Tần Mặc Uyên ở Tích Nguyệt quốc thủ đoạn tàn nhẫn mưa rềnh gió cuốn khiến người khác không dám hé răng nửa lời nhanh chóng giải quyết tất cả những kẻ phản bội quốc gia trong trận chiến, mang theo phía sau một ngàn Long Kỵ quân đuổi tới Đông Ly quốc.
Ở Bắc Lăng thành Giản Trì nhóm người đã sớm dọn dẹp giải quyết xong mọi chuyện lên đường trở về kinh thành, đợi Tần Mặc Uyên chạy đến kinh thành Đông Ly quốc đã là ba ngày sau.
Hoàng cung Đông Ly quốc!.
ở trong cung điện của Giản Ly.
Giản Ly lười nhác nằm trên ghế dài trên người một thân hồng y mỹ lệ ôm trọn dáng người lung linh của nàng, trong tay cầm một cây quạt tròn nhẹ nhàng phe phẩy xung quanh nàng đều là U Ly ảnh vệ, tất cả bọn họ đem Giản Ly cung điện canh giữ đến không lọt một khe hở, ở trong cung điện phía cửa hai người trên xà nhà hai người bốn góc hai người, tất cả ít nhất đều phải có mười người!! bên ngoài cung điện đều phải trên một trăm!!! đem nàng đương quốc bảo sao!!
" Tiểu Tuyết nhi, ta kêu em đem bọn họ điều trở về Y Tiên Cung tiếp tục làm việc như bình thường, em đem bọn họ đem đến đây bao vây cung điện của ta như vậy làm gì? ta cũng không phải bảo vật quốc gia cần một đống lớn ảnh vệ canh giữ "
Giản Ly giọng nói trong trẻo như tiếng chuông bạc tùy ý vang lên trong phòng.
" Tiểu thư bọn họ đều mệt mỏi đâu để bọn họ ở lại mấy ngày cũng không sao "
Lam Yên cười hì hì ngồi bên cạnh Giản Ly vừa rót trà cho nàng vừa nói.
" Đúng vậy a tiểu thư "
Tiêu Tuyết nhanh chóng tán thành gật đầu cười khúc khích nhìn Giản Ly.
" Các ngươi đang giấu ta cái gì đúng không? "
Giản Ly híp mắt nhìn bọn họ nghi ngờ nói.
" Tiểu thư nói gì vậy a, chúng ta làm gì giấu tiểu thư chuyện gì nha "
Lam Yên cực kỳ chân thành bộ dáng tươi cười đến ánh mắt cong cong nhìn Giản Ly nói.
" Thật là!.
"
" Công chúa điện hạ "
Giản Ly vừa nói một cung nữ đi đến đứng trước cửa điện cung kính lên tiếng.
" Có chuyện gì? "
Nàng nhướng mày nhìn ra cửa điện hỏi.
" Thưa công chúa, Tích Nguyệt quốc thái tử tới trong cung "
Cung nữ như cũ kính cẩn hơi khom người xuống hướng về phía Giản Ly nói.
" Ta đã biết, lui ra đi "
Giản Ly nghe vậy liền cong môi phẩy phẩy tay làm cung nữ lui xuống.
" Vâng "
Cung nữ cúi người hành lễ sau đó rời đi.
" Đi thôi "
Giản Ly cây quạt che miệng cười nói, từ trên ghế dài ngồi dậy bước chân ưu nhã ra khỏi tẩm cung.
Thừa Thiên điện xa hoa lộng lẫy, Giản Trì ngồi trên long ỷ bộ dáng lười biếng đắc ý, Giản Diễm đứng bên cạnh hắn tươi cười rạng rỡ nhìn xuống phía dưới, đứng ở dưới đúng là Tần Mặc Uyên còn có Tần Nghiêm!.
" Lão già kia người cái gì phá tính cách mau đem nha đầu tới đây đi, ngươi thích gậy bỏng đánh uyên ương à!! "
Tần Nghiêm lớn giọng nhìn Giản Trì đắc ý bộ dáng nghiến răng nói.
" Ngươi nói ai phá tính cách? ta chính là bảo vệ nữ nhi bảo bối của ta còn không được chắc!! "
Giản Trì hừ lạnh phun ngược lại Tần Nghiêm, lão tiện nhân nói ai phá tính cách chứ! còn không phải nhi tử hắn âm mưu quải chạy nữ nhi của hắn sao trách ai a.
" Nhạc phụ, nương tử của ta ở đâu? "
Tần Mặc Uyên nhíu mày lại, không thể làm sắc mặt không thể không thể đây là nhạc phụ của hắn không thể không thể aaaaa tức giận!!!
" Có chuyện gì vui như thế? "
Giản Ly giọng nói ngọt ngào đầy ý cười vang lên, sau đó người cũng bước vào trong điện.
Trong đại điện người nghe thấy nàng âm thanh đồng loạt quay đầu nhìn lại cửa điện, đón ánh mắt trời mà tới nữ tử bước vào đại điện cả người tràng ngập sức sống mỹ lệ linh động lại cực kỳ quyến rũ, trong tay nàng cầm cây quạt tròn che gần nửa mặt nhẹ nhàng phe phẩy, đôi mắt đen nhánh sáng ngời lấp lánh như ánh sao, một thân hồng y bay múa lay động theo nàng bước chân, trên đầu trang sức nhưng sợi tủa xuống nhẹ nhàng lắc lư.
Nhất thời mọi người đều ngẩn ra.
Nữ nhi bảo bối của hắn đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, chỉ đẹp sao mẫu thân nàng hahahaha, Giản Trì ánh mắt lượng cực kỳ lập lòe đắc ý đến cực hạn.
Giản Diễm bên cạnh hắn cũng đắc ý không kém, muội muội nhà hắn quá xinh đẹp, có muội muội đẹp thật khổ nhiều người đáng ghét như thế muốn bắt cóc muội muội hắn!! Giản Diễm vừa nghĩ tới khoé mắt liếc qua Tần Mặc Uyên tràn đầy ghét bỏ.
Nha đầu này thật sự là thừa nhận hết mỹ mạo của mẫu thân cùng phụ thân nàng a, nhìn xem nhi tử hắn không có chút tiền đồ nào bị mê muội rồi kìa!!
" Chuyện gì vậy? "
Giản Ly bước chân đi đến gần chỗ Tần Mặc Uyên dưới ánh mắt đầy uy lực của nhà mình ca ca và phụ thân dưới chân chuyển hướng cách ra xa hắn 10 bước chân, sao đó nhướng mày nghi hoặc hơi nghiêng đầu nhìn bọn họ.
" Không có gì haha, là Tích Nguyệt thái tử đến đón phụ hoàng của hắn đó mà "
Giản Trì vừa lòng haha cười nói, lời nói rất rõ ràng đem nàng và Tần Mặc Uyên trở thành hai cái không quen biết nhau.
" Nương tử ta tới tìm nàng a "
Tần Mặc Uyên yêu nghiệt tươi cười đi lại gần Giản Ly ôm lấy eo nàng mặt dựa gần sát vào nàng nói.
" Ngươi làm gì động tay động chân, buông muội muội của ta ra! "
Giản Diễm thấy Tần Mặc Uyên động tác trừng mắt nhảy dựng lên chạy để tách hai người ra.
Giản Diễm nhanh Tần Mặc Uyên Uyên càng nhanh ôm Giản Ly eo xoay người một cái né tránh Giản Diễm bàn tay.
" Ta ôm nương tử của ta, đại cựu tử cần gì kích động như thế, không tốt đâu "
Tần Mặc Uyên khiêu khích nhìn Giản Diễm, trên mặt đều viết ra ta liền ôm đó có giỏi ngươi đánh ta a.
Giản Diễm tức muốn bốc khói nghiến răng nhìn Tần Mặc Uyên, đồ đê tiện này ở trước mặt muội muội hắn trang ngây thơ ở trước mặt bọn họ liền thay vẻ mặt!!! đê tiện vô liêm sỉ!!!
Giản Ly nhếch môi cười, người nam nhân này a đúng là hung ác thế nhưng cho Long Kỵ quân sang bằng địa bàn của Long Thần vệ, tên kia hiện tại chắc là hận chết bọn họ, nàng hai tay đặt trước ngực của Tần Mặc Uyên đẩy hắn ra, nhưng mà hắn làm như không thấy vẫn luôn ôm eo nàng.
" Giữa đại điện ôm ôm ấp ấp ra thể thống gì "
Giản Ly hừ nhẹ trợn mắt nhìn hắn tức giận bộ dáng nói.
" Nương tử nàng không cần ta nữa sao? "
Tần Mặc Uyên giọng nói đều là thương tâm, câu hồn đôi mắt phát huy đến cực điểm, vô cùng ủy khuất liếc mắt nhìn Giản Ly.
Đột nhiên bị câu dẫn Giản Ly trong lòng nhảy dựng lên, yêu nghiệt này câu dẫn nàng!! Giản Ly đẩy hắn ra nhanh chóng đi đến sau lưng Giản Trì, trừng mắt nhìn Tần Mặc Uyên.
Tần Mặc Uyên bị đẩy ra đã ủy khuất bị nàng như vậy nhìn càng ủy khuất hơn ái oán nhìn nàng, bộ dáng giống như một cái bị vứt bỏ oán phu!!
Giản Trì khoé môi run rẩy, tên này vừa rồi còn bộ dáng lạnh lùng, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn muốn hắn đem nữ nhi đi ra gặp hắn hiện tại nhìn thấy nhà hắn nữ nhi liền đổi sắc mặt, đúng là vô sỉ kẻ hai mặt mà!!!
" Tích Nguyệt thái tử đừng gọi bậy nữ nhi của ta vẫn chưa gả cho ai, nương tử cái gì "
Giản Trì hừ một tiếng nói.
" Nàng ấy đã gả cho ta! "
Tần Mặc Uyên nhíu mày nhanh chóng phản bác, hắn buồn bực!! nương tử vẫn luôn là không thể đuổi đến tay cùng nàng ở bên nhau!!
" Nga! nếu thật có hiện tại có thể âm thầm hòa ly, ta đã quyết định lập nữ nhi của ta thành trữ quân, ngươi và nàng đời này không có duyên phận đâu!! "
Giản Trì đắc ý nói, trên mặt đều muốn hiện lên mấy chữ tới a có giỏi cướp được nữ nhi của ta, hừ muốn bắt cóc nữ nhi bảo bối của Giản Trì này cũng không xem thử hắn có đồng ý không.
Tần Mặc Uyên ngẩn ra, trữ quân? nếu nàng ấy trở thành trữ quân tương lai chính là Đông Ly nữ hoàng, hắn lại là Tích Nguyệt quốc thái tử hai người bọn họ làm sao ở bên nhau!! còn có nữ hoàng là sẽ có hậu cung, nương tử tốt như thế nếu trở thành nữ hoàng bên cạnh nàng nhất định sẽ xuất hiện một đám nam nhân khác mà không phải là hắn!! không được, hắn không cho phép!! nàng là của hắn, một mình hắn!!
" Ta không đồng ý!! "
Tần Mặc Uyên cơ hồ không hề nghĩ ngợi liền lớn tiếng nói.
" Thái tử điện hạ quản rộng quá đây là Đông Ly chúng ta việc, muội muội nhà ta là công chúa tự nhiên có quyền thừa kế đế vị "
Giản Diễm rốt cuộc nhìn tới Tần Mặc Uyên chịu thiệt không chút nào khách khí đã kích hắn.
" Nàng ấy đã gả cho ta!! sau có thể làm trữ quân!! hơn nữa Đông Ly không phải đã có thái tử hay sao!! "
" Bản thái tử đột nhiên không muốn làm nên ta muốn cho muội muội nhà ta làm nữ hoàng, ngươi ý kiến cái gì? "
" Đúng vậy, ta muốn lập nữ nhi thành trữ quân Tích Nguyệt quốc ngươi ngăn cản cái gì!! "
Trong lúc nhất thời đại điện ồn ào ba người bọn họ đấu khẩu với nhau.
Giản Ly:"!.
"
Tần Nghiêm:"!.
" đúng là không còn mặt.
" Hoàng thượng nguy rồi hoàng hậu nương nương và Tiêu tiểu thư không thấy!! "
Một thị vệ hốt hoảng xông vào đại điện điện quỳ xuống gấp gáp nói.
" Ngươi nói gì hoàng hậu không thấy!! "
" Tiểu Tuyết nhi không thấy!! "
Giản Trì và Giản Diễm đồng thời quát lên.
" Chết tiệt!!! các ngươi rốt cuộc như thế nào bảo vệ hoàng hậu!!! "
Giản Trì tức muốn nổ phổi trừng mắt nhìn thị vệ đang quỳ bên dưới nghiến răng lạnh lẽo nói.
" Hoàng thượng thứ tội "
" Cút đi!! "
Giản Trì càng giận dữ hơn quát lên, thị vệ nhanh chóng lui ra ngoài, huhu hoàng thượng thật tốt hắn phạm sai lầm vẫn không có chém đầu hắn, ở Đông Ly thật tốt, công chúa điện hạ càng tốt huhu.
Giản Ly cả người đều ngây ra lúc nãy đến đây Tiêu Tuyết đã bị mẫu hậu kéo đi qua lựa chọn lễ phục chuẩn bị đại hôn với ca ca như thế nào hiện tại không thấy!!!
" Tiểu thư! tiểu thư người xem cái này!! "
Lam Yên chạy từ bên ngoài vào đưa cho Giản Ly một bức thư, nàng nhanh chóng cầm lấy bức thư mở ra, nhìn thấy bên trong nội dung sắc mặt liền không tốt lên.
Ở Bắc Lăng thành Giản Trì nhóm người đã sớm dọn dẹp giải quyết xong mọi chuyện lên đường trở về kinh thành, đợi Tần Mặc Uyên chạy đến kinh thành Đông Ly quốc đã là ba ngày sau.
Hoàng cung Đông Ly quốc!.
ở trong cung điện của Giản Ly.
Giản Ly lười nhác nằm trên ghế dài trên người một thân hồng y mỹ lệ ôm trọn dáng người lung linh của nàng, trong tay cầm một cây quạt tròn nhẹ nhàng phe phẩy xung quanh nàng đều là U Ly ảnh vệ, tất cả bọn họ đem Giản Ly cung điện canh giữ đến không lọt một khe hở, ở trong cung điện phía cửa hai người trên xà nhà hai người bốn góc hai người, tất cả ít nhất đều phải có mười người!! bên ngoài cung điện đều phải trên một trăm!!! đem nàng đương quốc bảo sao!!
" Tiểu Tuyết nhi, ta kêu em đem bọn họ điều trở về Y Tiên Cung tiếp tục làm việc như bình thường, em đem bọn họ đem đến đây bao vây cung điện của ta như vậy làm gì? ta cũng không phải bảo vật quốc gia cần một đống lớn ảnh vệ canh giữ "
Giản Ly giọng nói trong trẻo như tiếng chuông bạc tùy ý vang lên trong phòng.
" Tiểu thư bọn họ đều mệt mỏi đâu để bọn họ ở lại mấy ngày cũng không sao "
Lam Yên cười hì hì ngồi bên cạnh Giản Ly vừa rót trà cho nàng vừa nói.
" Đúng vậy a tiểu thư "
Tiêu Tuyết nhanh chóng tán thành gật đầu cười khúc khích nhìn Giản Ly.
" Các ngươi đang giấu ta cái gì đúng không? "
Giản Ly híp mắt nhìn bọn họ nghi ngờ nói.
" Tiểu thư nói gì vậy a, chúng ta làm gì giấu tiểu thư chuyện gì nha "
Lam Yên cực kỳ chân thành bộ dáng tươi cười đến ánh mắt cong cong nhìn Giản Ly nói.
" Thật là!.
"
" Công chúa điện hạ "
Giản Ly vừa nói một cung nữ đi đến đứng trước cửa điện cung kính lên tiếng.
" Có chuyện gì? "
Nàng nhướng mày nhìn ra cửa điện hỏi.
" Thưa công chúa, Tích Nguyệt quốc thái tử tới trong cung "
Cung nữ như cũ kính cẩn hơi khom người xuống hướng về phía Giản Ly nói.
" Ta đã biết, lui ra đi "
Giản Ly nghe vậy liền cong môi phẩy phẩy tay làm cung nữ lui xuống.
" Vâng "
Cung nữ cúi người hành lễ sau đó rời đi.
" Đi thôi "
Giản Ly cây quạt che miệng cười nói, từ trên ghế dài ngồi dậy bước chân ưu nhã ra khỏi tẩm cung.
Thừa Thiên điện xa hoa lộng lẫy, Giản Trì ngồi trên long ỷ bộ dáng lười biếng đắc ý, Giản Diễm đứng bên cạnh hắn tươi cười rạng rỡ nhìn xuống phía dưới, đứng ở dưới đúng là Tần Mặc Uyên còn có Tần Nghiêm!.
" Lão già kia người cái gì phá tính cách mau đem nha đầu tới đây đi, ngươi thích gậy bỏng đánh uyên ương à!! "
Tần Nghiêm lớn giọng nhìn Giản Trì đắc ý bộ dáng nghiến răng nói.
" Ngươi nói ai phá tính cách? ta chính là bảo vệ nữ nhi bảo bối của ta còn không được chắc!! "
Giản Trì hừ lạnh phun ngược lại Tần Nghiêm, lão tiện nhân nói ai phá tính cách chứ! còn không phải nhi tử hắn âm mưu quải chạy nữ nhi của hắn sao trách ai a.
" Nhạc phụ, nương tử của ta ở đâu? "
Tần Mặc Uyên nhíu mày lại, không thể làm sắc mặt không thể không thể đây là nhạc phụ của hắn không thể không thể aaaaa tức giận!!!
" Có chuyện gì vui như thế? "
Giản Ly giọng nói ngọt ngào đầy ý cười vang lên, sau đó người cũng bước vào trong điện.
Trong đại điện người nghe thấy nàng âm thanh đồng loạt quay đầu nhìn lại cửa điện, đón ánh mắt trời mà tới nữ tử bước vào đại điện cả người tràng ngập sức sống mỹ lệ linh động lại cực kỳ quyến rũ, trong tay nàng cầm cây quạt tròn che gần nửa mặt nhẹ nhàng phe phẩy, đôi mắt đen nhánh sáng ngời lấp lánh như ánh sao, một thân hồng y bay múa lay động theo nàng bước chân, trên đầu trang sức nhưng sợi tủa xuống nhẹ nhàng lắc lư.
Nhất thời mọi người đều ngẩn ra.
Nữ nhi bảo bối của hắn đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, chỉ đẹp sao mẫu thân nàng hahahaha, Giản Trì ánh mắt lượng cực kỳ lập lòe đắc ý đến cực hạn.
Giản Diễm bên cạnh hắn cũng đắc ý không kém, muội muội nhà hắn quá xinh đẹp, có muội muội đẹp thật khổ nhiều người đáng ghét như thế muốn bắt cóc muội muội hắn!! Giản Diễm vừa nghĩ tới khoé mắt liếc qua Tần Mặc Uyên tràn đầy ghét bỏ.
Nha đầu này thật sự là thừa nhận hết mỹ mạo của mẫu thân cùng phụ thân nàng a, nhìn xem nhi tử hắn không có chút tiền đồ nào bị mê muội rồi kìa!!
" Chuyện gì vậy? "
Giản Ly bước chân đi đến gần chỗ Tần Mặc Uyên dưới ánh mắt đầy uy lực của nhà mình ca ca và phụ thân dưới chân chuyển hướng cách ra xa hắn 10 bước chân, sao đó nhướng mày nghi hoặc hơi nghiêng đầu nhìn bọn họ.
" Không có gì haha, là Tích Nguyệt thái tử đến đón phụ hoàng của hắn đó mà "
Giản Trì vừa lòng haha cười nói, lời nói rất rõ ràng đem nàng và Tần Mặc Uyên trở thành hai cái không quen biết nhau.
" Nương tử ta tới tìm nàng a "
Tần Mặc Uyên yêu nghiệt tươi cười đi lại gần Giản Ly ôm lấy eo nàng mặt dựa gần sát vào nàng nói.
" Ngươi làm gì động tay động chân, buông muội muội của ta ra! "
Giản Diễm thấy Tần Mặc Uyên động tác trừng mắt nhảy dựng lên chạy để tách hai người ra.
Giản Diễm nhanh Tần Mặc Uyên Uyên càng nhanh ôm Giản Ly eo xoay người một cái né tránh Giản Diễm bàn tay.
" Ta ôm nương tử của ta, đại cựu tử cần gì kích động như thế, không tốt đâu "
Tần Mặc Uyên khiêu khích nhìn Giản Diễm, trên mặt đều viết ra ta liền ôm đó có giỏi ngươi đánh ta a.
Giản Diễm tức muốn bốc khói nghiến răng nhìn Tần Mặc Uyên, đồ đê tiện này ở trước mặt muội muội hắn trang ngây thơ ở trước mặt bọn họ liền thay vẻ mặt!!! đê tiện vô liêm sỉ!!!
Giản Ly nhếch môi cười, người nam nhân này a đúng là hung ác thế nhưng cho Long Kỵ quân sang bằng địa bàn của Long Thần vệ, tên kia hiện tại chắc là hận chết bọn họ, nàng hai tay đặt trước ngực của Tần Mặc Uyên đẩy hắn ra, nhưng mà hắn làm như không thấy vẫn luôn ôm eo nàng.
" Giữa đại điện ôm ôm ấp ấp ra thể thống gì "
Giản Ly hừ nhẹ trợn mắt nhìn hắn tức giận bộ dáng nói.
" Nương tử nàng không cần ta nữa sao? "
Tần Mặc Uyên giọng nói đều là thương tâm, câu hồn đôi mắt phát huy đến cực điểm, vô cùng ủy khuất liếc mắt nhìn Giản Ly.
Đột nhiên bị câu dẫn Giản Ly trong lòng nhảy dựng lên, yêu nghiệt này câu dẫn nàng!! Giản Ly đẩy hắn ra nhanh chóng đi đến sau lưng Giản Trì, trừng mắt nhìn Tần Mặc Uyên.
Tần Mặc Uyên bị đẩy ra đã ủy khuất bị nàng như vậy nhìn càng ủy khuất hơn ái oán nhìn nàng, bộ dáng giống như một cái bị vứt bỏ oán phu!!
Giản Trì khoé môi run rẩy, tên này vừa rồi còn bộ dáng lạnh lùng, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn muốn hắn đem nữ nhi đi ra gặp hắn hiện tại nhìn thấy nhà hắn nữ nhi liền đổi sắc mặt, đúng là vô sỉ kẻ hai mặt mà!!!
" Tích Nguyệt thái tử đừng gọi bậy nữ nhi của ta vẫn chưa gả cho ai, nương tử cái gì "
Giản Trì hừ một tiếng nói.
" Nàng ấy đã gả cho ta! "
Tần Mặc Uyên nhíu mày nhanh chóng phản bác, hắn buồn bực!! nương tử vẫn luôn là không thể đuổi đến tay cùng nàng ở bên nhau!!
" Nga! nếu thật có hiện tại có thể âm thầm hòa ly, ta đã quyết định lập nữ nhi của ta thành trữ quân, ngươi và nàng đời này không có duyên phận đâu!! "
Giản Trì đắc ý nói, trên mặt đều muốn hiện lên mấy chữ tới a có giỏi cướp được nữ nhi của ta, hừ muốn bắt cóc nữ nhi bảo bối của Giản Trì này cũng không xem thử hắn có đồng ý không.
Tần Mặc Uyên ngẩn ra, trữ quân? nếu nàng ấy trở thành trữ quân tương lai chính là Đông Ly nữ hoàng, hắn lại là Tích Nguyệt quốc thái tử hai người bọn họ làm sao ở bên nhau!! còn có nữ hoàng là sẽ có hậu cung, nương tử tốt như thế nếu trở thành nữ hoàng bên cạnh nàng nhất định sẽ xuất hiện một đám nam nhân khác mà không phải là hắn!! không được, hắn không cho phép!! nàng là của hắn, một mình hắn!!
" Ta không đồng ý!! "
Tần Mặc Uyên cơ hồ không hề nghĩ ngợi liền lớn tiếng nói.
" Thái tử điện hạ quản rộng quá đây là Đông Ly chúng ta việc, muội muội nhà ta là công chúa tự nhiên có quyền thừa kế đế vị "
Giản Diễm rốt cuộc nhìn tới Tần Mặc Uyên chịu thiệt không chút nào khách khí đã kích hắn.
" Nàng ấy đã gả cho ta!! sau có thể làm trữ quân!! hơn nữa Đông Ly không phải đã có thái tử hay sao!! "
" Bản thái tử đột nhiên không muốn làm nên ta muốn cho muội muội nhà ta làm nữ hoàng, ngươi ý kiến cái gì? "
" Đúng vậy, ta muốn lập nữ nhi thành trữ quân Tích Nguyệt quốc ngươi ngăn cản cái gì!! "
Trong lúc nhất thời đại điện ồn ào ba người bọn họ đấu khẩu với nhau.
Giản Ly:"!.
"
Tần Nghiêm:"!.
" đúng là không còn mặt.
" Hoàng thượng nguy rồi hoàng hậu nương nương và Tiêu tiểu thư không thấy!! "
Một thị vệ hốt hoảng xông vào đại điện điện quỳ xuống gấp gáp nói.
" Ngươi nói gì hoàng hậu không thấy!! "
" Tiểu Tuyết nhi không thấy!! "
Giản Trì và Giản Diễm đồng thời quát lên.
" Chết tiệt!!! các ngươi rốt cuộc như thế nào bảo vệ hoàng hậu!!! "
Giản Trì tức muốn nổ phổi trừng mắt nhìn thị vệ đang quỳ bên dưới nghiến răng lạnh lẽo nói.
" Hoàng thượng thứ tội "
" Cút đi!! "
Giản Trì càng giận dữ hơn quát lên, thị vệ nhanh chóng lui ra ngoài, huhu hoàng thượng thật tốt hắn phạm sai lầm vẫn không có chém đầu hắn, ở Đông Ly thật tốt, công chúa điện hạ càng tốt huhu.
Giản Ly cả người đều ngây ra lúc nãy đến đây Tiêu Tuyết đã bị mẫu hậu kéo đi qua lựa chọn lễ phục chuẩn bị đại hôn với ca ca như thế nào hiện tại không thấy!!!
" Tiểu thư! tiểu thư người xem cái này!! "
Lam Yên chạy từ bên ngoài vào đưa cho Giản Ly một bức thư, nàng nhanh chóng cầm lấy bức thư mở ra, nhìn thấy bên trong nội dung sắc mặt liền không tốt lên.