Hắn đến gần mà đẩy tôi bịch cái xuống gường, tôi mắt tròn mắt dẹp ngơ ngác. Tôi và hắn bây giờ đang rất gần nhau tới lỗi tôi còn cảm nhận được nhịp hơi thở nóng ran của hắn. Vương Nhật cắn mạnh vào hai má bánh bao của tôi, đau điếng người tôi quát to như muốn cho cả thế giới nghe thấy:
'' mày bị điên à, mày là chó ư? "
" Gâu! "1
Tôi nín luôn, thề là trước giờ chưa bị khuất phục như lúc này. Tôi quay mặt đi chỗ khác mà cố kìm nén vẻ mặt xấu xí đó
" ra đi! dù gì mới có 14-15 tuổi. V...vậy nên...''
Hắn nhìn vẻ mặt đó mà cười ranh:
" được thôi ~ nhưng lần sau không có may như vậy đâu "
"..."
Giải quyết xong việc này lại đến việc khác, giờ tôi phải nghĩ cách làm sao đuổi hắn đi được. Trong đầu tôi trống rỗng chẳng lẽ nói là " biến " ư? hắn không để cho tôi yên như vậy đâu. Thế làm gì được giờ? chưa nghĩ được cách nào thì hắn đã nên tiếng trước:
" Đi ngủ thôi chị định thức đến bao giờ "
Khi nghe đến đây tôi lắp bắp hoảng hốt:
" Ây ây! m...mày cút xuống giường đi "
" Tại sao? "
Hắn hồ hởi đáp, tôi biết thừa là hắn cố tình hỏi chứ hắn biết thừa tôi e ngại việc đó. Tôi càng càng nghĩ càng dối não, ở cùng với cái tên này chưa đến hết ngày đã điên đầu chi là cả tuần nữa thì tôi lại chịu.
" Xuống dưới mà lằm "
" lạnh lắm! chị định áp sát chồng à ''
Chồng cái cục cc, nó nhỏ hơn tôi tuổi mà nó như đã trèo lên đầu tôi rồi chưa thấy nhục như lúc này cả.
" Tao đã nói câu này bao nhiêu lần rồi CÚT KHỎI MẮT TAO ''
'' Chị cần nhắm mắt là được mà "
Ờ đúng vậy nó thắng. Tôi dơ cái cờ trắng lên bĩu môi nói:
'' Bạn là nhất ok ok, không cần nói chi nữa tôi quay xe đầu hàng " -nhấn mạnh chữ
Đấu với tên này tôi không thể biết đầu hắn nghĩ gì nữa. Kệ m* nó tôi với cuốn sách tiếng anh ra mà làm đọc nó. Hắn thấy vậy thì cũng sán lại:
" sis...ah.um...it's not good to learn how to do this "
Tôi nhìn hắn khó hiểu nó nói tiếng hành lá ư. Đã là đứa bị liệt tiếng anh rồi mà nó còn nói như này nữa cảm giác tôi với hắn không cùng một thế giới
" M...mày nói gì vậy "
" Hửm một câu đơn giản vậy thôi mà chị cũng không dịch được '' - nhướng mày
" À thì...tao dốt hay là...mày dậy tao nhé "
Hắn cười tôi lại một nữa rùng mình, mỗi lần nó như vậy là tôi cảm thấy ớn. Trời hôm ấy tồi tệ không họa thì cũng nghiệp.
"Vậy nói sweetheart đi ~"
"Hả nhưng nghĩa của nó là gì? "
"Cứ đọc đi"
"Àm...Chuy hau"
"Sai"
"Chị hầu"
"Lại càng sai"
Cứ như vậy hắn bắt tôi đọc đến lần thứ N mới cho nghỉ. Tôi nhìn đồng hồ bây gờ đã là 10h tối. Tôi nghĩ thầm " gì mà nhanh vậy ba "
Tôi cứ ghỡ rằng bản thân mình thật lạ, mọi người có cảm nhận được không. Lí chí khi gần hắn như kiểu biến mất vậy không một phòng bị mà để hắn đánh lạc bằng sức hấp dẫn của câu nói vậy
Tôi mệt mỏi làm xuống đi ngủ thế là từ này tôi không cần lo tiếng anh nữa. Khoan đã! tôi mở toang mắt ra đừng bao giờ ngủ khi tên này còn thức. Tôi mặt xị quay sang hắn, Nhật thấy vậy giả bộ nghiêng đầu nói:
" Sao vậy,..thôi ngủ đi my bae "
Tôi thề là ai trong hoàn cảnh này cũng tức nói trong khi bản thân không hiểu cái qq gì.Hắn không để tôi đáp thì đã ôm eo tôi mà lằm trong chăn rồi. Tôi cố đẩy hắn ra nhưng cũng vô ích đành kệ hắn luôn vậy mà cũng may hắn không làm chi
***
'' Dậy đi "
Hắn lay người tôi dậy, tôi cọc cằn ngồi dậy vì bị phá giấc ngủ. Bình thường tôi sẽ dậy sớm nhưng khi đã quen lịch hẹn tôi sẽ hầu như cố đi đến đúng giờ hơn là sớm" (đặc điểm không riêng ai)
'' biết rồi gọi gì mà lắm thế "
Sau một hồi vệ sinh cá nhân song thì tôi đi xuống. Các người hầu cũng đã dậy chuẩn bị cơm nước rồi tôi liếc nhìn mà bực bội à, hôm qua thì chả thấy hôm nay thì đông như kiến.
Tôi ăn sáng xong thì lên xe đi đến trường cũng may là trường nó không tôi học chứ nhìn mặt đã thấy quạu rồi
'' Tạm biệt anh ''
'' Vâng chúc cô chủ một ngày tốt lành ". Đổi luôn xưng hô đỡ ngây hiểu lầm