• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau...

Lạc Thư Dy đứng trước mặt Giám Đốc Nhậm Thành xin lỗi sự việc hôm qua và nộp đơn thôi việc. Mọi người trong công ty thi nhau bàn tán trước hành động của cô nhưng Lạc Thư Dy không để tâm điều những thứ đó.

" Sau cậu lại nghĩ việc, chuyện cũng không lớn lắm mà?" Lộc Ninh không nghĩ Lạc Thư Dy quyết định như vậy. Cô kéo Lạc Thư Dy lại một góc để hỏi.

Lạc Thư Dy không thể nói sự thật cho Lộc Ninh biết được, với tính cách của cô ấy chắc chắn sẽ không để cô mạo hiểm.

"Không phải vì chuyện hôm qua khiến tớ nghỉ việc đâu. Bên công ty Lương Hoắc gọi cho tớ nói muốn mời tớ qua làm việc, bên đó trả lương khá cao nên mình muốn qua bên đó làm coi sao. Tuy là hơi xa một chút nhưng tớ sắp xếp được, cậu không cần lo đâu." Lạc Thư Dy bịa một lý do để Lộc Ninh yên tâm hơn.

" Đây là lý do của cô à. Tôi cũng không nghĩ cô là người dễ dàng bị lợi ích làm mờ mắt. " Không biết Nhậm Thành ₫ứng phía sau nghe cuộc nói chuyện của 2 người từ lúc nào. Giọng điệu mỉa mai nhưng Lạc Thư Dy không muốn gây phiền phức cho Lộc Ninh nên vội từ biệt đi trước.

" Tớ đi đây, có gì liên lạc cậu sau."

" Mà nè, sau này nếu muốn quay lại MYM thì nói với tôi một tiếng. Tôi sẽ cân nhắc suy nghĩ cho cô một chỗ phù hợp. " Vẫn thái độ đó Nhậm Thành buông lời trước khi cô rời khỏi.

" Tôi nghĩ không cần đâu."Cô nghĩ làm việc với tên Giám Đốc như thế cho cô cũng không cần quay lại. Dù sau, khi trở về hiện đại cô sẽ tìm một công việc mới...

Việc ở MYM xử lý khá nhanh gọn, chỉ mất 1 tiếng đồng hồ. Lúc này cô đang ngồi xe lửa đến Giang Tô - là nơi cô lớn lên, mẹ Lạc Thư Dy đang được điều trị tại bệnh viện nơi đó, còn có ba cô bên cạnh chăm sóc bà.

......................

" Con muốn đưa mẹ đến Bắc Kinh thật à? ". Lạc Thái Dinh - cha của Lạc Thư Dy, ông đã ngoài 50 nhưng sức khỏe vẫn tốt. Ông có một quán ăn nhỏ ban ngày thì buôn bán, ban đêm thì ở với bà ấy. Nghe Lạc Thư Dy bàn về việc đưa mẹ lên bệnh viện Bắc Kinh ông có hơi lo lắng.

" Vâng ạ! sắp tới con phải đi công tác xa có thể vài tháng hoặc có khi một năm cũng không chừng. Với lại bệnh viện đó bạn con đang làm việc, công nghệ cũng tốt hơn ở đây nhiều. Cô ấy sẽ giúp con chăm sóc mẹ và ba. Ba chịu khó đóng cửa quán một thời gian được không?" .

Lạc Thư Dy cũng không muốn ông ấy phải làm việc vất vả nữa cho dù hàng tháng cô gửi tiền về bao nhiêu ông cũng không nỡ động tới

"Nhưng chi phí bệnh viện thì sao hả con. Đắt lắm không? Rồi lên đó ba biết làm gì để kím ít tiền phụ con? ". Nỗi lo đều hiện hết theo nếp nhăn trên khuôn mặt phúc hậu ấy. Đều khiến ông bận tâm nhất cũng chỉ là đứa con gái của mình thôi.

" Ba à. Con lớn rồi. Con nuôi ba mẹ được mà. Ba không cần làm bất cứ việc gì hết. Ba chỉ cần ở bên cạnh mẹ chờ con về thôi ". Nghe những lời Lạc Thái Dinh thốt ra khiến Lạc Thư Dy không cầm được nước mắt ôm chầm lấy người ba của mình.

" Con gái ba lớn thật rồi. Đừng khóc. Nên nhớ đừng làm việc quá sức của mình, không làm được thì nghỉ, về đây ba nuôi. Được không?" Ông lau nước mắt còn sót lại trên khuôn mặt cô con gái nhỏ.

Lạc Thư Dy thầm nghĩ : " Cho dù khó đến đâu vì gia đình vì sức khỏe của mẹ con nhất định không bỏ cuộc ".

......................

Thế là mọi thứ xong xuôi, cô cùng Khúc Họa Dung đã lo liệu hết mọi thứ cho ba mẹ mình.

" Đây là số tiền tôi dành dụm được, phiền Bác Sĩ Khúc mỗi tháng thay tôi gửi một ít cho ba tôi được không? Tôi biết nếu bây giờ đưa ông chắc chắn ông không nhận ". Lạc Thư Dy và Khúc Họa Dung đang ngồi đối diện bên trong phòng khám của cô ta. Lạc Thư Dy chìa tấm thẻ màu xanh cho Bác Sĩ Khúc.

" Tôi đã nói như nào, mọi thứ tôi lo được. Mỗi tháng tôi sẽ chuyển tiền cho ba mẹ cô nhưng... tôi không lấy từ tiền của cô đâu. Cô cất lại đi ". Khúc Hoạ Dung đẩy nhẹ tấm thẻ về phía Lạc Thư Dy mỉm cười.

" Như vậy tôi cảm thấy ái náy lắm, chưa biết tôi có làm tốt việc đã hứa hay không?" Chưa làm gì mà đã nhận lợi ích từ người khác khiến Lạc Thư Dy không mấy thoải mái.

" Cô chỉ cần làm hết sức là được, tôi tin cô, Công Chúa cũng tin cô vậy nên cô phải tin vào bản thân mình chứ ". Khúc Hoạ Dung đặt hai tay lên đôi vai gầy của Lạc Thư Dy tỏ vẻ tin tưởng.

" Được ". Lạc Thư Dy cảm thấy sau bản thân tự ti như vậy, đó không phải tính cách của cô. Cô vội gật đầu đồng tình trước câu nói của Khúc Họa Dung.

" Vậy bây giờ, lời hứa của cô thực hiện được hay chưa?". Khúc Hoạ Dung đề cập đến việc về thời Đại Thanh.

" Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi ". Lạc Thư Dy đã chuẩn bị sẵn tâm lý đón nhận thế giới mới.

Khúc Hoạ Dung mở ra không gian tối, Công Chúa Hòa An đã đứng đợi từ lúc nào, thấy Lạc Thư Dy xuất hiện cô ta lộ rõ niềm vui ra mặt.

" Cô nương đã giữ lời hứa, Ta rất vui ".

" Trước khi xuyên không Ta có vài điều nhắc nhở :

" Thứ nhất, người đầu tiên cô gặp sẽ là công chúa, thời gian địa điểm là ngẫu nhiên ta không thể sắp xếp chính xác được ".

" Thứ hai, sống trong Cung cô cần phải thận trọng không dễ dàng tin tưởng bất cứ ai, nếu mạng sống của cô bị kết thúc trước khi hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ vĩnh viễn không quay về thời hiện đại được nữa."

" Điều thứ ba cô nên nhớ cho kỹ, không được động lòng hay nảy sinh tình cảm với bất cứ nam nhân nào ở nơi đó. Nó sẽ khiến cô lưu luyến không dứt ra được ".

Khúc Hoạ Dung dặn dò Lạc Thư Dy một số điều mong cô có thể thuận lợi vượt qua.

" Nếu chết trước khi hoàn thành sẽ không được trở về nữa sao? ". Lạc Thư Dy nhận ra mọi thứ không đơn giản như cô nghĩ nữa, cảm giác hơi bất an.

" Cô nương yên tâm, ta sẽ bên trong chiếc vòng giúp đỡ cô. Khi chiếc vòng sáng lên một cái tức là cô đang gặp nguy hiểm, còn khi chiếc vòng sáng lên một hồi thật lâu tức là cô đã hoàn thành nhiệm vụ và có thể quay về bất cứ lúc nào ". Hòa An Công Chúa chấn chỉnh nỗi sợ trong lòng Lạc Thư Dy.

" Vậy làm cách nào để ta có thể quay về khi xong việc ". Lạc Thư Dy xém quên mất chuyện quan trọng

" Cô chỉ cần lắc chiếc vòng 3 cái và nói to" Nhiệm vụ hoàn thành". Khi đó cửa không không gian sẽ hiện lên cô chỉ cần bước qua đó là trở về được ". Khúc Hoạ Dung giải thích.

Khúc Hoạ Dung chạm vào người Lạc Thư Dy một cái y phục trên người cô đã thay đổi trở thành một bộ cổ phục.

" Như vậy mới không để người khác thắc mắc về thân phận của cô. Cô mặc vào thật đẹp ".

" Thật sao? đây là lần đầu tiên tôi mặc cổ phục".

Bộ đồ thật vừa vặn với cơ thể nhỏ nhắn của Lạc Thư Dy, màu xanh ngọc nhẹ nhàng đơn giản thật sự rất hợp với cô ấy.

" Còn đây là một ít ngân lượng, cô có thể dùng khi cần thiết ".

Lạc Thư Dy nhận lấy túi thơm màu hồng nhạt mà Khúc Họa Dung vừa đưa. Dù đi đến đâu đi nữa tiền vẫn là thứ quan trọng.

Sự chuẩn bị đã xong, lúc này Khúc Họa Dung mở ra một vòng tròn sáng lớn. Lạc Thư Dy cũng đoán ra được một khi bước vào đó chính là lúc cô phải đón nhận một thế giới mới, một con người mới.

" Cô bước vào vòng sáng đó nó sẽ đưa cô quay về Nhà Thanh 300 năm trước ". Khúc Hoạ Dung chỉ tay về chiếc vòng kia.

" Tôi sẽ ở bên cô nương, cô đừng lo ". Nói rồi Hòa An Công Chúa trú vào chiếc vòng mà cô đang đeo.

Lạc Thư Dy dần đi về phía chiếc vòng sáng, một chân cô đặt vào, vẫn chưa cảm giác được gì, cô lấy hết dũng khí bước hẳn vào bên trong.

Ánh sáng bao trùm lên thân thể, sáng chói đến mức Lạc Thư Dy không tài nào mở mắt ra được.

Đột nhiên có cảm giác như đang rơi xuống vực thẳm, chới với, hụt hẫng hai tay vội ôm lấy mặt. Lạc Thư Dy nhận ra không khí xung quanh đang nóng lên, giống như cô đang phải hứng chịu trận bão cát nơi sa mạc. Vừa nóng vừa đau rát.

" Xuyên không là như thế này sao? Ta không muốn chút nào ". Lạc Thư Dy hét lớn khi phải chịu đựng những cảm xúc kỳ lạ như thế. Chẳng giống như trong tiểu thuyết cô từng đọc hay những bộ phim cô từng xem. Nó quá khó chịu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK