• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

....THANH MỘNG CUNG.....

Theo lời đề nghị của Hòa An, mấy người bọn họ di chuyển đến Thanh Mộng Cung để nói chuyện.

Ba người họ an tọa tại chiếc bàn tròn Cẩm thạch gần bụi hoa bách hợp. Tuyết Liên cùng Lạc Thư Dy đi vào trong phụ các cung nữ khác chuẩn bị ít điểm tâm và trà đem lên.

Khi bước ra thì thấy ba người đang trò chuyện rôm rả, phận nô tỳ đứng bên cạnh ngay lúc này thì cũng không phải phép. Tuyết Liên định ra hiệu cho Lạc Thư Dy cùng mình đi vào trong, thì Hòa An chợt ngăn cản lại.

" Tuyết Liên tỷ! Lạc Thư Dy! Hai người cứ đứng bên cạnh ta đi, không cần phải lui xuống đâu ". Hòa An quay ra sau mỉm cười.

Hai người họ thoáng bất ngờ nhưng cũng không có ý định lui xuống nữa. Hòa An tiếp lời.

" Thật ra kế sách mà Muội trình lên sáng nay không hẳn hoàn toàn là chủ ý của Muội. Chính xác hơn là Lạc Thư Dy đêm hôm qua đến đề xuất cách giải quyết cho Muội đấy ". Sau lời nói của Hòa An. Hai vị Hoàng Tử nheo mắt nhìn về hướng Lạc Thư Dy.

Lạc Thư Dy lúc này cũng không biết làm gì hoặc nói gì. Cô không ngờ Hòa An lại nói thẳng ra việc mình đưa ra kế sách. Bản thân cô cũng không muốn làm chuyện khiến người khác chú ý đến. Cô lại sơ xuất, bỏ quên việc dằn dò Hòa An đừng nói ra.

Giờ thì có chút lúng túng khi xung quanh có vài ánh mắt khác lạ nhìn chằm chằm mình. Tất nhiên Tuyết Liên bên cạnh cũng dùng ánh mắt đó dành cho cô.

" Không! Không đâu! Nô tỳ chỉ nhất thời nảy ra ý kiến. Việc được giải quyết ổn thỏa cũng là do Công Chúa thông minh cơ trí. Nô tỳ vô dụng không đáng để Công Chúa nhắc đến công lao ". Lạc Thư Dy cúi người nhằm tránh ánh mắt mà mọi người hướng đến. Bình tĩnh trả lời.

Làm sao cô có thể nói ra rằng mình đã áp dụng việc "quyên góp cứu trợ" điển hình ở thời hiện ₫ại cho bọn họ biết được. Cô cũng thừa biết Hậu Cung thâm sâu tàn độc là như thế nào? Đâu thể cứ ban lệnh bắt buộc thực hiện như vậy thì quả không thích đáng. Chi bằng nghĩ cách khiến họ tự toan tính, tự nguyện làm, giúp giảm bớt được ý niệm không khuất phục trong lòng chẳng phải hay hơn sao.

Dù vậy, trong việc này, Lạc Thư Dy ít nhiều tự nhủ phải kỹ lưỡng cảnh giác hơn trong khoảng thời gian này. Biết đâu có người lấy cái cớ này để sinh sự với Tư Duệ Hòa An.

" Thật sự chỉ là nhất thời nghĩ ra? ". Vĩnh Đôn lập tức hỏi lại, khuôn mặt đầy nghi vấn. Từ đầu đã nhìn ra nữ tử này không hề đơn giản nhưng cũng không ngờ, nàng ta lại có thể khiến Hòa An trọng dụng tin tưởng trong thời gian ngắn ngủi như thế.

" Đúng...Đúng vậy! Nếu không, một nữ nhân mười mấy tuổi đầu xuất thân bình thường như nô tỳ thì... còn có lý do nào khác nữa ". Bị hỏi một cách đầy ẩn ý, Lạc Thư Dy trong thoáng chốc có chút lúng túng trước lời nghi vấn của Vĩnh Trác. Nhưng do đang cúi gằm mặt nên người khác cũng khó nhận ra vẻ bất an trên mặt của cô.

" Được rồi! Nhưng sau này Muội phải suy tính thấu đáo một chút. Nếu như Phụ Hoàng và Mẫu Hậu hôm nay không tỏ thái độ giúp Muội thì nhiều cái miệng như vậy Muội có nói lại không? Nếu Muội cứ cố chấp với việc đó một mình, chẳng khác nào đang trực tiếp chống đối tất cả mọi người ? ". Vĩnh Đôn hơi trầm mặt, cảm thấy lo lắng khi thấy Hòa An có chút liều lĩnh.

Sống trong Tử Cấm Thành, ngày ngày đối phó với những người trong Thành đã không dễ dàng, bây giờ gián tiếp gây khó với các Đại Thần lâu năm có mưu đồ. Đây là việc không nên đối với một vị Công Chúa nhỏ. Sự an nguy của nàng đối với Vĩnh Đôn cực kỳ quan trọng, hắn ta không hề muốn nàng phải gặp thêm chuyện nguy hiểm nào nữa.

" Muội biết rồi! Mà chẳng phải có các Huynh bảo vệ Muội đó hay sao chứ? ". Hòa An tròn mắt, bày ra khuôn mặt nủng nịu.

" Bọn ta không thể bảo vệ Muội cả đời được. Biết chưa? ". Vĩnh Trác giơ hai ngón tay lên véo cái mũi nhỏ của Hòa An.

Lạc Thư Dy đứng phía sau quan sát tất cả. Nhìn bọn họ vui vẻ yêu thương nhau như thế, cô vẫn không thể tin rằng, chính vào khoảng thời gian một năm tới, nàng Công Chúa đáng yêu này sẽ gặp phải biến cố lớn, mất cả sinh mạng. Tất nhiên Lạc Thư Dy quyết sẽ không để chuyện đó sảy ra. Cũng may trời sinh Lạc Thư Dy là một cô gái nhạy bén, chỉ cần nhìn nét mặt, phong thái, lời nói thì sẽ nhận định được bản tính của người đối diện như thế nào.

_Là người cầu toàn như Trưởng phòng Quách của cô ở thời hiện đại. Chính là kiểu người khó chiều, luôn đặt ra những tiêu chuẩn cao và cũng là người Lạc Thư Dy vô cùng ngưỡng mộ vì nhờ mang tích cách như vậy mới không ngừng nỗ lực nâng cao bản thân mỗi ngày một chút. Cuộc sống là phải chạy đua với thời gian như vậy mới mau chóng đạt được địa vị cao trong xã hội hiện đại.

_Là một người ôn hòa như Tam Hoàng Tử - Vĩnh Trác. Lạc Thư Dy khi tiếp xúc lần đầu nhận thấy cậu ta là một người trầm lặng ít nói. Nhưng có lẽ đó là vỏ bọc mà Vĩnh Trác tạo ra đối với người xa lạ khiến người khác khó mà suy đoán được tâm tư bên trong. Thái độ mà Vĩnh Trác dành cho Hòa An đúng kiểu một người anh trai ấm áp dịu dàng bảo vệ em gái nhỏ của mình. Thật có cảm giác yên lòng.

_Là một người chỉ cần nhìn qua đã thấy nổi bật như Thái Tử - Vĩnh Đôn. Hắn để lại ấn tượng đặt biệt cho Lạc Thư Dy đó là tỏa ra khí chất của bậc minh quân. Là một người cẩn trọng và có cái nhìn sắc bén trong mọi tình huống. Chỉ riêng về phần Hòa An là anh ta có hơi thái quá một chút nhưng có lẽ... anh ta thật sự lo sợ cho an nguy của nàng ta.

_Là một người đơn giản hoạt bát vui tính nhưng trẻ con bốc đồng như Thập Nhị Hoàng Tử - Vĩnh Hy. Số tuổi so với hai người Huynh của mình cũng không mấy chênh lệch nhiều. Nhưng sống ở một nơi như Tử Cấm Thành còn có người vô lo vô nghĩ như thế thì thật đáng mừng. Kể từ lúc Lạc Thư Dy bắt gặp thái độ của cậu ta khi Hòa An ngã xuống từ cây phượng thì quả thật...có một cái nhìn khác về vị Hoàng Tử này. Giống như càng nhìn thì càng thấy phán đoán ban đầu của mình là sai.

_Là một người dịu dàng tỉ mỉ như Tuyết Liên. Nàng như một đóa sen trắng thuần khiết, nhìn vào lại muốn dang tay che chở bảo vệ. Giọng nói lúc nào cũng mềm mại, hoà nhã. Nàng ấy thông minh, lương thiện là thế nhưng trong ánh mắt đôi lúc lóe lên một tia ước muốn thứ gì đó mà Lạc Thư Dy chưa thể đoán ra được.

_Là một người như Tư Duệ Hòa An Công Chúa. Lạc Thư Dy cực kỳ ngưỡng mộ, ngưỡng mộ hơn cả Trưởng phòng Quách của mình. Nàng ta mạnh mẽ, tinh nghịch lại đôi lúc cực kỳ hiểu chuyện, thông minh. Có khi tạo cho Lạc Thư Dy cái nhìn đáng sợ. Nàng ta khôn khéo hơn người khác nghĩ rất nhiều. Và là người dễ thay đổi thái độ. Lúc cần vui nàng ấy sẽ vui đùa thỏa thích, lúc cần nghiêm túc nàng ấy sẽ nghiêm túc hơn ai hết, lúc cần đanh đá, hung dữ nàng nhất định sẽ khiến người khác hoảng sợ. Điều đặt biệt hơn đó là trong mọi hoàn cảnh nàng đều có thể xoay chuyển tình thế theo ý của mình. Một cô gái 15 tuổi lại mang tính cách đặt biệt như vậy không khỏi khiến người khác tò mò.

Đó là tất cả những gì Lạc Thư Dy tích góp. Tuy không hẳn là chính xác hoàn toàn nhưng cô lại tin tưởng vào phán đoán của mình khoảng 80%. Nó ít nhiều giúp nàng cơ bản nhận ra ai xấu ai tốt.

Thời gian ngắn vỏn vẹn một tuần, Lạc Thư Dy cảm thấy thế giới mà cô đang sống sao mà khó khăn đến thế. Biết bao nhiêu là quy củ, nghi thức cầu kỳ, giờ cơm cũng chỉ hai cử sáng và tối. Tuy không phải làm việc chân tay nặng nhọc nhưng giờ giấc thay đổi rất nhiều khiến cô phải khó mà thích ứng kịp. Bản thân Lạc Thư Dy là những cần mẫn thông minh nên công việc ở hiện đại rất thuận lợi và được coi trọng. Cũng không phải chưa từng đối mặt với những kẻ ganh ghét muốn hãm hại mình nhưng cuộc sống thuộc nền phong kiến xa xưa như này khiến Lạc Thư Dy không thể xem nhẹ. Người càng có quyền lực cao thì mưu mô càng nhiều, một khi bị nhắm đến, muốn diệt trừ một nô tỳ nhỏ nhoi như nàng thì cũng chỉ giống như giẫm phải một con kiến. Không đáng nhắc đến.

Vì mẹ của nàng ở thời hiện đại nên nàng phải cố gắng. Ít ra phải giữ được cái mạng nhỏ này trước. Từng bước, từng bước mà thực hiện kế hoạch. Nàng không thể mơ mộng ngồi đó mà chờ sẽ tìm được "nam chính" khôi ngô quyền lực, giúp "nữ chính" lật mặt những kẻ gian ác như trong các truyện tiểu thuyết xuyên không mà nàng hay đọc. Ở thời hiện đại nàng là Lạc Thư Dy, bây giờ ở thời Trung Hoa Đại Thanh Quốc nàng vẫn là Lạc Thư Dy. Nếu không may bỏ mạng nơi đây thì coi như kết thúc. Lạc Thư Dy ở hiện đại hay cổ đại đều sẽ biến mất vĩnh viễn.

Nếu ai đó hỏi nàng có " hối hận " không?. Nàng chắc chắn sẽ trả lời " Không ". Vì sao ư? Vì đây là một cuộc trao đổi liên quan đến mạng sống của mẹ nàng. Nàng sẽ chẳng hối hận. Điều mà nàng hối hận nhất chính là không kím được thật nhiều tiền để chữa bệnh cho mẹ. Cho dù có vất vả nguy hiểm bao nhiêu nàng cũng tin rằng mình sẽ vượt qua được và quay trở về với cuộc sống hiện tại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang