• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đào Mị vừa dứt lời thì liền nhận được sự chú ý từ cả ba người, nhưng Vương Ngữ Ninh lại có chút nhíu mày. Cô yêu nhưng không thể đến được với nhau? Tại sao chính cô cũng không biết vậy nhỉ? Những lời nói vô tri này của Đào Mị làm sao có thể tin được kia chứ... Tuy nhiên, ngay khi Vương Ngữ Ninh nhìn sang Hứa Dịch thì cô phải rút lại lời nói rồi, thì ra là có một người vẫn tin.

- Chị gái này là...

Còn chưa để Hứa Dịch hỏi hết câu thì Đào Mị đã nhanh chóng kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Vương Ngữ Ninh, sau đó còn thân thiết khoác vai cô, cười nói:

- Chị là chị họ của Linh Nhi, cũng có thể xem là chị gái của Ninh Ninh.

Dừng một chút, Đào Mị dò xét một loạt từ đầu đến chân của Hứa Dịch, rồi lại nói:

- Cậu này là bạn mới của hai đứa sao?

Vương Ngữ Ninh hiển nhiên cũng gật đầu, ngay tức khắc thì Đào Mị liền bày ra dáng vẻ chị gái, còn trách cô và Đào Linh Nhi có bạn mới liền bỏ rơi chị ta. Nhưng mà làm ơn đi, nói thế nào thì cả cô, Linh Nhi và Hứa Dịch đều là thành viên của khoa Kinh Tế, còn Đào Mị là khoa Thanh Nhạc đó! Hai khoa đâu có thời khóa biểu giống nhau, làm sao họ biết lúc nào Đào Mị tan học chứ.

Tuy nhiên thì hình như Hứa Dịch cũng nhìn ra được, kể từ khi Đào Mị xuất hiện thì Vương Ngữ Ninh và Đào Linh Nhi ít nói hẳn, hiển nhiên là vì thế nên không khí ở nhà ăn cũng rất căng thẳng. Vương Ngữ Ninh lúc này chỉ chăm chăm vào điện thoại, nhưng kẻ không biết điều Đào Mị kia lại còn cố ý ngó nghiêng để xem trộm tin nhắn của cô nữa chứ. Điều này đã hoàn toàn chọc tức cô, Vương Ngữ Ninh liền ngay lập tức đứng dậy, nói:

- Chị Đào Mị, em tôn trọng chị lớn hơn em một tuổi nên vẫn gọi một tiếng chị. Nhưng chị cũng chỉ là một người bạn, không hơn không kém, chị không có tư cách nhìn tin nhắn của em!

- Ninh Ninh, không phải như vậy, chị chỉ là vô ý thôi.

- Chẳng ai vô ý mà tận ba lần. Nếu chị muốn xem thì cứ nói, cuộc trò chuyện của em và hôn phu cũng không có gì thú vị đâu.

Nói xong thì Vương Ngữ Ninh liền bỏ đi, còn Đào Linh Nhi và Hứa Dịch lại đưa mắt nhìn nhau, ngầm hiểu ý nên họ cũng xin phép rời khỏi, bỏ lại một mình Đào Mị khó xử, cô ta vì muốn giữ thể diện mà chỉ biết cười trừ mà thôi.



[...]

Vương Ngữ Ninh lên lớp không lâu thì Đào Linh Nhi và Hứa Dịch cũng đã lên đến, Linh Nhi vừa nhìn thấy bạn mình tức giận nên nhanh chóng đến xoa dịu cơn tức, còn Hứa Dịch lịch thiệp thì đưa nước cho cô, còn nói:

- Hình như mối quan hệ của cậu và bà chị kia không thân như chị ta nói nhỉ?

Vương Ngữ Ninh uống một ngụm nước, sau đó liền nhìn về phía Hứa Dịch nói:

- Lúc trước thì khá thân, nhưng bây giờ thì không.

Nói rồi thì cô cũng im lặng và không nhắc đến Đào Mị nữa, mặc kệ cho Đào Mị liên tục nhắn tin hay gọi điện, Vương Ngữ Ninh hoàn toàn không xem nó ra gì.

Ngay lúc này thì Hoắc Dạ liền nhắn một tin đến.

[Hoắc Dạ]: Sau khi tan học chúng ta đi ăn có được không?

[Ninh]: Được, em muốn đi xem phim nữa.

Không bao lâu sau thì tin nhắn đã được hồi đáp và ở đầu dây bên kia Hoắc Dạ cưng chiều đáp lại rằng [Được, chỉ cần em thích đều được].

Nhìn thấy tin nhắn kia thì tâm tình của Vương Ngữ Ninh mới thoải mái hơn một chút, xem ra chuyện cô và Hoắc Dạ vẫn nên nhanh chóng công khai ra ngoài. Nếu không thì sẽ lại có thêm vài con ruồi nhặng cứ bu quanh không tha hai người họ.



Đào Linh Nhi ở bên cạnh nhìn bạn mình cười ngốc cũng không khỏi khó hiểu, hỏi:

- Cậu đang vui cái gì sao?

Hiển nhiên là không chỉ có Đào Linh Nhi tò mò, ngay cả Hứa Dịch ngồi bên dưới cũng phải nghiêng đầu hóng hớt. Nhưng lúc này Vương Ngữ Ninh lại cười rất ngọt ngào, nói:

- Hoắc Dạ nói tối nay hai chúng tớ sẽ đi hẹn hò.

Đột nhiên bị nhét một họng đầy cơm "Tró" liền làm cho Đào Linh Nhi câm nín, đúng là cái miệng hại cái thân, tự nhiên lại hỏi đến làm gì rồi phải tự mình ăn cẩu lương như vậy chứ.

- Linh Nhi, cậu nói xem tại sao Hoắc Dạ lại một lòng muốn lấy tớ như vậy?

Đào Linh Nhi liền lắc đầu.

Đừng nói là Đào Linh Nhi, cho dù là người trong cuộc như Vương Ngữ Ninh thì cô cũng không hiểu. Cả hai kiếp anh đều muốn lấy cô, nếu như... Nếu như anh cũng được trùng sinh lại thì liệu anh có còn muốn lấy cô nữa hay không? Nhưng mà tại sao anh lại lấy cô? Trong khi cô chỉ có làm anh khốn khổ, quyết định sai lầm nhất cuộc đời Hoắc Dạ chắc là kết hôn với cô.

- Có thể là vì anh ấy yêu cậu đó Ninh Ninh.

Giọng nói của Hứa Dịch tựa như đã làm sáng tỏ mọi chuyện.

Yêu sao? Hoắc Dạ yêu cô sao? Nhưng từ khi nào và tại sao anh lại yêu cô... Cho dù kiếp trước cô đã làm ra rất nhiều chuyện có lỗi với anh, nhưng anh vẫn yêu cô... Cái này có phi lý quá hay không đây?

Đột nhiên Vương Ngữ Ninh liền lắc đầu, nhưng không sao... Chuyện của kiếp trước cũng đã là chuyện cũ, lần này tái sinh trở lại, cô chắc chắn sẽ không bao giờ để chuyện cũ lặp lại! Một lần cũng không!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK