Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt của Giản Bảo Hoa trầm xuống, mà Ngũ hoàng tử giống như nhìn không thấy, cười hì hì nói tiếp:

"Tiểu nữ nhà Trình các lão gần đây muốn học y, còn nói muốn vào viện y thuật. "

Triệu Hạm Hi biết được ấu nữ nhà Trình các lão, mỹ mạo xinh đẹp, có chút thông minh kính nhi nhưng lòng dạ lại thay đổi liên tục, đã từng học đàn cổ, luyện qua sấu kim, chơi qua đồ cổ, học qua rất nhiều bản lĩnh cũng coi như có chút thành tựu, khoe khoang không ngừng. Nhưng Triệu Hạm Hi cũng biết, nếu là người trong nghề nhìn vào thì sẽ biết nàng học quá cạn, còn không phải là múa búa trước mặt Lỗ Ban sao. Mà nguyên nhân huynh trưởng muốn lấy lòng ấu nữ nhà Trình các lão rất đơn giản, hắn và Tứ hoàng huynh đều tranh nhau sự ưu ái của mỹ nhân này.

Giản Bảo Hoa cúi đầu ho khan hai tiếng, Triệu Hạm Hi tiến lên, vội vã vỗ lưng của nàng.

"Bên trong《 Thương Hàn Tạp Bệnh Luận 》là thu thập các phương thuốc qua các đời đại phu, nàng là một người mới học, đọc những thứ này sẽ không hiểu." Giản Bảo Hoa nói thật nhỏ.

"Trình Tứ cô nương rất thông minh, đối với nàng, quyển sách này sẽ không quá khó." Ngũ hoàng tử nói.

Triệu Hạm Hi dùng đầu lưỡi liếm đôi môi khô khốc, "Hoàng huynh, vốn là..." Nàng còn chưa nói hết, đã bị Long Khâm Đế liếc. Trái tim của Triệu Hạm Hi đập nhanh hơn, nhưng vẫn cố gắng nói tiếp, "Là di vật của Ngụy phu nhân, mẫu thân của hoàng tổ mẫu, hoàng tổ mẫu..."

Không đợi Triệu Hạm Hi nói xong, Giản Bảo Hoa đã mở miệng ngăn nàng, chỉ vì sắc mặt Long Khâm Đế đã trầm xuống.

Triệu Vũ Triệt nhìn thoáng qua muội muội, hắn xưa nay chưa từng nhìn kỹ diện mạo xấu xí của vị muội muội này, thấy nàng chủ chương làm trái, sắc mặt không tốt:

"Nơi nào bằng, rất nhiều chỗ tinh diệu chỉ có thể nhìn nguyên bản mới có thể đọc hiểu được, có thể được thưởng thức một hai lần, ngươi thật ngu muội..."

Bỗng dưng nghĩ đến tài hoa của Triệu Hạm Hi, thơ của nàng được người ở trong kinh đô tán dương không ngớt, cũng vì thế, do nàng không được cưng chìu, chứ không những người khác đã xanh con mắt, nuốt xuống từ chưa nói xong, quay sang nói với Giản Bảo Hoa:

"Tôn nhi đã đáp ứng nàng, hứa sẽ tặng nguyên bản cho nàng, đối nhân xử thế cần phải lấy chữ tín làm đầu, hoàng tổ mẫu cũng không muốn để cho con thất tín với người khác đi."

Triệu Vũ Triệt nói thật đường hoàng, làm cho nàng nghĩ có chút buồn cười, nàng cũng thật sự nở nụ cười châm chọc.

Triệu Vũ Triệt thấy Giản Bảo Hoa cười, trong lòng có chút sợ hãi, ngày thường vị hoàng tổ mẫu này hay ru rú trong nhà, nhưng hắn cũng không dám khinh thường nàng, dù sao nàng đã từng buông rèm chấp chính, nàng vô cùng uy phong chém giết không ít văn thần, nếu như không phải là vì tiểu nha đầu Trình gia, hắn cũng sẽ không nhờ cậy phụ hoàng, đồng thời đến đây yêu cầu sách thuốc.

"Cầm đồ của ta đi đối nhân xử thế..." Giản Bảo Hoa nhẹ nhàng nói, hai mắt nhắm nghiền, gảy phật châu trên cổ tay, không nhìn Triệu Vũ Triệt mà nói:

"Không phải đồ của ngươi mà dám tự ý hứa hẹn, thật tốt. Nếu như Trình Tứ cô nương coi thường ngươi, đó cũng là không có cách nào."

Lời nói của Giản Bảo Hoa rơi xuống, toàn bộ Vĩnh Thọ cung chợt yên tĩnh lại, cung nữ không dám thở mạnh, chỉ nghe thấy âm thanh được phát ra từ đồng hồ quả lắc đong đưa trong góc phòng, đó là đồng hồ báo giờ từ Tây Dương đưa đến, đến đúng giờ thì con chim từ trong hộp gỗ trên đồng hồ báo giờ sẽ chui ra, tiếng kêu quấy rầy sự yên tĩnh trong căn phòng.

"Mẫu hậu." Long Khâm Đế mở miệng.

"Ừ?" Giản Bảo Hoa từ trong xoang mũi lên tiếng, mở đôi mắt mệt mỏi ra.

"Sau này giang sơn đều là của Triệt Nhi, đồ trong thiên hạ đều là của vua, không có bất kỳ một vật gì mà Triệt Nhi không thể không có được."

Long Khâm Đế nói năng khí phách, Vĩnh Thọ cung càng thêm yên tĩnh, Triệu Hạm Hi nắm chặt tay, sau lưng đã đổ một thân mồ hôi lạnh, đây là phụ hoàng muốn lập Ngũ hoàng huynh làm thái tử?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK