Chương 576: Muốn chết, vậy thì cùng chết đi
Vũ Hoàng Minh chau mày, sắc mặt có chút âm trầm. Với sức lực của Tiêu Quân bây giờ tuyệt đối không thể chịu thêm bất kỳ thương tổn nào nữa. Mà bây giờ lại bị đối phương đánh cho sứt đầu mẻ trán, việc này nằm ngoài dự đoán của anh.
“Anh ổn không?”
Đối thủ của Tiêu Quân chậm rãi đứng thẳng người, thanh đạo trong tay từ từ quét qua đầu lưỡi. Đám người nhìn chòng chọc vào anh ta, toàn thân căng cứng.
“Lại tới rồi”
Tiêu Quân có chút không phục, nháy mắt xông lên trước. Lần này, trực tiếp xuất ra toàn lực.
Rầm!
Mặt đất nứt ra, giống như mũi tên, bùng nổ trong nháy mắt.
Vũ Hoàng Minh nheo mắt lại, đây là toàn bộ sức lực của Tiêu Quân. Đối phương chắc chắn cũng phải dồn toàn lực chống trả, nếu không sẽ không đầu lại Tiêu Quân.
Nhưng mà, một việc nằm ngoài dự tính của anh và mọi người đã xảy ra rồi.
Chỉ thấy đối thủ của Tiêu Quân nháy mắt ném thanh đao đang nằm trong tay đi, mà người thì trong chớp mắt đã ở sau lưng Tiêu Quân, tiếp được thanh đao, thẳng tay chém vào lưng anh ta.
Nếu như Tiêu Quân trúng một đao này, không chết thì cũng bị thương nặng nề!
“Đi chết đi!” Sắc mặt người đàn ông kia vô cùng dữ tợn, dùng sức chém xuống.
Tiêu Quân cảm thấy lạnh sống lưng, không ổn rồi.
Cưỡng ép xoay người lại, trở tay cản một đao.
Nhưng mà vẫn chậm hơn một bước rồi.
Xoẹt một tiếng, phía sau lưng máu chảy đầm đìa.
Quần áo đều bị cắt ra, sâu đến độ thấy được cả xương cốt bên trong.
Tiêu Quân đột nhiên lùi ra xa hơn mười mét, sắc mặt trắng nhợt.
Tại sao thực lực của đối thủ sao đột nhiên lại trở nên kinh khủng như vậy?
Cái này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của anh ta.
Đám người Kirock phía dưới nhìn thấy cảnh tượng này, nhao nhao cười cợt.
“Quân vương Bắc Sơn, người của anh hình như không chịu được nữa rồi!”
Tiếng cười lạnh của đối phương truyền đến khiến sắc mặt của Vũ Hoàng Minh vô cùng khó coi.
“Có vấn đề!”
“Thực lực của người này không thể nào vượt qua Tiêu Quân nhiều như vậy.”
Vũ Hoàng Minh là người hiểu rõ nhất thực lực của Tiêu Quân, có thể nói với thực lực của anh ta bây giờ ở trong đám người cấp Thiên Vương phía dưới, chỉ có Lưu Chí mới là đối thủ của anh ta.
Mà đối thủ hiện tại của Tiêu Quân đương nhiên chưa đạt đến cấp Thiên Vương được. Thế nhưng tốc độ bạo phát lại đạt đến cấp Thiên Vương.
“Có muốn tạm dừng trận đấu hay không?”
Liễu Quân cau mày, sắc mặt lạnh lẽo lạ thường. Ông ta cũng nhìn ra có điểm không đúng, nhưng lại không phát hiện ra điểm nào không thích hợp.
“Tiếp tục xem đi, Tiêu Quân vẫn còn có thể trụ được”
Vũ Hoàng Minh quyết định tiếp tục xem. Vũ Cuồng đứng bên cạnh Vũ Hoàng Minh, mắt quét xung quanh, giống như đang tìm kiếm thứ gì. Trong chiến trường, Tiêu Quân chậm rãi đứng dậy, vết thương phía sau đau đớn kịch liệt khiến sức lực của anh ta giảm xuống. Hiện tại muốn thắng trận này còn khó hơn cả lên trời.
“Đánh không nổi nữa à?”.
“Đừng lo lắng, tạo sẽ đưa mày về chầu trời”
“Sau khi mày chết, tạo sẽ chặt đầu mày xuống làm cầu để đá!”
Đối thủ của Tiêu Quân nhếch miệng cười, thân thể lại tiếp tục di chuyển. Giống như lúc đó, tốc độ lại đạt đến cấp Thiên Vương, trong chớp mắt xuất hiện trước mặt Tiêu Quân, hạ đao về phía cổ của anh ta.