Mục lục
Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát - Tô Cẩm Khê (truyện full tác giả: Cáo Nhỏ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vừa nãy Hoa Tinh cầm kịch bản đến tìm tôi.” Cố Cẩm nói với giọng mệt mỏi.

 

“Thật ngại quá tổng giám đốc Có, là do tôi đã không lo liệu cho tốt, làm cho cô ta đến làm phiền cô rồi.”

 

Cố Cảm cười nhẹ nhàng và nói: “Không có gì đâu, anh đã làm rất tốt, sau này anh hãy giao cho cô ta nhiều những vai diễn kiểu như vậy nhé.”

 

Hứa Phong đang lo rằng Cố Cẩm sẽ tức giận, thế nhưng nghe thấy những lời đó của Cố Cảm thì cô mới có thể thả lỏng và thoái mái hơn.

 

“Được ạ, thưa tổng giám đốc Có. Tôi còn cho cô ta chọn mấy cái quảng cáo, chắc chắn cô ta sẽ rất vừa lòng.”

 

Nghe thấy khẩu khí của Hứa Phong, Cố Cảm biết ngay rằng quảng cáo sắp tới nhát định sẽ khiến cho cô ta phát điên.

 

“Tốt, vậy chuyện của Hoa Tinh giao cho anh nhé.”

 

“Tổng giám đốc Có cứ yên tâm.”

 

Cố Cẩm cúp máy, khẽ đưa mắt nhìn về phía xa xa, miệng khẽ nở một nụ cười rất tươi. Chú ba, bây giờ thì Cẳm Khê cũng có thể đảm đương được chuyện ở đây rồi, anh yên tâm nhé.

 

Những lúc bận rộn, thời gian trôi qua thật nhanh. Ba ngày nay, ở bên đó Nam Cung Huân cũng không làm ra chuyện gì quá khích.

 

Màn đêm buông xuống như một tắm khăn xinh đẹp bao chùm lấy mặt đắt.

 

Từ trước đến nay, cảnh ban đêm của thành phố A luôn khiến người ta phải khen ngợi, đứng trên đỉnh của những tòa nhà cao tầng, nhìn xuyên qua những tắm kính để chiêm ngưỡng thế giới lắp lánh bên ngoài.

 

Nam Cung Huân nâng ly rượu trên tay, nhìn vào màn đêm rồi tưởng tượng ra khuôn mặt của Có Cẩm.

 

“Anh” Nam Cung Mặc đi vào nhìn thấy bóng hình cao lớn của Nam Cung Huân.

 

Khuôn mặt kinh ngạc của anh in lên tắm cửa kính sạch bóng không một vét bẩn, khóe miệng khẽ nhéch lên trên khuôn mặt nghiêm nghị.

 

Tâm trạng của Nam Cung Huân tốt hơn nhiều so với những gì mà anh ta tưởng tượng: “Hôm nay đã là ngày thứ ba rồi, ngày mai cô ta sẽ cho tôi câu trả lời.”

 

“Anh, anh có cảm giác rằng cô ta sẽ đồng ý với đề nghị của anh sao?” Nam Cung Mặc rất hiểu người anh này của mình, anh là một người rất chấp niệm.

 

Nếu như anh đã quyết định rằng anh muốn gì thì nhất định sẽ cố gắng hét sức để đạt được.

 

Có đánh thì anh cũng không dám tranh giành với anh cái gì, Tư Lệ Đình không phải anh, xét trên một góc độ nào đó thì Tư Lệ Đình cũng mười phân tương đông với Nam Cung Huân.

 

Nhìn vẻ bề ngoài thì có vẻ về kế sách chiến lược Nam Cung Huân đang chiếm ưu thế nhưng Tư Lệ Đình cũng có ưu điểm hơn người, nếu không thì sao có thể phát triển nhanh như vậy trong một thời gian ngắn chứ.

 

Giữa hai người còn có Cố Cẩm, anh sống chung với Cố Cẩm trong một khoảng thời gian dài hơn Nam Cung Huân, Có Cẩm cũng là một người khó có thể đoán được.

 

Nam Cung Huân lắc lắc ly rượu ở trong tay, mắt nhìn vào những giọt rượu đỏ thẫm đang tỏa ra hương thơm.

 

“Sẽ là như vậy, bắt kì ai thông minh cũng sẽ như thế, chứ chẳng cần nói đến chủ nhà của nhà họ Cố.” Nam Cung Huân nói với vẻ vô cùng tự tin.

 

“Nhưng…” Ngược lại, Nam Cung Mặc cảm thấy rằng Có Cảm sẽ không dễ dàng đồng ý như vậy, tình cảm của Có Cẩm dành cho Tư Lệ Đình rất sâu sắc.

 

Trái lại, Tư Lệ Đình cũng không buông tay, không e ngại nguy hiểm bị diệt trừ tận gốc mà vẫn muốn tiếp tục ở bên cạnh Có Cẩm.

 

“Nếu như yêu cầu của anh không đến mức quá đáng, nếu như yêu cầu cô ấy phải lấy anh thì chắc chắn cô ấy sẽ không đồng ý. Anh chỉ xin cô ấy một cơ hội cạnh tranh công bằng với Tư Lệ Đình, còn có cả khoản vốn sáu mươi tỉ nữa.

 

Cho dù là cô ta không nghĩ cho mình đi chăng nữa thì cũng nên suy nghĩ Tư Lệ Đình, néu như cô ta thực sự yêu Tư Lệ Đình thì nhất định sẽ vì anh ta mà đồng ý.”

 

Giống như bao nhiêu lần trinh chiến trước kia, anh luôn đưa ra điều kiện khiến cho đối phương không thể từ chối.

 

Nam Cung Mặc muốn nói nhưng lại thôi, chuẩn bị cất lời nhưng lại thôi: “Hi vọng là như vậy.”

 

Cố Cẩm không phải là một kẻ ngu ngốc, nhưng cô cũng không phải là một người sẽ để cho người khác tùy ý trêu đùa, điều này anh rất chắc chắn.

 

Chung cư.

 

Cố Cẩm đã tắm xong, sau khi gột rửa hết những mệt mỏi, phiền muộn, cô gọi video cho Tư Lệ Đình.

 

Trong hình, Tư Lệ Đình vẫn bận rộn như vậy, Có Cẩm trông thấy quằng thâm mắt của anh mà vô cùng đau lòng, Xót xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK