Mục lục
Sói Vương Bất Bại - Tiêu Nhất Thiên - truyện Full tác giả: Văn Huy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 568

Tất cả mọi người mở to mắt nhìn, há to miệng, gắt gao nhìn chăm chằm bảo đạo Long Đồ và thanh đao mở trời đang điên cuồng va chạm với nhau giữa không trung, trái tim run rẩy một cách mạnh mẽ, thần sắc lộ ra vẻ kinh hãi như sắp chết!

Mắt cũng không dám chớp dù chỉ một chút!

Bởi vì cao thủ Minh Cảnh quả mức hiếm thấy, 90% người thường có thể cả đời cũng không nhìn thấy được một ai. Mặc dù bọn họ là những ông giả đã đạt đến Ảm Cảnh hậu kỳ, cũng chỉ mới thấy qua, nhưng mà chưa có cơ hội được nhìn đến cao thủ Minh Cảnh chiến đấu với nhau.

Dù sao

Ai dám ra tay với cao thủ Minh Cảnh?

Chỉ có cao thủ Minh Cảnh mới có từ cách năng lực để đánh với cao thủ Minh Cảnh Huống chi

Tiêu Nhất Thiên cũng được, tôn chủ Ngưu Sát cũng thế, đều không phải là cao thủ Minh Cảnh binh thường. Nhị Cảnh Minh Tâm giống như lông phương và sừng lần, nhìn khắp cả trăm quốc gia, trước khi Tiêu Nhất Thiên xuất hiện có lẽ cũng chỉ có mười hai Quy Sát của điện Huyền Vương! Về phần những người ở ngoài điện Huyền Vương A! Gần như cả trăm nước đều nằm trong tay điện Huyền Vương, theo dõi một chút là biết. Chỉ cần là người trẻ tuổi có tiềm lực một là được điện Huyền Vương cho vào dưới trướng để bồi dưỡng, hai là bị điện Huyền Vương bỏ lại. Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Ngay cả người có thiên phủ đạt tới Nhị Cảnh Minh Tâm căn bản cũng không có cơ hội đạt tới Nhị Cảnh Minh Tâm

Tiêu Nhất Thiên là ngoại lệ. Quái vật trong quái vật

Huyết mạch của Tiêu Nhất Thiên quá mạnh mẽ, thiên phủ rất cao, tiến bộ quá nhanh, vượt qua cả dự đoán của mọi người. Có lẽ điện Huyền Vương trước kia cũng không để Tiêu Nhất Thiên vào mắt. Mà hiện tại, khi điện Huyền Vương chân chính ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Tiêu Nhất Thiên đã đạt đến cảnh giới mà người ta không thể nào tưởng tượng nổi “Điều này sao có thể???”

Ngay sau đói

Một cảnh tượng khiến mọi người càng thêm khó có thể tin xuất hiện!

Chỉ thấy

Sau khi thanh đạo mở trời của tôn chủ Ngưu Sát và bảo đạo Lang Đồ của Tiêu Nhất chạm vào nhau, cùng với từng đợt tiếng nổ chói tai vang dội, bảo đạo Long Đồ hướng thẳng một đường lên trên, đánh đầu thắng đó, không gì cần nội, giống như còn mạnh hơn vài phần so với thanh đao mở trời. Trước mắt bao nhiêu người, vậy mà nó có thể chém vào giữa thanh đạo mở trời, mạnh mẽ chém thanh đao mở trời thành hai nửa

Một lát sau!

Thanh đao mở trời giống như pháo hoa, hoàn toàn nổ tung, tiêu tán trong bầu trời đêm. Mà dư thế của bảo đạo Lang Đồ vẫn chưa tiêu tan, gào thét xong rồi lại hung hăng chém mạnh về phía tôn chủ Ngưu Sát

Thấy thế

Mặc dù là tôn chủ Ngưu Sát nưng ông ta cũng không thể nhịn được mà hơi hơi co rút đồng từ lại. Sau phần công lực vẫn không thể đánh đổ được Tiểu Nhật Thiên sao? Theo khi tức khủng bố phát ra từ bên trong bảo đạo Lang Đố này, tôn chủ Ngưu Sát có thể hoàn toàn cảm nhận được rõ ràng, đại khái phải tương đương với bảy phần công lực của ông ta l

Nói cách khác

Đừng nói sáu phần công lực, cho dù tồn chủ Ngưu Sát có dùng đến bảy phần công lực cũng chỉ có thể đánh thể hòa với Tiêu Nhất Thiên.

Chuyện này!

Có hơi vượt qua dự đoán của tôn chủ Ngưu Sát. Là một người trẻ tuổi vừa mới tiến vào Nhị Cảnh Minh Tâm, hiển nhiên chênh lệch giữa Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Ngưu Sát cũng không lớn như tôn chủ Ngưu Sát đã nghĩ đến “Thằng nhóc giỏi!”

Tôn chủ Ngưu Sát quát lạnh một tiếng, hừ nói: “Thật ra bồn tọa đã coi thường cậu rồi!!!”

Dứt lời!

Tôn chủ Ngưu Sát ban đầu vẫn còn nhẹ nhàng tùy ý giờ đã nghiêm túc thêm vài phần, nâng tay lại xuất ra nắm đấm, xuyên qua không trung đầm về phía Tiêu Nhất Thiên. Lập tức, một cái ảo ảnh nắm đấm lớn giống như thật xuất hiện ở bên trong bầu trời đêm, khi thể rào rạt, cùng với tiếng nổ vang oanh động, không hề trì hoãn mà lập tức mang bảo đạo Làng Đồ hướng lên không trung nổ tung. Nó chỉ hơi dừng một chút, sau đó lại bay về phía Tiêu Nhất Thiên để tấn công anh!

Tản phản công lực! không còn biện pháp. Biết rõ bảy phản công lực sẽ không thể bắt được Tiêu Nhất Thiên, tôn chủ Ngườ Sát cũng chỉ có thể tiếp tục tăng giả lên!

Cũng giống như vậy!

Khi thể trên người Tiêu Nhất Thiên cũng tăng vọt theo vài phần. Nhưng mà lúc này đây, Tiêu Nhất Khiên không lựa chọn đầm xuyên không trung, mà đứng ngạo nghễ giữa bầu trời, không hề động đậy. Cho đến tận khi ảo ảnh nắm đấm thật lớn đi tới trước mặt anh, anh mới nâng tay phải lên, không hề đeo găng tay mà đầm trở lại!

Lấy thân thể huyết nhục mạnh mẽ chặn ảo ảnh nắm đấm lớn của tôn chủ Ngưu Sát

Ram!!!

Ngay sau đó, tiếng nổ định tại nhức óc vang vọng khắp học viên Đạt Ma, trái tim mọi người cũng theo đó mà run rẩy kịch liệt, quả thực không thể tin được vào hai mắt của mình.

Cái gì, còn có thể đánh như vậy??? không thể không thừa nhận, cho dù hiện tại Tiêu Nhất Thiên đã khôi phục thân phận thật sự, hay vẫn là “Điêu Tạc Thiên” cuồng vọng như cũ thì hành động này của anh gây ra thương tổn không lớn, nhưng tính đ nhục lại rất mạnh, có thể nói là công khai miệt thị tồn chủ Ngưu Sát!!!

Tiếng nổ qua đi, ảo ảnh nắm đấm lớn nổ tung, Tiêu Nhất Thiên cũng bị đẩy lùi hơn mười mét. Ảo ảnh nằm đảm nổ tung làm gió nổi lên khiến quần áo Tiêu Nhất Thiên bay phất phới. Anh thu lại nằm tay, xuyên qua không trung nhìn về phía tồn chủ Ngưu Sát, trả lời lại một cách mỉa mai: “Chỉ có cái này??? Đây là toàn bộ thực lực của ông sao??? Xem ra. Là tôi đánh giá cao ông rồi!

Cừ thật

Dùng nắm đấm để đánh nhau còn không đủ, vậy mà con mẹ nó dám dùng ngôn ngữ khiêu khích:

Nghe vậy!

Tất cả mọi người đều ứa ra mồ hôi lạnh, nhất là Hoa Tuấn Vũ vừa rồi bị Tiêu Nhất Thiên đánh nát cánh tay phải. Hoa Tuấn Vũ thật vất vả mới có thể giãy dụa ngồi dậy, nhìn thấy biểu hiện kinh người của Tiêu Nhất Thiên, ông ta rất nhanh bị sự ngu ngốc của mình làm cho khác, hận không thể nâng tay lên tát cái miệng mình

Con mẹ nói

Giả vờ cưỡng bức làm cái gì? Báo thù cái gì? Đây là tìm đường chết

Hoa Tuấn Vũ không ngốc, đương nhiên ông ta đã nhìn ra. Có lẽ vì để đánh với tôn chủ Ngưu Sát nên một nằm đảm vừa rồi Tiêu Nhất Thiên sử dụng với ông ta cũng không có vận dụng toàn lực. Nếu không, chỉ sợ ông ta không chỉ mất đi một cái cánh tay phải, rất có thể cả người đều bị Tiêu Nhất Thiên đẩm nổ tung, chết không có chỗ chôn, ngay cả tro cốt cũng không có!

Hồi tưởng lại, ông ta không khỏi lo sợ, lại nhịn không được bắt đầu run rẩy. “Cậu muốn chết

Quả nhiên tôn chủ Ngưu Sát đã hoàn toàn bị chọc giận bởi hành động và lời nói ban nãy của Tiêu Nhất Thiên, đương nhiên cũng không đánh xuyên không trung với Tiêu Nhất Thiên nữa, cũng chẳng còn hứng thủ và kiên nhẫn để thử lẫn nhau. Ông ta quát một tiếng, cả người giống như một quả pháo bị bắn ra ngoài, bay thẳng về phía trước, Minh Kình trong cơ thể bắt đầu khởi động, khí tức toát ra trên người vô cùng khủng bất

Tám phần công lực cũng không được à? Vậy chín phần công lực, thậm chí mười phần công lực cũng được! Mặc dù cho đến lúc này, tôn chủ Ngưu Sát vẫn tin tưởng hoàn toàn nếu xảy ra một trận chiến toàn lực Tiểu Nhất Thiên dù như thế nào cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của ông ta l “Tới đây!!!

Đối mặt với cơn thịnh nộ của tôn chủ Ngưu Sát, Tiêu Nhất Thiên không sợ. Tuy rằng anh vừa mới tiến vào Nhị Cảnh Minh Tâm, nhưng sau khi luyện hóa phần lớn khí lửa nóng trong đan điền Lý Trâm Anh, giờ khắc này, Minh Kình trong cơ thể anh có sự dư thừa không gì sánh kịp được, đang ở trạng thái đỉnh cao nhất. Anh cũng hoàn toàn tin tưởng vào bản thân mình, nếu không, anh cũng không ngốc và cuồng vọng đến độ cố ý chọc giận tôn chủ Ngưu Sát

Am!

Ám!

Rám ram ám!!!

Trong năm phút kể tiếp, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Ngưu Sát ở trên không học viện Đạt Ma đánh một trận đấu đỉnh cao người chết ta sống. Hai người hóa thành hai luồng sáng, giống như hai tia chớp vậy, tốc đổ lại nhanh đến cực hạn, mắt thường khó có thể bắt giữ được. Mà những nơi luồng sáng lướt qua, tiếng nổ vang liên tục, giống như sau tia chớp sẽ có tiếng sấm sét

Các tòa nhà trong học viện Đạt Ma đều bị phá hủy, một cái tiếp một cái đều bị dư chấn của Minh Kình phá nát, sụp xuống nổ tung, biến thành một phế tích lon!

Năm phút sau

Học viện Đạt Ma to như vậy đã hoàn toàn bị phá hồng, bên trong học viện có lẽ không có một cái tòa nhà nào có thể hoàn hảo không tổn hại gì. Tất cả đều đã sụp đổ, biến mất.

Ngoại trừ căn nhà nhỏ quốc sư Đại Hoa ở lại thôi

Nguyên nhân rất đơn giản!

Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Ngưu Sát dù lúc đánh lúc lúc đầu cũng không hy vọng xúc phạm đến những người ở trong căn nhà nhỏ đó, cho nên bọn họ cố ý tránh căn nhà nhỏ “Chết cho ta!!!”

Rốt cuộc, khi chiến tới chiêu thứ năm mươi tám, cùng với một nắm đấm mạnh và tiếng hét giận dữ của tồn chủ Ngưu Sát, Tiêu Nhất Thiên bị đánh bay ra ngoài, trực tiếp bay ra hơn một trăm mét. Anh khó khăn lắm mới có thể ổn định thân hình, lở lừng ở trong không trung, hơi thở bắt đầu gấp gáp, sắc mặt cũng có vẻ hơi tái nhợt. Hiền nhiên là lực đã không đủ, dán dần rơi vào thế hạ phong, lộ ra sự mệt mỏi

Mười phản

Tôn chủ Ngưu Sát bộc phát ra mười phân công lực của chính mình, dường như là toàn lực ứng phó cuối cùng mới có thể đè ép Tiêu Nhất Thiên một lần. Đối với kết quả như vậy, trong lòng tôn chủ Ngưu Sát chi có khiếp sợ và phẫn nộ, không hề có một chút nào vui sướng và đắc ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK