Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giản Bảo Hoa biết Long Khâm Đế thương yêu ấu tử, Long Khâm Đế có con nối dòng rất nhiều, nhưng sủng ái nhất chính là Dung phi, yêu thích nàng ôn nhu thướt tha, đối với ấu tử duy nhất do nàng sở sinh cũng đặc biệt chú trọng.

Long Khâm Đế tổng cộng có mười một vị hoàng tử, trừ lão nhị và lão tứ đã chết yểu, còn dư lại chín vị hoàng tử.

Năm đó Long Khâm Đế đi được rất gần với đám văn thần kia, mười tuổi phong hậu, người có tri thức cao nhất Hàn Lâm Viện là sư phó của hắn, Long Khâm Đế được dạy bảo bằng những điều tốt nhất, nên đối với giáo dục hài tử cũng rất để bụng, chín vị hoàng tử đều xuất sắc.

Theo lý, Tam hoàng tử là do hoàng hậu sinh ra, tính tình rộng lượng, là người kế nhiệm tốt nhất.

Lúc trước Giản Bảo Hoa đã cảm thấy hắn sẽ không lập Tam hoàng tử làm Thái tử, lúc này Long Khâm Đế nói ra, đã xác thực suy nghĩ của nàng.

"Đúng vậy, trẫm muốn lập Triệt Nhi làm Thái tử!" Giọng nói hùng hồn mạnh mẽ.

Long Khâm Đế cố gắng đứng thẳng lưng, tay phải của hắn nắm chặt ngọc bội bên hông, dùng ngón tay miêu tả hình dáng của ngọc bội.

Hắn đang khẩn trương, Giản Bảo Hoa từ những hành động mờ ám của Long Khâm Đế nhìn ra hắn đang khẩn trương, hắn khẩn trương cái gì? Lo lắng nàng phản đối? Giản Bảo Hoa chỉ cảm thấy thật buồn cười, ngả người ra phía sau, điều chỉnh tư thế cho thoải mái hơn, dùng âm thanh thoát ra từ khoang mũi trả lời, "Ừ."

Ra dùng sức lực chém một đao, lúc này lại giống như đụng vào bông, dùng tất cả khí lực vậy mà lại rơi vào khoảng không, nghĩ tới mục đích đến đây, liền nói:

"Mẫu hậu, bây giờ Triệt Nhi đến đây cầu sách thuốc, thân phận lại là như vậy, tổng không đến mức để cho ngài nói là dùng đồ của người khác đi đối nhân xử thế đi."

"Ngũ hoàng tử có thật là muốn không phải bản gốc thì không thể không?" Giản Bảo Hoa hỏi.

Lúc này Triệu Vũ Triệt đang đắm chìm trong vui mừng, nghe được Giản Bảo Hoa hỏi, mới lấy lại tinh thần, miễn cưỡng thu liễm tâm trạng, nói:

"Hoàng tổ mẫu, Tôn nhi muốn là nguyên bản."

Liếm đôi môi khô khốc, nghĩ tới Giản Bảo Hoa có không ít vật tốt, huống chi Long Khâm Đế vừa mới nói sau này tất cả đều là của hắn, liền đánh bạo nói:

"Hài nhi còn nghe nói, có mấy quyển sách thuốc hiếm, hoàng tổ mẫu cũng có."

Giản Bảo Hoa nhìn Triệu Vũ Triệt, hắn được thừa hưởng dung mạo của Triệu gia, khôi ngô tuấn tú, chỉ là nụ cười trên khuôn mặt trắng nõn ấy lại làm cho nàng rét run.

"Mà thôi, mấy ngày nữa ngươi lại đến lấy."

Thấy Triệu Vũ Triệt còn muốn mở miệng nói tiếp, Giản Bảo Hoa nhíu mày, nhìn hắn:

"Mấy bản đơn lẻ khó có được đều cho ngươi, ta phải lưu lại bản sao, mấy ngày nay phải làm người sao ra rất nhiều bản."

Ánh mắt giống như một mũi tên nhọn, trong lòng Triệu Vũ Triệt hoảng sợ không ngớt, cuống quít cúi thấp đầu xuống, nghĩ tới ánh mắt vừa rồi của Giản Bảo Hoa, thảo nào có thể buông rèm chấp chính, trấn được quần thần.

"Vâng, Tôn nhi đã biết." Triệu Vũ Triệt nói.

"Hoàng đế còn có việc gì sao?" Giản Bảo Hoa hỏi.

Ánh mắt của Giản Bảo Hoa quá mức đạm mạc, phảng phất như đang nhìn một con kiến hôi, nàng ước gì chính mình nhanh chóng rời đi. Làm đế vương cho tới bây giờ đều là trên vạn người, quần thần chỉ dám khen ngợi hắn, người trong hậu cung chỉ dám vây quang chính hắn, mà nàng là mẫu thân của hắn, lại bảo hắn rời đi?

Lòng của Triệu Vũ Triệt dâng lên nỗi tức giận, hắn im lặng không tiếng động đứng tại chỗ, chỉ nhìn chằm chằm Giản Bảo Hoa.

Tuy rằng thái hậu mở miệng trục khách, nhưng mà người đó lại là đương kim hoàng thượng. Bọn hạ nhân Vĩnh Thọ cung, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, toàn bộ bọn họ đều giống như không nghe được.

Trong lòng Giản Bảo Hoa khó tránh khỏi có chút phát lạnh, nàng nhìn Triệu Vũ Triệt, hắn đang tức giận sao? Nàng sinh ra hắn, nhưng hắn vẫn dùng tâm nghi kỵ đối với nàng, nếu như không phải bản thân nàng không màng danh lợi cũng không phải người thích tranh giành, sợ rằng những ngày đi Ngũ Đài Sơn đó đã sớm ép nàng phát điên.

Mà hiện tại là lần đầu tiên chèn ép nàng, sau đó lại dùng ánh mắt như bị tủi thân ngàn vạn lần nhìn nàng?

Giản Bảo Hoa nhìn Triệu Vũ Triệt, rồi phóng ánh mắt ra xa một chút, phảng phất như nhìn thấy cánh cửa Vĩnh Thọ cung vừa dày vừa nặng, thấy bầu trời xanh trăm dặm, nhìn thấy tường thành thật cao, trăm điểu bay về rừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK