Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giản Bảo Hoa chưa bao giờ cảm giác rõ ràng như vậy, cảm giác được bản thân mình chỉ còn nửa bước nữa sẽ bước chân vào quan tài, có thể một khắc tiếp theo, nàng sẽ không mở mắt ra được nữa. Nhìn thấy rõ từng nếp nhăn qua tấm kính thủy tinh do bên Tây Dương mang đến, da trên mu bàn tay nổi những đốm đồi mồi, còn có lúc nào cũng đúng giờ thức dậy, những cái này không lúc nào không nhắc nhở cho nàng biết, rằng nàng đã già qua tuổi thất tuần rồi.

Mà bây giờ, nàng gần sắp chết rồi, khí lạnh trời đất thâm nhập đến tận xương tủy, cơn đau trên người kéo dài âm ỉ, còn có cảm giác chán nản không nói nên lời, trong miệng thì lúc nào cũng cảm thấy đắng và nhớt nháp. Ăn không vô đi không được, thái y bắt mạch cho nàng, luôn luôn dè dặt cẩn thận nói cần tịnh dưỡng là được, nói nàng hồng phúc tề thiên, nhưng nàng biết, nàng không có phúc khí lớn đến như vậy.

Buổi chiều mùa đông, trong phòng âm u, mặc dù có ánh sáng từ cây nến trong đèn lồng bát giác toát ra, nhưng vẫn luôn cảm thấy cái tia sáng ấy thiếu chút gì đó, Giản Bảo Hoa cúi đầu ho khan hai tiếng, hai bên trái phải đều có thị nữ, người đấm lưng người đưa nước cho nàng.

"Thái hậu nương nương." Giọng nói của Oanh Nhi lãnh lót giống như là một con chim sơn ca chân chính, "Cửu công chúa lại đến."

Giản Bảo Hoa mở mắt ra, cúi đầu ho khan hai tiếng, nét mặt lộ ra vẻ mệt mỏi cười, "Đỡ ta đứng lên thôi."

"Thái hậu nương nương, thái y nói ngài cần phải tĩnh dưỡng." Oanh Nhi nghe thấy giọng nói của Giản Bảo Hoa có chút khàn khàn, đánh bạo nói: "Nếu không nô tỳ mời Cửu công chúa đi về trước."

"Thân thể của ta, trong lòng ta hiểu rõ." Giản Bảo Hoa lắc đầu, vươn tay đặt lên cánh tay của Oanh Nhi, "Làm khó cho nó rồi, làm nó phải lo lắng cho ta, để cho nó vào đi."

"Vâng." Oanh Nhi đáp ứng.

Sau tấm bình phong Vạn Lý Giang Sơn, thị nữ nối đuôi nhau đi vào, có người đứng có người ngồi xổm giúp Giản Bảo Hoa chỉnh trang y phục, Giản Bảo Hoa từ bên giường đứng lên, từng cơn choáng vàng khiến nàng phải vịnh vào Oanh Nhi để đứng vững.

"Thái hậu nương nương..." Oanh Nhi bây giờ càng thêm lo lắng.

"Ta không sao, nhất định phải đứng dậy ngay." Giản Bảo Hoa từ từ chậm rãi bước đi, dựa vào Oanh Nhi đỡ, đi qua tâm bình phong, ngồi vào sập La Hán bên cạnh cửa sổ.

"Hoàng tổ mẫu." Thiếu nữ mặc xiêm y đỏ như lửa, như là một ngọn lửa chạy hừng hực, nàng chạy vọt vào.

Giản Bảo Hoa lộ ra ý cười, tuổi tác càng lớn càng là thích chuyện vui và những người hoặc vật chứa đựng sinh cơ bừng bừng.

"Bộ y phục này của con trông rất đẹp." Nàng chậm rãi nói.

"Vừa mới làm xong, đặc biệt mặc cho hoàng tổ mẫu xem." Cửu công chúa Triệu Hạm Hi ngẩng mặt vừa cười vừa nói, trong số các nữ nhi của phụ hoàng nàng, có lẽ nàng là người có dung mạo mờ nhạt nhất, ngày thường không thích cười với những người khác, luôn dùng sắc mặt hờ hững, chỉ có ở nơi này của Giản Bảo Hoa, mới có thể lộ ra nụ cười xán lạn như thế. Bởi vì nụ cười này mà khuôn mặt vốn dĩ bình thường trở nên linh động hơn hẳn.

Giản Bảo Hoa xoa xoa mặt của Triệu Hạm Hi, thiếu nữ dựa vào nàng, làm nàng có thể ngửi được mùi hương thoang thoảng như có như không trên người nàng ấy.

"Có dùng phương thuốc ta đưa cho con không? Dùng có tốt hay không?"

"Phương thuốc mà hoàng tổ mẫu đưa cho đương nhiên là dùng tốt rồi. Da mặt con khô, khi gió lạnh thổi qua, con luôn cảm thấy mặt con muốn nứt ra, nhưng sau khi dùng phương thuốc mà hoàng tổ mẫu ban cho, bây giờ đã trơn lán hơn rất nhiều."

Triệu Hạm Hi lấy ra một cái hộp nhỏ từ trong tay áo, "Con đặc biệt làm nhiều thêm một chút, muốn hiếu kính cho hoàng tổ mẫu."

Giản Bảo Hoa cười lắc đầu, "Cái gương mặt già của ta còn cần gì mấy thứ này."

"Sao hoàng tổ mẫu có thể nói như vậy?" Triệu Hạm Hi kinh ngạc trợn tròn mắt, giọng nói cũng trở nên bất khả tư nghị, "Không phải người đã nói phải chú ý dáng vẻ bên ngoài sao?"

Nghiêng đầu sang một bên một chút, tiếp tục nói: "Hơn nữa, hoàng tổ mẫu đẹp như vậy, lúc còn trẻ thì xinh đẹp diễm lệ không ai sánh bằng, còn bây giờ thì ung dung tôn quý."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang