• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yến hội sau đó kì dị an bình, cho tới khi sắp kết thúc, Lục Chúc Vũ một lần nữa đứng lên.

" Hoàng đế bệ hạ Chúc Vũ đã suy nghĩ kỹ, Chúc Vũ muốn gả cho hắn! "

Lục Chúc Vũ vừa nói tay chỉ thẳng vào Tần Mặc Uyên.

Trong lúc nhất thời cả yến tiệc rơi vào trầm mặc, Tần Mặc Uyên đáy mắt nổi lên lệ khí, vọng tưởng gả cho hắn? không biết sống chết!!

Giản Ly nhếch môi cười khẽ, sắc mặt không chút thay đổi, đồ vật của nàng cho dù nàng có phá hủy cũng sẽ không nhường cho người khác, Tần Mặc Uyên là người của nàng, muốn nàng nhường? ngươi tưởng ngươi là cái thá gì?!!

Tần Nghiêm híp mắt, muốn gả nhi tử bảo bối của hắn? nằm mơ!!

Giản Diễm quỷ dị tà khí cười, hắn liền nói kỹ nữ này chắc chắn muốn cướp trượng phu của muội muội hắn, Phi Vũ quốc càng lúc càng không có mắt.

Những người xung quanh: cô công chúa này bị ngu rồi sao?? thế nhưng muốn gả cho một cái ngốc tử vui đùa cái gì.

" Khụ, hắn đã có chính phi, Phi Vũ công chúa vẫn là chọn một người khác đi "

Tần Nghiêm giả bộ ho một tiếng, nói.

" Đã cưới, không phải còn có thể hưu thê sao? Chúc Vũ muốn hỏi Thần vương có chấp nhận hưu thê hay không "

Lục Chúc Vũ tươi cười đắc ý, nàng so nữ nhân kia đẹp hơn, thân phận cao quý hơn, hắn chắc chắn sẽ chọn nàng.

" Hahaha!.

buồn cười chết mất!.

"

" Phi Vũ công chúa! bản thái tử thấy cô kỹ nữ cũng vừa thôi!.

ở trước mặt nhiều người hỏi người ta có thể hưu thê lấy cô không!.

hahaha đúng là tiểu tam tiểu tứ không biết xấu hổ là gì, mặt dày so tường thành còn phải dày gấp trăm lần!! "

Giản Diễm lời nói tràn ngập gai nhọn chọc thẳng vào Lục Chúc Vũ châm chọc không chút nể tình.

Lục Chúc Vũ nhất thời sắc mặt đỏ bừng lên, oán hận nhìn Giản Diễm.

" Ta là công chúa, muốn gả cho hắn tự nhiên phải làm chính phi, nàng ta là cái thá gì chứ! "

" Công chúa muốn làm chính phi của hắn không phải là không thể!.

"

Lục Chúc Vũ trong mắt càng nhiều đắc ý, nhìn xem tiện nhân này cũng rất biết điều.

Giản Ly vừa nói vừa dựa vào trong lòng Tần Mặc Uyên khoé môi cong lên tươi cười.

Tần Mặc Uyên ánh mắt nguy hiểm ôm lấy eo Giản Ly.

" Chỉ cần công chúa mang Phi Vũ quốc cho ta là được!! "

" Tiện nhân ngươi nói!.

! "

" Bốp! "

Lục Chúc Vũ chỉ vào Giản Ly hét lên, Giản Diễm vun tay lên phóng ra nội lực trực tiếp tát vào mặt nàng ta.

" Xin lỗi nhé!.

trượt tay "

Giản Diễm cầm khăn lau chính mình tay giống như vừa đụng phải thứ đồ dơ giống nhau, tà tứ cười nói.

" Ngươi!! "

Lục Chúc Vũ bụp má, trên mặt nóng rát làm sắc mặt nàng ta có chút vặn vẹo.

" Yến tiệc kết thúc những người khác có thể trở về "

Tần Nghiêm nhíu mày lên tiếng, ý tứ rất rõ người không liên quan mau cút, hắn còn phải giải quyết chuyện nhà.

Mọi người sôi nổi cáo lui chạy nhanh trở về, trong lúc nhất thời ngự hoa viên chỉ còn lại hoàng đế thái giám bên cạnh hắn, Tần Mặc Uyên và Giản Ly, Người của Phi Vũ quốc còn cả người của Đông Ly.

" Khụ!.

Đông Ly thái tử có thể trở về trước được không "

Tần Nghiêm nhìn thấy Giản Diễm vẫn ở lại bộ dáng lười biến ngồi đó liền quay mặt qua nhìn hắn.

" Tần hoàng cứ tự nhiên giải quyết chuyện trước mắt đã!.

ta còn có việc quan trọng cần nói!.

có thể chờ được "

Giản Diễm không một chút nào tự hiểu lấy, tươi cười nhìn Tần Nghiêm nói.

Tần Nghiêm:"!.

"

Giản Ly:"!.

"

" Vậy được rồi!.

"

Tần Nghiêm nén xuống run rẩy khoé môi lên tiếng.

" Phi Vũ công chúa trẫm nói lại một lần nữa Thần vương đã có chính phi, nếu muốn liên hôn thì hãy chọn một người khác "

Tần Nghiêm nhìn về phía Lục Chúc Vũ, không vui không buồn sắc mặt nói.

" Hoàng đế bệ hạ Chúc Vũ là công chúa, cô ta là cái thá gì chứ! "

" Ta không là cái thá gì nhưng ta là chính phi của hắn nha "

Giản Ly hai tay vòng qua cổ Tần Mặc Uyên ánh mắt hài hước nhìn về phía Lục Chúc Vũ nói.

" Tiện!.

! "

" Bốp! "

Lục Chúc Vũ chỉ vào Giản Ly vừa hô lên liền ăn một cái tát, đúng là vừa lúc bên trái bên phải đều bị đánh, như vậy xưng cho đều.

" Xin lỗi nha bản thái tử cảm thấy dơ lỗ tai nên nhịn không được "

Giản Diễm nhúng vai tươi cười.

Lục Chúc Vũ hận điên rồi, nàng ta ở Phi Vũ quốc còn chưa từng bị người đánh một lần!

" Phi Vũ công chúa ta thấy cô vẫn là trở về đi, muốn làm chính phi của tướng công của ta e là không có cửa rồi "

Giản Ly ánh mắt cực kỳ có tính khiêu khích nhìn về phía Lục Chúc Vũ.

" Tiện nhân này!! "

Lục Chúc Vũ bị Giản Ly khiêu khích cùng phía trước thù hận nhất thời không có lý trí vận nội lực công kích về phía Giản Ly.

" Ầm! "

Mọi người còn chưa phản ứng Lục Chúc Vũ đã bị đánh văng ra đụng trúng mấy cái bàn phun ra một bún máu sau đó không động đậy.

" Nha vừa gặp liền nhìn thấy trò hay "

Giản Trì ôm chính mình thê tử từ trên trời đáp xuống.

Tần Nghiêm: lão bất tử này tới đây làm gì! còn vừa tới liền bị thương công chúa nhà người ta a.

" Phụ hoàng, mẫu hậu "

Giản Diễm nhanh chóng đứng lên chấp tay hành lễ, phía sau hắn đại thần cũng nhanh chóng quỳ xuống.

" Đứng lên đi, đứng lên đi "

Giản Trì phẩy phẩy tay nói.

Phi Vũ quốc người vẫn còn ngây ngốc không lấy lại tinh thần.

Giản Trì ánh mắt nhìn qua bọn họ búng tay một cái ám vệ liền xuất hiện mang Phi Vũ quốc người đi hết.

" Giản Trì lão bất tử kia ngươi coi đây là chỗ nào hả!!!! "

Tần Nghiêm sắc mặt run rẩy, tên này coi đây là nhà hắn phải không vậy!!

" Lão tiện nhân ngươi hét cái gì, ta còn chưa tính sổ ngươi đem nữ nhi của ta gả cho nhi tử nhà ngươi đâu!! "

Hả?

Tần Nghiêm cảm thấy trên đầu không ngừng xuất hiện một ngàn dấu chấm hỏi.

Nữ nhi? gả cho nhi tử của hắn? khoan đã chờ một chút đầu hắn theo không kịp rồi.

" Ngươi nói gì?? "

Tần Nghiêm đầy mặt chấm hỏi nhìn Giản Trì hỏi ngược lại.

Giản Trì: moẹ nó!

" Thần vương phi, con dâu của ngươi là nữ nhi của ta!! lão tiện nhân ngươi trả nữ nhi cho ta!!! "

Giản Trì chỉ vào mũi Tần Nghiêm hét lên.

Đông Ly quốc đại thần:!.

không còn chút hình tượng!!

Giản Diễm: người này không phải phụ thân hắn đâu.

Tần Mặc Uyên:??!!!

Giản Ly: cái gì vậy?

Cung Ý Lan: tên này không phải trượng phu của nàng đâu!

" Ngươi nói gì "

" Ta nói nàng là nữ nhi của ta! "

Giản Trì chỉ vào Giản Ly ánh mắt nhìn Tần Nghiêm tràn ngập tia lửa.

" Cho dù là nữ nhi của ngươi hiện tại nàng đã gả cho nhi tử của ta, ngươi mang không trở lại "

Tần Nghiêm lấy lại tinh thần nhúng vai bộ dáng cực kỳ thiếu đánh nói.

Hắn nghi ngờ thật đúng nha đầu thật là nữ nhi của lão bất tử Giản Trì, haha lần này hắn thắng hahaha thắng lớn rồi haha.

" Ngươi nghĩ nhi tử của ngươi xứng với nữ nhi của ta sao, bộ dáng khó, coi thân phận không có, thân thể không được, không bảo vệ được nữ nhi của ta, tóm lại cái gì cũng không! "

Giản Trì tức giận nhìn Tần Nghiêm thiếu đánh bộ dáng nói.

Tần Nghiêm: lão bất tử này dám đánh giá nhi tử hắn như thế!!

" Ngươi! "

" Ngươi cái gì mà ngươi "

" Tên kia ngươi mau hòa ly với nữ nhi của ta đi, nàng là Đông Ly quốc cao quý nhất công chúa ta mới sẽ không đồng ý gả cho ngươi! "

Giản Trì trừng mắt nhìn Tần Nghiêm sao đó quay mặt qua nhìn Tần Mặc Uyên.

" Ta không muốn hòa ly, nương tử là của ta! "

Tần Mặc Uyên ôm chặt Giản Ly không hề nhượng bộ, ánh mắt nhìn về phía Giản Trì không còn một chút ngây ngốc đơn thuần, thay vào đó tràn đầy tà ý cùng hàn ý.

Giản Trì nhìn thấy khoé môi vừa kéo, tên này quả nhiên y như lão cha hắn giả bộ lừa gạt nữ nhi của hắn!

Giản Diễm nguy hiểm nhìn Tần Mặc Uyên, hắn dám trang ngốc gạt muội muội của hắn!!

Tần Nghiêm: con trai đột nhiên không ngốc phải làm sao bây giờ?

Giản Ly không thấy được vẻ mặt của Tần Mặc Uyên tự nhiên còn chưa phát hiện, hiện tại não của nàng còn chưa kịp tiếp thu chuyện đang xảy ra trước mặt.

" Ngươi không xứng với nữ nhi của ta! "

Giản Trì cố chấp cường điệu lại một lần nữa.

" Nếu ta là Sở Thanh Ngọc thì sao? "

Tần Mặc Uyên nhìn thẳng vào Giản Trì ánh mắt.

Giản Ly: nàng là bị người ta lừa rồi???? haha nàng bị lừa gạt rồi???

Tần Nghiêm: hảo nhi tử!.

ngay cả lão cha hắn, hắn cũng lừa được.

" Ta không đồng ý cho nữ nhi của ta gả cho ngươi! "

" Nàng là công chúa, lúc trước ta còn chưa tìm được nàng nên chuyện nàng gả cho ngươi không tính!! "

" Không phải nhạc phụ nói là được "

" Nương tử ta là của ngươi có phải hay không "

Tần Mặc Uyên ánh mắt lấp lánh nhìn Giản Ly trong đó còn có một tia tà khí, giống như chỉ cần nàng nói không hắn liền sẽ đùa chết nàng.

Giản Ly cả người cứng ngắc, hai tay đang ôm Tần Mặc Uyên dần buông lỏng ra, nàng còn không chuẩn bị tâm lý, hắn không còn là ngốc tướng công của nàng nữa!.

Tần Mặc Uyên nhìn nàng bộ dáng trái tim đau nhói, quả nhiên không chịu tiếp nhận hắn sao.

Giản Trì nhìn thấy như vậy liền đắc ý.

" Nương tử!.

"

Tần Mặc Uyên lẩm bẩm kêu nàng, đột nhiên vác Giản Ly lên vai trực tiếp sử dụng khinh công chạy đi.

" Tần Mặc Uyên!!!! "

" Trả nữ nhi cho ta!!! "

" Muội muội bảo bối!! "

Giản Ly hét lên bị người vác đi mất, Giản Trì cùng Giản Diễm phản ứng lại tức giận rống lên.

Thần vương phủ, Nguyệt Uyển.

" Rầm! "

" Á! "

Tần Mặc Uyên đóng mạnh cửa lại, đem Giản Ly quăng lên giường.

" Ngươi làm gì! "

Giản Ly lui về phía sau, hoảng hốt nhìn hắn, đáng sợ quá đi, có ai không mau cứu người đi!

" Làm nàng "

Tần Mặc Uyên đè lên trên người Giản Ly cúi đầu nhỏ giọng bên tai nàng.

" Ngươi tránh ra a! "

Giản Ly bị hắn doạ tới rồi.

" Không!.

nương tử!.

"

Tần Mặc Uyên cắn lên vành tai của nàng, vươn đầu lưỡi liếm vài cái.

" Ư!.

"

Giản Ly phát ra tiếng rên, sau đó nhanh chóng dùng tay bịt miệng chính mình lại trừng mắt nhìn Tần Mặc Uyên.

" Ngươi cút ra cho ta, làm cái gì đâu!!! "

" Nương tử!.

tới mức này ta như thế nào sẽ cút ra đâu? "

Tần Mặc Uyên tà ác cong môi cười, lúc này hắn không còn phía trước đơn thuần vô hại, mà chính là cái mê hoặc yêu nghiệt hồ ly.

" Roẹt!.

! "

Tần Mặc Uyên vừa nói xong liền giơ tay xé rách Giản Ly y phục, dùng vụn của y phục bị xé rách trói lại hai tay đang vùng vẫy của nàng đè lên đỉnh đầu.

Giản Ly trợn mắt không thể tin tưởng nhìn hắn, hắn!.

hắn thế nhưng thế nhưng!.

Nàng y phục bị xé rách lộ ra bên ngoài trắng nõn da thịt, mặt đỏ bừng lên, khốn kiếp!!

" Nương tử đúng là không ngoan nha, bộ dáng này liền ngoan ngoãn hơn nhiều ".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK