Mục lục
Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát - Tô Cẩm Khê (truyện full tác giả: Cáo Nhỏ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 141

Lân này vôn đâu tư rất lớn, nam nữ chính là ưu tiên hàng đầu, thường là do nhà đầu tư xác định.

Tư Lệ Đình nhàn nhạt nói: “Theo tính chất của bộ phim này, không phù hợp với tiểu sinh lưu lượng, tôi muốn phái thực lực, những người không có kỹ năng diễn thì bỏ qua.”

Người phụ trách lập tức mặt mày hớn hở, “Tổng giám đốc, tôi cũng nghĩ vậy, về phần nữ chính và nam chính, tôi muốn chọn ảnh hậu và ảnh đề.

Một mặt, có thể đảm bảo chất lượng phim của chúng ta, mặt khác, cũng có thể sử dụng vài mánh khoé lăng xê, anh thấy sao?”

“Có thể được xưng là ảnh đề và ảnh hậu thì đương nhiên có thể bảo đảm doanh thu phòng vé, kỹ thuật diễn cũng vững chắc, tốt, vậy cứ làm theo ý anh đi.”

“Biết hôm nay tổng giám đốc đến, tôi đã đặc biệt hẹn với hai người, bây giờ tôi sẽ bảo họ vào gặp anh.”

“Ừ”

Người phụ trách xoay người rời đi, Tư Lệ Đình nhìn Tô Cẩm Khê đang đứng ở một bên, “Mệt không? Qua đây ngồi một lát đi.”

Tô Cẩm Khê tỏ vẻ chính khí, “Không mệt, tổng giám đốc, bây giờ em chỉ là trợ lý của anh, lúc trước anh đối xử như nào với trợ lý Lâm thì anh cũng đối xử với em như vậy đi.”

“Anh nào nỡ chứ.” Tư Lệ Đình cười nhẹ, cô gái tính tình quật cường này, một khi đã nhận định rồi thì cả tám con ngựa cũng không thể kéo lại.

“Tổng giám đốc, anh đừng đùa nữa, lát nữa anh đề và ảnh hậu sắp tới rồi, không biết họ là ai nhỉ? Em có thể đến xin chữ ký không?”

Mặc dù Tô Cẩm Khê cũng không theo đuổi idol, nhưng sắp được gặp người có cấp bậc như ảnh đề thì cô vẫn có chút mong đợi.

“Phụ nữ có thể xin, nhưng đàn ông thì không thể.” Tư Lệ Đình nói thẳng.

“Hừ, nhỏ mọn.” Tô Cẩm Khê ở bên cạnh lẫm bẩm.

Tư Lệ Đình cười nhẹ, “Đã nói là việc công ra việc công, anh chưa nhìn thấy trợ lý nào nói tổng giám đốc nhỏ mọn đâu.”

“Chú ba…”

“Được rồi, anh không trêu em nữa, anh chỉ đau lòng em thôi, trên người em còn bị thương, nếu mệt thì phải nghỉ ngơi, không ai sẽ nói em đâu.”

“Vâng.” Trong lòng Tô Cẩm Khê ấm áp.

Ở bên cạnh Tư Lệ Đình tốt hơn nhiều so với ở bên cạnh Đường Minh, cô sẽ không bao giờ phải lo lắng Tư Lệ Đình sẽ hại cô.

Lúc này cửa mở ra, Tô Cẩm Khê mong đợi nhìn người đi vào, không biết đó là hai vị siêu sao nào.

“Tổng giám đốc, hai người này là anh Tần và cô Hoa, năm nay mới được xứng danh là ảnh hậu và ảnh đê, hai vị người này là tổng giám đốc của chúng tôi.”

Hai người vừa bước vào Tô Cẩm Khê đều biết, Tần Vũ và Hoa Tỉnh, cả hai là hai diễn viên hot hiện nay, chỉ mới nửa đầu năm đã giành được giải ảnh hậu.

Xét về tuổi tác, họ mới hơn hai mươi tuổi, có thể coi họ là ảnh đề ảnh hậu trẻ tuổi.

Tần Vũ mặc bộ vest trắng, thân sĩ mà lịch lãm, nếu đã làm diễn viên rồi thì đương nhiên ngũ quan sẽ không chê vào đâu được.

Đặc biệt là đôi mắt đó, anh ta được đánh giá rất cao trên mạng, bắt cứ nhân vật nào cũng đều được thể hiện qua đôi mắt của anh ta.

Hoa Tinh càng là một nữ chính hot trong những năm gần đây, dựa vào bộ phim hậu cung Đại Hồng Đại Tử, sau đó còn có một số bộ phim có ip lớn càng thêm cố định được địa vị của cô ta.

Nghe nói trong mấy năm qua cô ta đã tham gia vào các bộ phim lớn của Hollywood, Tô Cẳm Khê không ngờ đó là cô ta.

Hoa Tinh trang điểm tinh tế, trên người toàn hàng hiệu, đây là lần đầu tiên Tô Cẩm Khê tiếp xúc với một minh tinh nổi tiếng như vậy.

Lúc cô ta bước vào, trên mặt Hoa Tinh thoáng qua vẻ phức tạp, mắt cô ta nhìn thẳng vào Tư Lệ Đình.

Cô nhìn sang Tư Lệ Đình, rõ ràng trong mắt anh có một chút kinh ngạc, nhưng sự kinh ngạc đó chỉ thoáng qua, rất nhanh đã trở lại bình thường.

Tô Cẩm Khê không nhìn nhằm biểu cảm của hai người họ, chẳng lẽ hai người họ quen nhau?

“Xin chào Đường tổng.” Trên mặt Hoa Tinh nở một nụ cười chào hỏi.

Quả nhiên cô ta biết Tư Lệ Đình, chính xác thì Tư Lệ Đình họ Đường, nhưng cô ta không biết Tư Lệ Đình đã đổi họ từ lâu rồi.

“Thì ra là hai người quen nhau, vậy tôi cũng không cần phải giới thiệu nữa. Tổng giám đốc, kỹ năng diễn của Hoa Tinh rõ như ban ngày, lúc tôi xem kịch bản người đầu tiên tôi chọn là cô ấy.”

Sắc mặt của Tư Lệ Đình lạnh lẽo, mặc dù anh luôn tỏ ra lạnh lùng với người khác, nhưng Tô Cẩm Khê có thể cảm nhận rõ Tư Lệ Đình đã lạnh lùng hơn trước.

“Tốt lắm, nam chính sẽ là anh.” Tư Lệ Đình quyết định tại chỗ.

Người phụ trách nhìn Hoa Tinh, “Tổng giám đốc, còn nữ chính thì sao?”

“Cá nhân tôi cho rằng cô Hoa không phù hợp với hình tượng trong phim truyền hình của chúng ta, chọn nữ chính khác.”

Tô Cẩm Khê cau mày, cô cũng đã đọc qua kịch bản, kịch bản này là một bộ phim cung đình nhà Thanh, mà Hoa Tỉnh nỗi tiếng là nhờ phim cổ trang.

Đừng nói là người phụ trách, ngay cả cô cũng cho rằng Hoa Tỉnh rất thích hợp với vai diễn này, sao cô lại cảm thấy là Tư Lệ Đình có ý.

Nói như vậy thì hai người họ thật sự đã sớm quen biết nhau, Tô Cẩm Khê cắn môi, cô không thích ánh mắt Hoa Tỉnh nhìn anh.

“Ò? Tư tổng thấy tôi không thích hợp, rốt cuộc tôi không hợp ở chỗ nào? Ai cũng biết tôi nỏi tiếng là nhờ đóng phim cung đình nhà Thanh.

Bao gồm cả vai quý phi mà tôi đóng mấy năm trước đã ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng mọi người, được đánh giá là một trong những vai diễn hay nhất trên mạng.

Tư tổng đã xem qua phim mà tôi diễn chưa? Nếu anh đã xem qua thì sẽ không nói tôi không thích hợp với vai diễn này.”

Tô Cẩm Khê phát hiện ra một chuyện, ngay cả Tần Vũ cũng cung kính với Tư Lệ Đình, nhưng Hoa Tỉnh này hoàn toàn không sợ Tư Lệ Đình.

Trong mắt Tư Lệ Đình hiện lên sự căm hận không che giấu được, sao anh lại hận một người phụ nữ đến vậy?

“Tôi không thích xem phim cổ trang. Tôi chưa từng xem một tập phim nào mà cô Hoa đóng.”

Hoa Tinh có chút không vui, nhưng vẫn có gắng duy trì vẻ mặt tươi cười, “Nếu Tư tổng đã chưa xem qua, thì anh dựa vào đâu mà nói tôi không hợp?”

“Dựa vào đâu? Dựa vào tôi là người đầu tư cho bộ phim này.” Tư Lệ Đình nói từng câu từng chữ.

“Anh… khinh người quá đáng!” Trong lòng Hoa Tinh có rất nhiều lời muốn nói, nhưng vì sự có mặt của những người khác cô ta không tiện nói ra.

“Cô Hoa cũng không phải ở trong giới giải trí một hai ngày, chắc hẳn cô cũng hiểu rõ vòng tròn này ra sao, ai có tiền thì người đó là người có tiếng nói cuối cùng, chẳng lẽ ngay cả quy tắc này mà cô còn muốn tôi dạy cô?”

Giờ thì mọi người đã hiểu, hai người bọn họ có xích mích, ai còn dám nói chuyện?

Tư Lệ Đình đứng dậy, “Tôi còn có việc đi trước, chọn được nữ chính khác thì tôi sẽ trực tiếp thông báo với anh.”

Người phụ trách nhanh chóng khom lưng cúi đầu tiễn Tư Lệ Đình đi, “Vâng tổng giám đốc, do anh quyết đinh.”

Tư Lệ Đình thậm chí không thèm liếc nhìn Hoa Tỉnh, trực tiếp lướt qua người cô ta.

Hoa Tinh cảm thấy một trận gió lạnh lướt qua mình, người nọ đã rời đi rồi.

Tô Cẩm Khê nhanh chóng đi theo, trong phòng chỉ còn lại hai người Tần Vũ và Hoa Tinh.

“Tiểu Tinh, em và vị Tư tổng này có xích mích gì? Sao tôi lại cảm thấy anh ta toàn nhắm vào em?”

Hoa Tỉnh nở nụ cười, “Không có gì đâu, chúc mừng anh lấy được vai nam chính.”

“Nói đi cũng phải nói lại, kịch bản này viết không tệ, hơn nữa còn có một nhà đầu tư lớn như vậy, nếu bỏ lỡ lần này.

thì thật đáng tiếc.”

“Anh cũng thấy rồi đấy, không phải tôi muốn bỏ lỡ, mà là người ta không cho tôi cơ hội.” Hoa Tinh bắt lực nói.

“Hai người…”

“Tôi còn có một thông báo khác đi trước đây.” Sắc mặt Hoa Tinh không tốt rời đi.

Người phụ trách đưa Tư Lệ Đình ra cửa, “Tổng giám đốc, trong công ty có mấy người mới đến cũng không tệ, tôi muốn sắp xếp một số vai phụ trong bộ phim này cho họ.”

“Vai phụ thì theo ý anh.”

“Vâng tổng giám đốc.”

Tư Lệ Đình đưa Tô Cẩm Khê đến gara, thấy xung quanh không có ai Tô Cẩm Khê liền nói: “Tổng giám đốc, anh quen cô Hoa đó?”

“Trước đây có quen.”

“Có phải giữa hai người xảy ra xích mích gì không? Em cảm tháy…”

“Tô Tô, trước mặt anh đừng nhắc tới người này được không?” Cho tới bây giờ sắc mặt Tư Lệ Đình vẫn chưa dịu lại.

Tô Cảm Khê không nhận ra anh đang nói đùa, vì vậy cô nghiêm túc gật đầu.

Hai người chuẩn bị lên xe, thì một giọng nữ vang lên: “Đình…”

Tô Cẩm Khê quay lại thì thấy Hoa Tinh đang đi về phía hai người bọn họ, ở đây không có người ngoài, cô ta không gọi tổng giám đốc mà gọi là Đình!

Nghĩ đến trước đây Tư Lệ Đình đã từng có bạn gái, chẳng lễ là cô ta sao?

Lúc này Tô Cẩm Khê cảm thấy rất khó chịu, mỗi lần có quan hệ với phụ nữ thì một chữ Tư Lệ Đình cũng không muốn nhắc tới.

Cô có thể cảm nhận được anh đang hận, không yêu sẽ không hận, anh hận càng sâu, thì chứng tỏ trong quá khứ anh rất yêu người phụ nữ này.

“Ngơ ra đó làm gì? Lên xe.” Tư Lệ Đình trực tiếp nói, không thèm nhìn Hoa Tỉnh.

“Hả?” Tô Cảm Khê tưởng anh sẽ dừng lại, cô bị Tư Lệ Đình kéo thẳng vào trong xe.

Xe rời đi không chút lưu tình, Tô Cẩm Khê nhìn thấy vẻ mặt khó tin của Hoa Tỉnh.

“Tổng giám đốc, chuyện này… chúng ta cứ đi như vậy?”

“Sao, em muốn ở lại ăn tối với cô ta?” Tư Lệ Đình nhướng mày nhìn Tô Cẩm Khê.

Tô Cẩm Khê lắc đầu liên tục, “Em không có ý đó, chuyện đó… cô ấy là bạn gái cũ của anh?”

Nửa câu sau, giọng nói của cô cực kỳ nhỏ, Tư Lệ Đình ôm cô vào lòng, “Em thấy sao?”

“Em cảm thấy là phải.”

“Tại sao?”

“Trước đó anh rất không thích nhắc tới chuyện quá khứ, lúc người phụ nữ này xuất hiện, toàn thân anh toát ra hơi thở rất hận cô ấy.

Em cảm thấy cô ấy là bạn gái cũ của anh, chú ba, phải không?”

.” Tư Lệ Đình nhìn cô gái nhỏ bĩu môi trong lòng mình, “Không vui?”

“Không phải em không vui, chỉ là em không ngờ tới minh tỉnh nổi tiếng kia lại là bạn gái cũ của anh, em… hơi tự tỉ.”

“Tiểu ngu ngốc, có gì mà phải tự ti, em trong sạch hơn cô ta nhiều.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK