Mục lục
Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát - Tô Cẩm Khê (truyện full tác giả: Cáo Nhỏ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 414:

 

Nếu Có Cẩm chiếm ưu thế, làm sao có chuyện Nam Cung Mặc đáp ứng yêu cầu của Chu Lê?

 

Người phụ nữ ngốc nghếch này đầu óc đơn giản, cô ấy không hề biết ý đồ nham hiểm của Chu Lê.

 

Tám chín phần là bên trong có nhẫn nên cô ta mới tự tin như vậy.

 

Lộ bộ mặt thật sẽ thực sự gây phiền toái cho Cố Cẩm, lần này bọn họ đánh nát hàm răng cũng chỉ có thể nuốt chửng vào miệng.

 

Thu Quy tiếp tục nói: “Kể từ lúc gia nhập đoàn phim, cô Chu vẫn luôn gây phiền phức cho cô Erlena.

 

Cô Erlena rộng lượng, vẫn luôn không tính toán so đo với cô ta, cô ta thì được đằng chân lân đằng đầu hãm hại cô Erlena.

 

Tốt nhất là nên gọi cảnh sát, để cảnh sát đến điều tra rõ, xem ai mới là người xấu!”

 

Lúc này Cố Cẩm mới hơi ngắng đầu lên nhìn người phụ nữ trước mặt đang gân cổ tức giận vì cô.

 

Tất cả mọi người trong căn phòng này đều biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ có cô ấy dám nói ra sự thật.

 

Nhiệt tình là điều tốt, nhưng hơi ngốc nghéch, giống bản thân cô trước đây.

 

Nam Cung Mặc lạnh lùng nhìn cô ấy: “Cô im miệng cho tôi, ở đây không có chỗ cho cô nói!”

 

Thu Quy còn muốn nói gì đó, vừa đối diện với mắt lạnh lùng của Nam Cung Mặc, cô ấy đành phải nuốt xuống lời muốn nói.

 

Có Cẩm từ từ đứng dậy: “Nam Cung, em thấy Thu Quy nói rất đúng. Nếu cô Chu đã muốn mở thì vậy mở đi.”

 

Người khác không biết xuất xứ của chiếc nhẫn này, chẳng lẽ cô còn không rõ sao?

 

Nếu Chu Lê không liên lụy đến cô, cô ta giữ chiếc nhẫn, nếu sau này Tư Lệ Đình biết được thì có thể sẽ không vui, nhưng cũng sẽ niệm tình cô ta cứu mình mà cân nhắc.

 

Nếu chiếc nhẫn đã ở trên tay Chu Lê thì anh ấy sẽ không đưa cho mình, nhưng một khi vấn đề này liên quan đến mình thì khác.

 

Có Cẩm hiểu rất rõ mình đối với Tư Lệ Đình có ý nghĩ như thế nào, rắc rối càng lớn thì kết cục của Chu Lê càng đau khổ.

 

Cô ta đã đi đến con đường chết, đi càng xa cô ta càng không biết. Cố Cảm cần gì phải làm phiền đến trò hay của cô ta?

 

Khi Nam Cung Mặc nghe cô nói điêu này, gương mặt anh tái đi vì sốc, anh đi vài bước đến chỗ Có Cẩm.

 

“Tiểu tổ tông của anh, đây không phải trò chơi, nếu em thích diễn kịch, anh sẽ viết cho em vài kịch bản nữa.

 

Em thích diễn kịch bản nào thì chúng ta sẽ diễn kịch bản đó, hôm nay chúng ta nghe cô Chu trước, chúng ta không diễn nữa được không?”

 

Ngay khi Nam Cung Mặc nói câu này, tất cả mọi người đều sững sờ, thậm chí có người còn ngoáy lỗ tai, bọn họ không nghe nhằm chứ?

 

Đạo diễn Nam Cung nổi tiếng gọi một cô gái là tiểu tổ tông, kịch bản của anh ấy rất khó có được.

 

Anh ấy định tùy ý viết một vài kịch bản cho tiểu tổ tông này. Lấy lòng như vậy, mọi người có chút không dám tin những gì mình nghe được.

 

Người phụ nữ được Nam Cung Mặc nâng cao chỉ cười nhẹ, cô mặc trang phục cổ trang, nụ cười này khiến mọi người kinh ngạc.

 

Yêu tinh! Chu Lê thầm rủa trong lòng, chẳng trách cô lại quyền rũ đàn ông như vậy.

 

Chu Lê bị khí thế kiêu ngạo của Cố Cẩm làm khó chịu: “Nếu cô Erlena không sợ gì, tôi sẽ lập tức cho người mở ra.

 

“Đừng mở, tôi đồng ý với bát cứ điều kiện nào của cô.”

 

Cố Cẩm không nhìn anh, mà tiến về phía Chu Lê: “Nam Cung, đây là việc của em, anh đừng xen vào.”

 

“Tiểu tổ tông, em đừng nóng giận, nếu em xảy ra chuyện gì, thì làm sao anh…”

 

“Cô Chu, cô muốn mở thì mở đi, nhưng vẫn là máy câu nói tục tĩu trước đó. Cô đã chuẩn bị tâm lý gánh chịu hậu quả chưa?”

 

Vẻ mặt kiêu ngạo như vậy rơi vào trong mắt Chu Lê, Chu Lê sắp bị cô chọc tức nổi điên.

 

“Người nên chuẩn bị tâm lý là cô, Mạnh Linh, cô còn chờ: gì nữa, mở ra.”

 

“Vâng, chị Lê.” Mạnh Linh mở túi xách, đổ mọi thứ trong túi xách lên bàn.

 

Một chiếc nhẫn lộng lẫy lăn ra, Chu Lê đắc thắng cười.

 

“Cô Erlena, nếu cô không lấy trộm, thì cô giải thích thế nào về chiếc nhẫn trong túi xách của cô? Chẳng lẽ chiếc nhẫn mọc chân?” Cố Cảm đang định nói gì đó, thì bên tai cô vang lên tiếng gầm rú của cánh quạt trực thăng.

 

Phương Thành được bao quanh bởi núi và sông, không chỉ có thị trấn lộ ra hương sắc đồ cổ mà bối cảnh trong căn cứ Điện ảnh và Truyền hình nổi tiếng cũng là đồ cổ.

 

Nói chung, các đoàn làm phim đến đây không đóng phim cổ trang thì sẽ đóng phim tiên hiệp. Phim hiện đại sẽ quay ở những nơi khác.

 

Vì vậy, việc máy bay trực thăng xuất hiện ở đây là một điều hết sức kỳ lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK