Cô ta đeo kính râm, nhìn liếc mắt xung quanh một cái, thấy xa xa có bóng người, trong lòng liền cười ngọt ngào.
Một người đàn ông cao lớn lạnh lùng cũng từ trong xe thể thao đi ra, Tây trang màu đen nghiêm túc,làm nổi bật lên vẻ lãnh đạm của hắn.
Cô gái thực tự nhiên đi đến ôm tay hắn, một màn vô cùng thân mật, ấm áp. Bên kia, cơ hồ không bỏ nỡ cơ hội chụp liên hồi, tìm kiếm góc độ, lại chụp . . .
Một đường theo dõi bọn họ đi vào của lớn của khách sạn.
Tầng cao nhất của khách sanh, là nơi dùng bữa vô cùng xa hoa, người có thể bước chân vào khác sạn cao cấp này, phần lớn đều là phú thương giàu có, một lọ nước khoáng cũng ba trăm ngàn tệ, chỉ cần vào nơi này, số tiền ít nhất bỏ ra cũng phải là ba vạn tệ , chỉ có nhiều hơn chứ không kém.”
“Nói đi, hôm nay em tìm anh có việc gì không?” Thanh âm của người đàn ông cự kỳ lãnh đạm, cứ cho là trước mắt hắn cô gái này xinh đẹp đến cỡ nào hắn cũng không có hứng thú.
“Tử Duệ, mấy ngày trước tính tình em không tốt, em cũng biết em sai rồi, 4 năm trước sau khi em mất trí nhớ, rất nhiều thứ đã thay đổi, trong nhà mọi người thấy em bi thương hoặc coi em là người bệnh, nên càng thêm nuông chiều làm cho tính cách em thay đổi, nhưng là anh cùng em, em tin rằng em sẽ sửa được quay lại hình tượng trước đây, được không?” Tay cô ta gắt gao bao trùm ở trên tay hắn.
Ánh mắt hắn trong nháy mắt có chút thất thần, nếu là cô, cô sẽ nói với hắn như vậy sao?
“Tử Duệ, còn nhớ rõ đêm đó không, là anh biến em thành đàn bà, còn có anh để lại cho em một thứ, sau đó anh đi tìm em 4 năm, anh biết em có bao kinh ngạc cùng cảm động không, cứ cho là em không hề nhớ rõ hết thảy những gì xảy ra 4 năm trước, nhưng là hơi thở quen thuộc trên người anh, còn có cảm giác giống như đã từng quen thuộc, vì vậy em luôn nhớ anh, bởi vì em xác định em với anh nhất định còn có chuyện xưa nữa.” Thanh âm của cô ta nghe có vẻ lạnh nhạt nhưng lại vô cùng ôn nhu.
Hắn tựa như rơi vào một cái bẫy mà cô gái này giăng ra, cô gái này tựa như là người hắn muốn tìm.
Tề Tư Mục thoáng nhìn qua biểu tình có chút động tĩnh của hắn, nguyên lai hắn thích con gái ôn nhu, chỉ cần cô biết những điều này, cô liền biết bước tiếp theo cần phải làm thế nào.
Thân thể cô ta hơi hơi sát lại, tay vơn lên cánh tay hắn, nhẹ nhàng mà tựa đầu vào vai hắn, động tác động lòng người như vậy.
“Tử Duệ, cho em một cơ hội nữa, để cho chúng ta lần nữa bắt đầu được không . . .” Cô đắm chìm ở bờ vai hắn, hơi thở trên người hắn xâm nhập tư tưởng của cô, cô quyết định cô không thể không có người đàn ông này.
Thân Tử Duệ vươn tay, nghĩ muốn vuốt ve tóc cô, nhưng là bàn tay vẫn là do dự giữa không trung rồi lại thả xuống, không có lấy một chút thân mật.
Động tác này hắn không thể làm được, hắn bắt đầu hoài nghi ánh mắt nhìn phụ nữ của chính mình.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Tình yêu giữa tổng giám đốc tập đoàn tầm cỡ quốc tế với tiểu thư danh môn.”
Ngày thứ hai, tất cả các trang nhất của mọi loại báo đều đồng nhất đưa tin cùng những hình ảnh lưu luyến, thân mật khiến cho người đọc cũng cảm thấy hạnh phúc của bọn họ.
Tề Tư Mục ở trước mặt bạn trai bộ dáng thanh thuần ôn nhu, khiến người ta hâm mộ, chúc phúc có, chửi rủa cũng nhiều . . . .
Gần 10 tiếng sau, Tề Tư Mục đã trở thành tiêu điểm của giới truyền thông, thông tin về vị tổng giám đốc nổi danh thế giới cũng là mục đích mà báo chí truy vấn Tề Tư Mục, đối mặt với những câu hỏi như cuồng phong vũ bão, cô ta vẫn một mực bình tĩnh, lãnh đạm nói: “Tôi thực sự đang rất hạnh phúc, cảm ơn mọi người đã quan tâm.”
Lời nói của cô tuyệt đối không đề cập đến Thân Tử Duệ, nhưng là một câu “Tôi đang rất hạnh phúc” cũng đã thừa nói đủ mối quan hệ giữa cô ta và Thân Tử Duệ rồi.
Mai Luân lợi dụng chuyện xấu bị phanh phui, lại lần nữa liên hệ bàn chuyện hợp tác với người phụ trách bên phía TR.
“Có thể trở thành người phát ngôn của TR, hẳn là người đó phải có vẻ ngoài cùng khí chất tương thông, Tề Tư Mục là tiểu thư thiên kim, tuy rằng gần đây có ảnh hưởng không tốt do mối quan hệ giữa tổng giám đốc nổi danh thế giới, nhưng là cũng không thể ảnh hưởng đến danh khí của cô ấy được, mà càng khiến cho vị trí của cô ấy cao hơn một bậc trong mắt mọi người, hình ảnh Kim Đồng Ngọc Nữ, tài tử giai nhân không phải là hình ảnh hạnh phúc mà trang sức kim cương của quý công ty muốn tuyên truyền sao? Mỗi một câu của cô ta đều nói nên Tề Tư Mục vô cùng thích hợp với vị trí phát ngôn của TR.
Người phụ trách bên phía TR bắt đầu do dự, “Nhà thiết kế chính của chúng tôi cũng có cử tuyển một người, Tề tiểu thư vốn chính là người mà chúng tôi lựa chọn, hình tượng trước mắt của cô ấy cũng rất hợp với hình tượng cao quý của sản phẩm công ty chúng tôi, phần lớn sản phẩm là tôn vinh tình yêu hạnh phúc, đúng là đại hiện không tồi, để chúng tôi suy nghĩ lại một chút.”
“Mong hãy để ý cho.” Mai Luân lịch sự mỉm cười đáp.
“Cám ơn cô, chúng tôi nhất định sẽ suy xét kỹ, cho dù hôm nay cô không đến, chúng tôi cũng suy nghĩ về hình tượng của Thân tiên sinh, tài trợ của công ty ngài ấy hàng năm cho công ty chúng tôi cũng đã quá lớn rồi.” Lời nói của hắn vẫn mười phần nể mặt.
Hai bọn họ thực hiểu ý nhau cười cười.
Ngay tại khi bọn họ trao đổi xong hết thảy sự tình, cơ quan thông tin đã nhanh hơn tiến trình lựa chọn người phát ngôn TR nhanh chóng đem Hứa Ân Tịch thành tiêu điểm lên sóng của mình. Mà cô lại phải đối mặt với một trận cuồng phong vũ bão mới.
“Ngọc nữ thanh thuần Hứa Ân Tịch năm xưa bán mình.”
“Ngọc nữ thanh thuần Hứa Ân Tịch đêm đầu tiên 100 vạn.”
Những tiêu đề bắt mắt này tràn ngập trên mặt báo, có ảnh chụp kèm theo, tin này tung ra thậm chí còn hot hơn cả tin tức về Niếp Thanh mấy ngày hôm trước, Niếp Thanh là có dính dáng đến bang phái xã hộ đen, Hứa Ân Tịch không chỉ có dính dáng đến bang phái mà còn liên quan đến cả công tử nhà giàu có.
Có hình ảnh của Ân Tịch bị lộ ra, có cái là chụp buổi tối khi cô ở phòng Thân Tử Kiều, mặc dù là những bộ phận nhạy cảm đã được làm mờ, nhưng những hình ảnh này tung ra cũng khiến cho cô hoàn toàn bị công kích.
Kinh khủng hơn nữa là có môỵ tờ báo viết: “Dùng bộ mặt thanh thuần ngọc nữ để lừa gạt người, sau lưng lại nuôi con hoang.”
Hình ảnh thân mật của Ân Tịch và Tiểu Ức bị tung ra, là ai mà ngay cả đứa nhỏ đã chết rồi cũng không bỏ qua chứ?
Những tin tức, sự kiện chấn động làng giả trí liên tiếp tung ra, trên báo đài internet là lời khinh miệt, chửi rủa, lăng mạ Ân Tịch.
Ân Tịch chứng kiến được tin tức này trên mặt báo, sau đó cả người vô lực ngã ngồi trên sofa, cô làm thế nào để có thể đối mặt tất cả những điều này chứ? Nói cho mọi người, đây tất cả là giả, nhưng cô có thể biện minh như thế nào chứ?
Sự thật cô có bán thân, con gái cô cũng tồntại, những hình ảnh kia tất cả đều là thật.
Chẳng lẽ cô lại đi giả thích với mọi người rằng: năm đó cô bán mình cứu mẹ, con gái ngoài ý muốn qua đời, không, cô tuyệt đối không bao giờ lấy người thân của mình ra làm bia đỡ đạn, chiếm lấy đồng tình của mọi người, cô cắn chặt miệng, đôi môi chôm rãi trắng bệch ra, đau đến mức chết lặng.
“Ân Tịch!” Hạ Vũ đi vào, nhìn thấy cô tái nhợt không chút sức sống, nhẹ nhàng đi qua ôm cô vào lòng.
“Đừng lo lắng, đừng sợ, tất cả sẽ qua thôi, sẽ qua thôi.”
“Hạ Vũ, Hạ Vũ, tại sao lại như vậy? Sao có thể như vậy chứ?” Ân Tịch cũng không thể nhịn được nữa nghẹn ngào nói, khi mà cô tưởng rằng mình có thể tiếp bước trong cái vòng luẩn quẩn này, tin tức lần này đã khiến toàn bộ tương lai, cuộc sống của cô hoàn toàn sụp đổ.
Bài hát của KC, mặc dù là không có bị hủy bỏ, nhưng mà bây giờ cô hát nó chẳng khác gì là nhục nhã KC cả, tuy cô không biết người tên KC này, nhưng là tuyệt đối cô sẽ không hủy đi thanh danh của KC.
Còn có người phát ngôn của TR, hiện tại cô là “phụ nữ có con bán mình để bước vào giới giải trí,” cô làm sao mà xứng được với vị trí phát ngôn của những sản phẩm cao quý đắt tiền như vậy chứ, TR cũng sẽ không giao sản phẩm của họ cho một người như cô, kia chẳng khác nào là tự hủy hình tượng của mình.
Sau một đêm, tựa như cuộc sống của cô đã hoàn toàn chìm xuống địa ngục.
“Ân Tịch cậu không thấy tất thảy những điều này đều là nhắm vào cậu sao? Là ai mà phải ép cậu đến đường cùng như vậy? Còn có tất cả những điều này ngoài cậu ra ai là người biết rõ nhất?” Hạ Vũ bắt đầu suy nghĩ đến Ân Tịch bị ai đẩy xuống vực thẳm.
Ân Tịch bắt đầu tỉnh táo suy nghĩ lại, đúng vậy, đây hết thảy không phải là trùng hợp bị phát hiện, rõ ràng đây là một âm mưu nhằm vào cô.
“Tống Hồng, nhất đinh là bà ta. Bà ta biết rõ tất cả tình huống năm đó của mình, một năm kia, khi đó mình mới 17 tuổi, mẹ mình bị bệnh, cần phải phẫu thuật, chi phí phẫu thuật là 30 vạn, khi đó mình chỉ muốn cứu sống mẹ mình, bởi vậy đã đồng ý theo lời bà ta, cũng như hiện tại trên báo nói 100 vạn, nhưng thực tế chỉ có 30 vạn.” Ân Tịch chi tiết kể lại cho Hạ Vũ mọi chuyện.
“Cũng chính là đêm đó, sau thì mình có Tiểu Ức.”
“Vậy cậu có biết ba của Tiểu Ức là ai không?” Hạ Vũ không thể không thừa nhận, cô có chút ngạc nhiên, thời điểm khi nhìn thấy Trữ Dịch, cô còn nghĩ đó là ba của Tiểu Ức đáng yêu kia, không ngờ là cô đoán sai.
Ân Tịch lắc đầu, “Đêm đó, mình bị bịt mắt.”
“Như vậy, cậu còn một điểm yếu bị Tống Hồng nắm được, đó chính là ba của Tiểu Ức, bà ta là người chỉ điểm, nhất định bà ta biết, đúng không?”
Ân Tịch đột nhiên nhớ tới, “Đúng vậy, khi mình rời khỏi Thịnh Thiên, Tống Hồng muốn giữ mình lại, thậm chí còn nói, chỉ cần mình ở lại, bà ta sẽ nói cho mình biết ba của Tiểu Ức là ai, nhưng mà mình không có đồng ý, bời vì mình không muốn đi tìm tòi nghiên cứu người đàn ông kia là ai, hắn ta vốn không nên xuất hiện ở trong cuộc sống của mình.”
“Tại sao bà ta không cho cậu rời khỏi Thịnh Thiên, cậu nghĩ kỹ chưa?” Hạ Vũ đưa đề tài từng bước tiến sâu hơn, nhất định phải tìm ra ngọn nguồn, nếu không tiếp theo có thể sẽ xảy ra rất nhiều chuyện đáng sợ không thể kịp ứng phó, giống như sự tình lần này chẳng hạn.
Ân Tịch lạu lần nữa cắn môi suy nghĩ, cô muốn tìm được một tia nghi hoặc trong đống hỗn độn kia.
Ý thức lại lần nữa hồi tưởng đến phần ký ức mà cô đã muốn chôn chặt, Tống Hồng mỗi lần đều bảo cô đi thực hiện giao dịch, đến bây giờ lại vạch trần mọi nguyên nhân này là vì sao?