệu chứ.
- Hai cậu đừng lo, tớ và Hoắc Dạ đã nói rồi, bây giờ sẽ đăng ký kết hôn, đến Tết năm sau mới tổ chức hôn lễ... Lúc đó hai cậu phải ăn mặc thật đẹp, đến chúc phúc chúng tớ đấy.
Đào Linh Nhi và Hứa Dịch đương nhiên là gật đầu rồi, chỉ là trong lòng của Hứa Dịch có chút tiếc nuối, nếu như cậu ấy gặp gỡ Vương Ngữ Ninh sớm hơn một chút thì tốt biết mấy... Không phải là có thể ở bên cô, chỉ là thời gian quen biết sẽ dài hơn, cậu ấy cũng có thể hiểu rõ được con người của cô gái võ công đầy mình này hơn.
#Yu~