Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chi nha" một tiếng, cửa phòng mở ra, hai người cùng nhìn qua, là Tước Nhi.

"Thỉnh an Cửu công chúa." Tước Nhi ngồi xổm phúc lễ, bẩm báo với Giản Bảo Hoa: "Thánh thượng và Ngũ hoàng tử đến thỉnh an."

Long Khâm Đế mang theo ấu tử (1) tiến vào trong điện.

(1) Ấu tử: người con út.

Giản Bảo Hoa và tiên đế sinh tổng cộng hai nhi tử, trưởng tử Triệu Tư Minh chung linh dục tú (2), đáng tiếc bị chết yểu vào năm tám tuổi, tiên đế thương tiếc nàng mất con, liền khôi phục sủng hạnh nàng, điều này làm cho nàng lại lần nữa sinh ra Triệu Tư Văn.

(2) Chung linh dục tú: Đất thiêng sinh hiền tài.

Bởi vì trưởng tử mất sớm, nên nàng không có tự tay dạy dỗ con thứ, mà là được nuôi nấng bên người thái hậu, vậy nên Triệu Tư Văn không thân cận với nàng.

Năm Triệu Tư Văn mười tuổi, đột ngột phát bệnh hiểm nghèo, qua đời ngay sau đó. Vì trong triều đình địa vị văn thần cao nhất, nhưng võ tướng lại đưa nàng lên buông rèm chấp chính.

Tiên đế đi quá nhanh, tân đế tuổi còn nhỏ, nàng chỉ có thể gánh vác Đại Lương. Nhưng tất cả nỗ lực của nàng, lại làm cho Long Khâm Đế nghĩ rằng nàng là có dị tâm, ngoài mặt thì vâng vâng dạ dạ, sau lưng thì lại làm chuyện mờ ám, tất cả mọi chuyện Giản Bảo Hoa đều nhìn thấy trong mắt.

Sau khi Long Khâm Đế cập quan, lập tức lấy nguyên nhân nàng cực khổ việc triều chính, liền để cho thái hậu là nàng đi Ngũ Đài Sơn ăn chay niệm phật, niệm Phật bảy năm, lại một lần nữa tiếp nàng trở về.

Cũng chính lúc đó, Giản Bảo Hoa gặp Cửu công chúa Triệu Hạm Hi. Mẹ đẻ Triệu Hạm Hi là một cung nữ, ngũ quan không đẹp, chỉ chờ tuổi tác cao được phóng xuất ra khỏi cung, ai biết được lại gặp trúng lúc Long Khâm Đế đang say rượu, một đêm điên long đảo phượng liền có Triệu Hạm Hi.

Mẹ đẻ Triệu Hạm Hi không được sủng ái nên cũng tác động đến số mệnh Triệu Hạm Hi gặp nhiều trái ngang.

Giản Bảo Hoa vô tình gặp Triệu Hạm Hi, thương tiếc trong lòng. Vậy nên mới đưa Triệu Hạm Hi đến bên người chăm sóc.

Giản Bảo Hoa nghịch phật châu trên cổ tay, từng viên từng viên phật châu giống như phát lên ánh sáng chiếu rọi. Dù cho đã đi Ngũ Đài Sơn, Giản Bảo Hoa vẫn không tin Phật, chỉ là khi nhìn thấy Long Khâm Đế, nàng sẽ vân vê phật châu theo thói quen.

"Mẫu hậu."

Nghe được cách xưng hô của Long Khâm Đế, Giản Bảo Hoa mới dừng tay lại một chút, mí mắt nàng khẽ động.

Lúc buông rèm chấp chính, Long Khâm Đế gọi nàng là mẫu hậu, sau khi nắm quyền thì gọi nàng là thái hậu, chỉ khi có việc cầu nàng, mới có thể dùng tới hai chữ mẫu hậu này.

"Chuyện gì?"

"Là Tôn nhi có việc thỉnh cầu." Ngũ hoàng tử Triệu Vũ Triệt nói, "Tôn nhi nghe nói hoàng tổ mẫu có một quyển 《 Thương Hàn Tạp Bệnh Luận 》, trong đó có một phương thuốc cổ, đặc biệt đến đây cầu người."

Sách này là do mẫu thân còn sống lưu lại, khi ở Ngũ Đài Sơn, Giản Bảo Hoa sao chép không chỉ một lần, lúc này nàng phân phó Oanh Nhi đi lấy một bản viết tay đưa cho Ngũ hoàng tử.

Ngũ hoàng tử đã nhận được bản sao, nhưng không có rời đi, mà lại thi lễ, nói tiếp: "Tôn nhi muốn nguyên bản trong tay hoàng tổ mẫu."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK